Bên trong tiểu kim
khố vẫn y hệt bốn năm trước, bày đầy ngọc thạch ẩn chứa linh khí.
Mây năm nay Cảnh Đế
tìm được không ít ngọc thạch tốt, hắn phát hiện từ sau khi xảy ra chuyện của
ngọc ban chỉ kia thì tiểu kim khố chẳng có động tĩnh gì nữa, nhưng mà những đồ
ở đây hắn vẫn không hề thay đổi vị trí, chỉ là đặt thêm một số ngọc thạch nhiều
linh khí hơn mà thôi.
Mà những thay đổi
này còn là vì chuẩn bị cho trận pháp hôm nay.
Sau khi Tạ Thanh
Phong hi sinh thì phần lớn năng lượng của ngọc thạch cũng đã hao hết, tuy là tu
vi của đám người Đại Đạo Trường không thấp, nhưng thiên ph1u lãi chẳng bằng,
vậy nên muốn khởi động trận pháp thì càng khó khăn hơn.
Cũng may bốn năm
nay bọn họ đã tìm được một con đường tắt, có thể đạt được hiểu quả, nhưng còn
thành công hay không, bọn họ cũng chẳng rõ.
Đám người Đại Đạo
Trường dựa theo kế hoạch ban đầu mà làm, cả đám ngồi xếp bằng xung quanh trung
tâm của trận pháp.
Đại Đạo Trường
giương mắt nhìn Cảnh Đế, thời gian bốn năm càng khiến đối phương trông có vẻ
trầm mặc uy nghiêm hơn, chỉ cần đứng ở đó cũng toát ra được khí chất của đế
vương, không giận tự uy, khiến cho gương mặt vốn đã lạnh lùng này càng thêm vẻ
nghiêm túc.
Tuy nói Đại Đạo
Trường đã sớm biết sẽ có ngày này, nhưng mà ông cũng không thể trơ mắt nhìn
Cảnh Đế mạo hiểm như vậy: “Hoàng Thượng, người đã suy nghĩ kỹ hay chưa? Cho dù
bọn ta có thể khởi động trận pháp đi chăng nữa, dù có thể thông đến dị thế nơi
tiểu sư đệ đang sống thì cũng không chắc được điều gì. Dù sap tu vi của bọn ta
không bằng tiểu sư đệ, huống chi tiểu sư đệ còn có thiên ph1u dị bẩm, đệ ấy là
từ chỗ chết tìm được đường về, còn Hoàng Thượng thì hoàn toàn khác. Đến lúc đó,
khả năng nào cũng có thể xảy ra, có thể Hoàng Thượng sẽ như tiểu sư đệ, cũng có
thể thân thể người sẽ tan thành bụi phấn, nhưng hồn phách lại không thể xuyên
đến dị thế kia…:
Kết quả cuối cùng
là gì, Đại Đạo Trường không nói rõ, nhưng đám người có mặt ở đây đều hiểu cả.
Những đạo trưởng
khác liếc mắt nhìn nhau, chẳng ai mở miệng nói gì, bốn năm qua bọn họ đã khuyên
Cảnh Đế rất nhiều lần, nhưng lòng người kia đã quyết rồi, hiện giờ có lẽ là lần
cuối cùng mà đại sư huynh khuyên hắn, cũng coi như là vẹn toàn tấm lòng trung
thành giữa quân thần.
Còn lại, chỉ có thể
xem ý trời mà thôi.
Thần sắc của Cảnh
Đế vô cùng bình tĩnh: “Nếu như trẫm đã quyết định rồi, thì dù có nguy hiểm thế
nào trẫm đều chấp nhận.”
Mấy người bọn họ
than nhẹ một tiếng, cụng không nhiều lời nữa.
Đại Đạo Trường đã
nói ra kết quả tệ nhất rồi, còn lại một số khả năng còn lại, ông cũng nói hết: “Ngoại trừ trường hợp hoàn toàn thất bại
thì một khi khởi động trận pháp sẽ xuất hiện ba loại khả năng.”
“Thứ nhất là thân
thể của Hoàng Thượng giống như tiểu sư đệ, hoàn toàn tiêu tán nhưng hồn phách
lại thành công đi đến nơi dị thế mà tiểu sư đệ đang sống, chỉ có thể tồn tại
dưới dạng hồn phách.”
“Thứ hai là thân
thể của Hoàng Thượng hoàn toàn biến mất, hồn phách xuyên đến lại vừa lúc chiếm
được thân xác của một cổ thi thể vừa chết, vậy thì sau này Hoàng Thượng chỉ có
thể sống dưới thân phận của người đó. Bất kể người đó là nam hay nữ, là đứa trẻ
hay người già…”
Đại Đạo Trường nói
đến đây thì có chút khó mở lời, lấy thân phận và địa vị hiện tại của Hoàng
Thượng, dù xét về mặt nào cũng là người tốt nhất trong những người tốt, nếu như
đến lúc đó…
Đại Đạo Trường thở
dài một tiếng, lại nói ra trường hợp thứ ba, đây là kết quả thành công nhất,
nhưng cô hội lại quá nhỏ, chỉ là mấy tháng trước ông có thử tính một quẻ cho
Cảnh Đế, có hai ngày tốt nhất để khởi động trận pháp này, một là hôm nay, một
là mười năm sau…
Cảnh Đế chọn ngày
hôm nay.
“Trường hợp cuối
cùng, cũng là điều chúng ta chờ mong nhất, chỉ là… đây là cơ hội mà có thể đ� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).