Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 16


9 tháng

trướctiếp

 Ánh mắt của Tạ Thanh Phong dừng ở trên tấm ảnh của ngọc ban chỉ, lại nhìn giá khởi điểm là một trăm vạn, cuối cùng yên lặng khép quyển sách kia lại.

Hiện tại trong túi của cậu chỉ có một trăm vạn hơn mà thôi, cho dù có tâm thì cũng vô lực không có cách nào lấy về được.

Chẳng mấy chốc hội đầu giá đã bắt đầu rồi, quả nhiên vậy phẩm đầu tiên lấy giá khởi điểm là tám trăm vạn được tung ra, rất nhanh đã kéo giá lên cao, cuối cùng thì bán ra với giá là một ngàn năm trăm vạn.

Hách Cát Hâm đang quay về, cha Hách cũng đi cùng anh ta, nhưng mà một người đi trước một người đi sau, cha Hách đi ở phía trước, Hách Cát Hâm thì quay về ngồi bên cạnh Tạ Thanh Phong.

Sau đó anh ta hạ giọng nói cho cậu biết là cha Hách đã biết chuyện này, chỉ cần chờ kế tiếp nhà họ sẽ lấy hết những thứ cho đối phương mấy năm nay sau đó kết cục của kẻ kia sẽ còn thảm hơn nữa.

Đã động tâm tư hại người thì chớ mong được lấy ân báo oán.

Cuối cùng dường như là nhớ đến việc gì đó, anh ta cười hắc hắc: “Cha tôi nói lần này ít nhiều gì cũng nhờ đại sư, còn phiền cậu vất vả đi thêm một chuyến nên ông đã bảo thư ký chuyển khoản cho anh. Cha tôi cho thì đại sư cứ nhận nhé, này là thứ cậu vốn nên có mà.”

Dù sao thì tính mạng của ba người bọn họ cũng quan trọng, có thể nói là đáng giá hơn vật ngoài thân trong miệng đại sư rất nhiều.

Gần như là Hách Cát Hâm vừa dứt lời thì di động của Tạ Thanh Phong cũng vang lên, cậu liếc mắt nhìn một cái, nhướng mày.

Hách Cát Hâm không được sự đồng ý nên là không dám nhìn vào màn hình, nhưng anh ta cũng đoán ra là tiền được chuyển đến rồi nên không tiếp tục hỏi nữa, ngược lại lật quyển sách bên cạnh nhìn một cái.

Tạ Thanh Phong không ngờ được là cha Hách lại ra tay hào phóng như vậy. Ấy vậy mà ông lại trực tiếp chuyển một trăm năm mươi  vân, phỏng chừng là dựa theo cái giá xem một người là năm mươi vạn.

Nếu không phải ông cảm thấy ba người này so ra chẳng quan trọng bằng ba đứa con của mình, có lẽ cha Hách đã trực tiếp chuyển đến ba trăm vạn rồi.

Tạ Thanh Phong yên lặng thu hồi điện thoại, sau khi tĩnh tọa một chút cậu lại lần nữa cầm lấy quyển sách vật phẩm rồi lật đến trang gần cưới, nhìn cái ngọc ban chỉ trên hình, hình như có chút hy vọng rồi.

Lúc ngọc bạn chỉ xuất hiện, Tạ Thanh Phong nhìn một cái, lại có chút thất vọng, quanh thân vật kia không có quá nhiều linh lực, hiển nhiên là kém xa cái của tiểu hoàng đế.

Về phẩm chất thật sự khó mà so được, cũng may là về hình dáng miễn cưỡng có chút giống nhau, linh lực cũng coi như tạm chấp nhận, hơn nữa nhìn cũng khá giống rồi, thế nên Tạ Thanh Phong giơ thẻ của mình lên, hô giá.

Hách Cát Hâm đang ngồi phát ngốc một bên thấy một màn này thì không khỏi ngồi thẳng lưng: “Đại sư, cậu cần ngọc à? Cái này là thành phẩm đấy.” Anh ta sợ đại sư bị lừa mới nhanh miệng nhắc nhở cẫu, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của đại sư, lại sợ bản thân mình lắm miệng.

Tạ Thanh Phong ừ một tiếng: “Tôi biết, mua tặng người ta.”

Tuy rằng tiểu hoàng đế không biết, nói là đưa cũng chỉ là thả lại bên trong tiểu kim khố của đối phương mà thôi, nhưng mà trước đã cậu đã dùng ngọc ban chỉ của tiểu kim khố giờ, hiện giờ trả lại một cái xem như con bản thân an tâm hơn mà thôi.

Hách Cát Hâm không dám hỏi lại, nhưng mà cả tâm cả mắt của anh ta đều đang tò mò nhiều chuyện. Mẹ ơi mẹ ơi, một lá bùa bình an đại sư thu giá như vậy, kết quả vì tặng người mà lại… gần như lấy hết

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp