Này Cậu Có Thể Bị Uy Hiếp Đó

Chương 5


1 năm

trướctiếp

《 Này Cậu Có Thể Bị Phát Hiện Đó - Calantha》

Lúc đưa lưng về phía những người khác, Diamis nặn ra một câu từ trong kẽ răng: “Cô lại đang làm cái gì thế?”

“Giúp cậu hoàn thiện thiết kế hình tượng,” Hai tay Julie nắm thành quả đấm nhỏ che ở trước miệng, bày ra biểu cảm đầy ngây thơ vô tội, sau đó còn đè thấp giọng phối hợp theo đó: “Tôi đã làm rất tốt đúng không, sau này những người khác đều sẽ nói cậu vừa lớn vừa mạnh.”

“…… Không bảo cô làm đến cả cái phần này!”

“Hức.” Julie rụt rụt cổ, nhỏ giọng trả lời: “Đã biết, người ta nghe theo Diamis thiếu gia hết.”

Ánh mắt của mọi người xung quanh nhìn Diamis càng thêm kính sợ.

Rõ ràng tất cả đều phát triển theo phương hướng mình mong chờ, nhưng Diamis không vui vẻ chút nào, cậu trông dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời kia của Julie thì không nhịn được mà thấy đau đầu.

Vẫn là nên tăng tốc điều tra chuyện vì sao hai người bọn họ lại trao đổi cơ thể đi, giải quyết cái chuyện ngoài ý muốn này sớm hơn chút... Còn về cái chuyện cậu là xử nam này, chờ cậu gặp được cô gái mà bản thân thích thì chắc chắn có thể nhanh chóng thoát khỏi cái thân xử nam này thôi!

Đến lúc đó, sự mạnh mẽ của cậu sẽ không chê vào đâu được!

Diamis tràn đầy lòng tin, khôi phục vẻ bình tĩnh ngày thường, trong giờ học lại có thể chém gió với các anh em tốt của mình. 

“Đại ca, anh thật sự lợi hại quá đi.” Đàn em kính nể mà nhìn Diamis: “Chúng em đều thấy cả.”

Nhìn thấy vẻ mặt này của đàn em, Diamis lập tức liên tưởng đến Julie, mỗi lần cái cô gái quê mùa kia làm ra vẻ mặt này là trước sau gì cũng sẽ gây phiền phức cho cậu, cho nên Diamis nổi lên cảnh giác theo bản năng: “Thấy cái gì?”

“Đương nhiên là dáng vẻ đại ca nói gì thì nghe nấy của chị dâu rồi!” Tên đàn em vô cùng sùng bái: “Thật không hổ là đại ca, ở chỗ nào cũng là nói một không hai!”

Diamis: “……”

Hóa ra ở trong mắt những người khác thấy lại là cái kiểu này ư?

“Đúng vậy, không giống như em, mỗi lần cãi nhau với bạn gái toàn là em xin lỗi trước.”

“Bạn gái tôi cũng vậy, chỉ cần thời gian tôi ở cạnh ít đi chút thôi là cô ấy tức giận rồi. Thật là, rõ ràng tôi còn phải đi chơi chứ.”

Diamis: “……”

Hóa ra yêu đương là chuyện phiền phức như vậy ư? Vậy vì sao những tên này đều gấp gáp đi ‘liên kết hữu nghị’ thế?

Mấy tên đàn em oán giận với nhau một hồi, cuối cùng đều có chung ý chí là sùng bái mà nhìn về phía Diamis.

“Đại ca đúng là khác mà, có thể dễ dàng làm được chuyện chúng ta không làm được!”

“Đại ca, anh khiến chị dâu nghe lời như vậy kiểu gì thế? Dạy bọn em chút đi!”

Nhìn dáng vẻ sùng bái của đám đàn em xung quanh, lòng hư vinh của Diamis lập tức nổi lên.

“Hừ,” Diamis bày ra biểu cảm ngạo mạn: “Đương nhiên rồi, nếu cô ấy không nghe lời thì tôi sẽ bỏ cô ấy!”

Nói xong câu này, Diamis nhớ tới cô gái quê mùa kia ngồi ở ngay đằng sau cách mình không xa, nghĩ đến cô cũng có thể nghe thấy tiếng bọn họ nói chuyện thì lập tức căng thẳng nhìn qua đó, sợ lời mình nói bị vạch trần.

Cách đó không xa, Julie đang dùng tay che miệng lại, vẻ mặt hoảng hốt lo sợ, hai mắt đẫm lệ mà nhìn cậu.

Diamis và đàn em của cậu đều không hẹn cùng cứng người, có chút sợ hãi mà nhìn Julie.

Julie ngân ngấn nước mắt: “Gì em cũng sẽ làm, Diamis thiếu gia, xin cậu đừng vứt bỏ tôi hức hức hức.”

Coi như, coi như cô thức thời.

Diamis thở dài nhẹ nhõm một hơi, dùng biểu cảm dào dạt đắc ý mà nhìn về phía đàn em của mình.

“Đại ca lợi hại quá!”

“Dạy em chút đi!”

Thấy Diamis tiếp tục khoác lác với đám bạn trong trạng thái cực kỳ phấn khởi, có tay che ở bên ngoài, khóe miệng Julie nở một nụ cười nhìn thấu tất cả: Ha, lòng hiếu thắng của con trai tuổi dậy thì đúng là nhàm chán chả thú vị gì.

Cô chống cằm, nhìn dáng vẻ Diamis bị các đàn em cầu xin cậu truyền thụ bí tịch yêu đương một cách đầy đau khổ, một đám thiếu niên ồn ào nhốn nháo.

…… Nhưng cũng khá đáng yêu đấy, chủ yếu là Diamis thật sự là động hay tĩnh đều hợp, đẹp trai ngút trời.

Ừm, lần sau phải nghĩ chiêu gì đối phó với thiếu gia Diamis đây?

Trong đầu Julie, con người đầy mình ý xấu có một đống ý tưởng thiếu đạo đức, chuẩn bị chờ đến lần trao đổi thân thể tiếp sẽ bắt đầu làm từ cái dễ được chấp nhận nhất.

Một ngày miên man suy nghĩ kết thúc, lúc Julie thu dọn cặp sách, Diamis đi đến, vẫn là đứng cạnh bàn cô giống ngày hôm qua: “Đi thôi.”

Julie giật mình mà nhìn Diamis.

Vốn đang cho rằng chỉ có ngày hôm qua là để ứng phó chút thôi, không ngờ rằng thế mà cậu lại nghiêm túc sắm vai bạn trai như vậy.

Diamis cong lưng, một tay chống ở trên bàn, lộ ra một nụ cười bá đạo: “Đây là khen thưởng cho cô vì nghe lời, sao, vui không?”

Julie ép giọng(*): “A ~ Rất vui vẻ! Thiếu gia Diamis đối xử với em tốt quá!”

(*) Nói giọng cao để tỏ ra dễ thương

“Biết thì tốt.” Diamis cool ngầu xoay người: “Đi thôi.”

“Ừm ~” Julie ôm cặp sách chạy chậm theo sau.

…… Haizz, dễ dỗ ghê.

……

…………

………………

Mấy tuần trôi qua, kiểu yêu đương của Julie và Diamis tóc vàng đã có hình thái, tuy rằng không phải ‘hẹn hò’ mỗi ngày, nhưng số lần cũng không ít.

Phần lớn thời gian bọn họ đều sẽ tìm một nơi không có ai, Diamis bày tư thế rồi đọc sách, còn Julie nhìn Diamis tập thể hình.

Theo ý kiến cá nhân của Julie, theo tập tục dũng mãnh của cái thế giới này, cô mà hẹn hò với nhân vật quan trọng như Diamis thì thể nào cũng có kiểu nữ phụ quý tộc gì đó đến vả mặt.

Cô dồn hết sức lực chuẩn bị nghênh đón địch, nhưng không ngờ rằng qua một tuần rồi mà vẫn chưa thấy người nào đến chặn cô, rút kiếm nhìn quanh lòng mênh mang(*).

Rút kiếm nhìn quanh lòng mênh mang(*):  Muốn thoát khỏi cái hiện tại. Trích bài "Đường đi khó" của Lý Bạch.

Thỉnh thoảng Julie sẽ nghe được người khác thảo luận về chuyện của bọn họ, đều là một chút ngôn luận khoa trương hoàn toàn không dính dáng đến sự thật. 

“Nhất định là chơi chơi thôi, kiểu cậu ấm giống như Diamis thì còn loại phụ nữ nào chưa từng gặp, nhất định là ăn thịt cá bị ngấy, muốn uống chút cháo rau dưa.”

—— Đây là suy đoán vì sao Diamis lại vừa ý Julie.

“Nghe nói là để không bị bỏ, thế mà người phụ nữ kia lại lôi tự sát ra để uy hiếp Diamis, đúng là không từ thủ đoạn mà!”

—— Đây là người tưởng tượng một cách điên cuồng.

“Người phụ nữ kia vì tiền mà chịu nhục thật đấy, mặt của cô ta bị tím xanh cả rồi, thế nhưng vẫn nói chuyện giúp cậu chủ nhà Leopold, người nghèo bây giờ đúng là vì tiền mà không từ thủ đoạn.”

—— Đây là trong suy đoán của người có tiền tài giao dịch.

Các loại lời đồn đãi đa dạng đủ mẫu mã, nhưng không ai có thể đoán được thật ra cô dùng ‘cái thân xử nam’ để uy hiếp Diamis.

…… Thiết lập con người của tên nhóc này cũng ổn quá nhỉ? Không có ai nghi ngờ chút gì à?

Trên thực tế đúng là không ai nghi ngờ.

Không những không nghi ngờ, ngay cả bọn đàn em có người yêu lúc ra ngoài đều bắt đầu mời Diamis.

“Đại ca, cuối tuần này bọn em hẹn sẽ cắm trại trong núi, anh muốn đi cùng không?”

Diamis không hề nghĩ ngợi mà đồng ý: “Cắm trại à, được thôi.”

“Ừm, vậy anh nhớ dẫn chị dâu đến cùng nhớ.”

Diamis giống như bị sét đánh vậy: “Hả?”

“Lần này là kế hoạch các cặp đôi cùng đi xa của chúng em đã lên từ đã lâu,” Đàn em lấy ra một cuốn sách tuyên truyền mà tranh công: “Đây là thánh địa du lịch của cặp đôi, nhất định có thể giúp đại ca và chị dâu xúc tiến cảm tình rất hăng đấy!”

Nghe được ba chữ ‘Rất hăng đấy’ được cố tình đọc lại kia, Diamis lập tức xuất hiện cảm giác không ổn.

Cậu định từ chối: “Tôi bảo……”

“Trước kia đại ca toàn có một người, mỗi lần có hoạt động kiểu này cũng không thể gọi anh, bây giờ anh có bạn gái rồi thật sự là tốt quá à, chúng ta cùng đi chơi đi!”

Diamis: “……”

Diamis: “Hừ, đương nhiên, chắc chắn tôi sẽ không vắng mặt.”

Người duy nhất có thể nói lời từ chối hiện tại chỉ còn Julie.

Diamis đầy chờ mong mà nhìn về phía sau mình, cậu nhớ rõ hình như Julie không tham gia bất cứ hoạt động đoàn thể nào, cho nên nói từ chối cũng là theo đương… nhiên…

“Đương nhiên.” Julie đồng ý rồi.

Diamis: “……”

Đáng giận!

Lúc tan học, Diamis cứng rắn kêu Julie đuổi theo mình, đi đến chỗ không có ai, Diamis lợi dụng ưu thế chiều cao của mình, lạnh lùng bá đạo mà nhìn Julie: “Vì sao cậu lại đồng ý.”

“Ây thì là Diamis thiếu gia ra sức nhìn tôi như vậy, tôi cho rằng cậu đang bảo tôi đồng ý.” Julie vô tội mà nhìn Diamis: “Chẳng lẽ là tôi hiểu sai ư?”

“Đấy là tôi bảo cô từ chối mà!” Diamis tức giận vò đầu: “Bỏ đi, việc đã đến nước này cũng không còn cách nào, nếu cắm trại, có lẽ cậu sẽ phải gặp bạn gái của những tên nhóc đó.”

“Đến lúc đó các cô sẽ có cái gì mà…… Hội nói chuyện đêm của con gái thì phải? Tốt nhất là cậu tự quản tốt cái miệng của mình đi, nên biết chuyện gì không nên nói.” Diamis uy hiếp: “Đã hiểu chưa?”

“Cái gì không nên nói?” Julie nghiêng đầu: “Chẳng lẽ là nói thiếu gia Diamis cậu đây là xử……”

Nhưng đúng vào lúc này, cách đằng sau không xa truyền đến tiếng nói chuyện phiếm của những người khác.

Diamis như xù lông mà úp tay lên miệng Julie, Julie phát ra một tiếng kêu đau, vì thế đại thiếu gia lại vội vàng lấy tay ra.

Rất nhanh sau đó đám bạn học qua đường kia, người phát ra tiếng nói chuyện ấy đã xuất hiện, bọn họ đi qua chỗ ngoặt thì nhìn thấy thiếu gia bá đạo nhà Leopold trong lời đồn đang ở cùng với bạn gái mới lên chức của anh.

Hai mắt của cô gái nhỏ xinh ấy đẫm lệ, ngón tay che miệng mình lại, nước mắt rưng rưng chực rơi.

Còn thiếu niên cao lớn thì đang nhìn xuống cô gái với vẻ mặt đầy sự không kiên nhẫn, vô tình như đối phương không phải bạn gái mình, mà chỉ là đạo cụ dùng để phát tiết vậy.

Rồi lời nói của đại thiếu gia kia cũng không lưu tình chút nào y như vẻ mặt của cậu: “Chậc, người phụ nữ phiền phức.”

“Bất chợt quá mà, thiếu gia.” Giọng của thiếu nữ có chút không rõ ràng: “Đầu lưỡi của người ta cũng sắp bị cậu phá hỏng rồi.”

Mặt của đám bạn học qua đường đầy biểu cảm nghe được drama, rướn dài cổ lên hóng như con vịt bị nắm cổ vậy.

“Cái đó phải trách bản thân cô.” Diamis cười nhạt: “Ngu ngốc.”

Bạn học qua đường: Ồ ồ ồ, đã làm bạn gái bị thương đầu lưỡi còn muốn trách người ta, không hổ là trùm trường!

“Thiếu gia nói đúng.” Julie như một nàng dâu nhỏ tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục: “Đều là bản thân tôi sai.”

Bạn học qua đường: Trời ơi! Thế mà còn nhận sai! Không ngờ rằng những lời đồn đãi đó lại là thật sự!

Diamis quay đầu, nhìn về phía hai bạn học qua đường đang hóng chuyện kia, treo trên mặt là nụ cười có tính uy hiếp, giọng điệu vừa có vẻ lười nhác lại mang theo sự tàn bạo: “Xem đủ chưa?”

“Làm phiền hai người rồi, bọn tôi lập tức đi ngay đây, rất xin lỗi lỗi lỗi! ——”

Hai bạn học qua đường lập tức chạy với vận tốc ánh sáng.

Diamis thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn về phía Julie: “Không sao chứ?”

“Chắc là không sao,” Julie há miệng: “Có lẽ không bị trầy da đâu nhỉ?”

Diamis: “!!!”

Thế, thế mà cô lại há miệng để mình xem!

Julie: “Hử?”

Ánh mắt của Diamis bay loạn lên, vất vả lắm mới trôi dạt được đến trên đầu lưỡi của Julie một chút, sau đó lại lập tức bay đi: “Không trầy.”

“Vậy có lẽ mai là hết rồi.”

“Thế, thế không có việc gì để nói thì tôi đi trước đây!” Diamis đỏ mặt lui về sau hai bước, quay đầu, bước cùng chân cùng tay rời đi một cách cứng ngắc: “Tạm biệt!”

Julie nhìn Diamis bối rối rời đi, suy nghĩ một hồi lâu mới hiểu được rốt cuộc vì sao cậu lại thẹn thùng.

…… Ha, anh chàng tuổi dậy thì với sức tưởng tượng bay cao ngút trời gì vậy.

《 Này Cậu Có Thể Bị Phát Hiện Đó - Calantha》

The Calantha said: Mong mọi người đọc truyện dơ cao đánh khẽ, bộ này một chương rất nhiều chữ, beta có kĩ đến đâu cũng sẽ sai sót, nếu có sai bên team xin lỗi các huynh muội tỷ đệ, mong dơ cao đánh khẽ ạ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp