Tự Nguyện Mắc Câu

Chương 102: Cảm ơn.


9 tháng

trướctiếp

Tự Nguyện Mắc Câu- Calantha 

 “A Sí, anh muốn lau chùi cho tượng Phật.” Trần Vụ cởi bao tay ra, những ngón tay sờ lên bàn tay to lớn của tượng Phật, tất cả đều đã bị phủ một lớp bụi rất dày.

Yến Vi Sí cầm đèn pin chiếu sáng tượng Phật từ trên xuống dưới, tượng Phật dưới ánh đèn pin vào giờ này quả thật chẳng khác nào hình ảnh trong phim kinh dị vậy.

 “Lau làm gì.” Yến Vi Sí nhíu mày: “Đừng có nói với em là anh lau xong rồi còn phải quỳ ở đây gõ mõ tụng kinh niệm Phật đó.”

 “Làm gì có chứ, anh chỉ muốn lau chùi cho bức tượng một chút thôi.” Trần Vụ đi vào phòng bếp lấy nước, sau đó đi tìm bồn cùng khăn chuyên dùng để lau tượng Phật, anh nhớ rõ mấy thứ này đều được cất ở trong phòng của sư huynh: “Nếu em thấy sợ thì về phòng ngồi đi.”

 “Bộ về phòng thì sẽ không sợ nữa sao? Em không ở một mình đâu.”

Yến Vi Sí bước nhanh đi theo Trần Vụ, dáng người cao lớn nhìn qua có hơi chút hoảng loạn.

 “A Sí, dù sao thì em cũng lớn lên ở trong chùa đó.”

 “Chuyện của mấy chục năm trước mà có thể làm ta vẫn sợ thì đủ biết nó ám ảnh thế nào rồi. Nghe nói buổi tối xung quanh chùa thường hay có mấy hồn ma vất vưởng bay qua bay lại đó.”

 “Không sao đâu, với lại em có súng còn gì.”

 “Súng sao mà bắn ma được, vậy nên em chỉ có thể dựa vào anh thôi, anh phải bảo vệ cho em đấy.”

 “. . . .Em đi sát bên người anh đi, đừng có nhìn ngó lung tung là được.”

 “Shit, đừng nói mấy câu dễ sợ đó dọa bạn trai của anh như thế.”

Tuy chùa nhỏ lại còn cũ nát, nhưng những tranh vẽ trên tường lại vẫn vô cùng chân thật sống động, có cảm giác như các tiên nữ bên trong có thể ôm giỏ hoa bay ra bất cứ lúc nào.

Cánh cửa gỗ bên ngoài điện thờ bị gió thổi mạnh đập rầm rầm vào nhau.

Rầm.

Giá cắm nến màu đen bị gió thổi ngã lăn lóc rơi xuống hòm công đức.

Nghe thấy tiếng động, Yến Vi Sí vừa mới bước ra khỏi cửa tự dưng cứng hết cả người, trong lòng không nhịn được mà chửi tục, xém nữa là bị hù chết rồi.. Tuy rằng sợ quéo càng nhưng Yến Vi Sí vẫn giúp đỡ Trần Vụ làm việc.

Hai người khiêng bức tượng Phật xám xịt bám đầy bụi để xuống nền nhà, sau đó dùng khăn thấm nước sạch chà lau từ trên xuống dưới, toàn bộ quá trình cả hai người không hề cười giỡn nói chuyện với nhau một tiếng.

Sau khi lau xong, Yến Vi Sí cùng Trần Vụ mỗi người nâng một bên, bê tượng Phật để lại chỗ cũ.

Trần Vụ đốt mấy nén nhang cắm vào trong bát nhang.

Từng làn khói bắt đầu lượng lờ tràn ngập cả gian phòng.

Yến Vi Sí cầm tấm đệm hương bồ lên vỗ vỗ, sau đó đặt nó xuống phía trước tượng Phật. Trần Vụ đi tới quỳ xuống trên đệm, chắp tay thành tâm cung kính vái ba lạy.

Lạy xong, anh vừa đứng dậy thì Yến Vi Sí đã lập tức tiến lên kéo mũ áo khoác phía sau chùm kín hết lỗ tai để giữ ấm cho anh, hai người nắm tay nhau chầm chậm bước ra ngoài.

Dưới ánh trăng mờ ảo, bọn họ từ từ dạo bước xung quanh những chỗ tuyết rơi không dày lắm.

Yến Vi Sí nhìn hai hàng dấu chân song song nhau in trên nền tuyết, tâm tình cảm thấy rất là vui vẻ: “Ngày mai em không thể đi với anh qua nhà họ Dư ăn cơm được rồi.”

 “Em bận công việc chứ gì, vậy anh đi một mình là được.” Trần Vụ nhẹ nhàng nói.

Yến Vi Sí dừng lại ôm lấy anh: “Ăn cơm xong, anh ở lại nhà họ Dư nghỉ ngơi luôn đúng không?”

Trần Vụ gật gật đầu.

 “Thế khi nào rời đi thì gọi điện thoại báo cho em biết trước, em cho tài xế đến đón anh đi công viên giải trí, chúng ta lại đi đu quay chơi.” Hai tay Yến Vi Sí vuốt ve nhè nhẹ vòng eo đã được độn dày thêm một đống quần áo của anh.

Trần Vụ lập tức thu hồi tầm mắt đang nhìn ánh trăng của mình, tập trung nhìn vào khuôn mắt tuấn tú của bạn trai: “Để lần sau ngồi cũng được.”

 “Không được.” Yến Vi Sí nghiêm khắc nói: “Lần sau là chuyện của lần sau, không được kì kèo.”

Trần Vụ cũng cảm th�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp