Ác Long Cưng Chiều Bé Con

Chương 72: Chim cắt


10 tháng

trướctiếp

Nếu một học sinh có dạy thế nào cũng không biết, giáo viên sẽ cực kỳ đau đầu. Ngược lại, một học sinh quá thông minh cũng sẽ làm cho giáo viên đau đầu không kém.

Cũng giống như bây giờ.

Đường Đường lần đầu tiên tiếp xúc với chổi ma pháp mà đã có thể linh hoạt điều khiển, ở trên không trung chơi đùa bay loạn khắp nơi, làm ra các kiểu động tác nguy hiểm khiến giáo viên kinh hồn bạt vía, còn dẫn theo các bạn học khác cũng rục rịch.

Millerd ngửa đầu nhìn cậu trầm giọng nói: “Samuel, xuống đây.”

Đường Đường nhìn thấy Millerd, vui vẻ vẫy tay, khuôn mặt rạng rỡ: “Thầy tinh linh, em thích lớp học bay, vui quá đi!”

Millerd lặp lại một lần nữa: “Xuống đây.”

Đường Đường đang chơi rất vui, không muốn dừng lại, luyến tiếc nói: “Em chỉ chơi thêm chút nữa thôi.” 

Nói không nghe lời, Millerd chỉ có thể đổi cách khác để bắt cậu xuống. Millerd nhìn về phía khu rừng xa xôi, vẫy tay, cành cây điên cuồng phát triển, đánh về phía bên này.

“Oa.” Đường Đường cũng không sợ hãi, ngược lại còn coi cành cây như chướng ngại vật, chơi trò tránh né, từ trên xuống dưới, các kiểu tư thế bay.

Lúc đầu, giáo viên lớp bay nhìn thấy hành động cứng rắn của Millerd, còn cảm thấy không ổn, lỡ không cẩn thận làm học sinh rơi xuống thì phải làm sao. Nhưng ngay sau đó, biểu cảm của giáo viên lớp bay đã thay đổi.

Đây có thật là lần đầu tiên Samuel sử dụng chổi bay không? Trình độ thuần thục như này, chổi bay dường như trở thành một bộ phận của cơ thể, tùy ý điều khiển, rất nhiều ma pháp sư cũng chưa chắc có thể làm được.

Các bạn học nhìn một cách đầy sùng bái, hai mắt lóe sáng, chỉ thiếu bước hai tay cầm gậy huỳnh quang vẫy vẫy hò hét.

Đường Đường cưỡi chổi bay lên trời, một đường bay thẳng lên trên, càng ngày càng cao, những cành cây bám chặt theo ngay phía sau, quấn quanh lại với nhau biến thành hình dạng một bàn tay to, vừa có thể bắt được cậu, lại có thể kịp thời đỡ lấy khi cậu rơi xuống.

Đường Đường thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn cành cây đang muốn bắt lấy mình, nghịch ngợm cười ha ha, làm mặt quỷ lè lưỡi, nói: “Lêu lêu, không bắt được ta ~”

Lúc lần nữa quay đầu lại, Đường Đường không chút phòng bị nhìn thấy ở phía trước có một con chim săn mồi bay tới, nó mở ra đôi cánh trắng tuyết thật lớn, ánh mắt sắc bén, hai bên sắp tông thẳng vào nhau. 

Đường Đường nắm chặt cán chổi, cuống quít xoay lại né tránh, nhưng bởi vì bay quá nhanh, động tác này gần như khiến cho chính mình bị ném ra ngoài.

Con chim săn mồi kia lại lần nữa phi tới, nhanh chóng bổ nhào xuống, trong chớp mắt đã đến phía sau Đường Đường, móng vuốt bắt lấy cổ áo sau gáy của cậu.

Các học sinh đứng trên mặt đất rất lo lắng. Tiêu rồi, Samuel sắp bị con chim lớn bắt đi rồi!

Chúng hoảng sợ kêu giáo viên nhanh chóng cứu người.

Nhưng Millerd tỏ ra rất bình tĩnh.

Bởi vì hắn biết rất rõ rằng con chim săn mồi sẽ không làm tổn thương Đường Đường. Sau khi nó xách Đường Đường lên thì liền trực tiếp bay xuống dưới, bay rất nhanh, gió vù vù xẹt qua, cuối cùng an toàn tiếp đất. Chổi ma pháp cũng được cành cây đưa trở về, còn nguyên vẹn nằm trên mặt đất, đám cây hoàn thành nhiệm vụ lặng lẽ lui về, khôi phục lại nguyên trạng.

Đường Đường có chút ngơ ngẩn đứng trên mặt đất, chân ngắn không vững lảo đảo rồi ngã phịch xuống.

Các bạn cùng lớp vội vàng vây quanh, quan tâm hỏi: “Samuel, cậu không sao chứ? Có bị thương không?”

Đường Đường lắc đầu, sự chú ý bất giác đi theo con chim săn mồi kia. Đối phương đáp trên cánh tay Millerd, toàn thân bao trùm bởi lông vũ trắng như tuyết, đôi mắt đen lấp lánh có hồn, mỏ giống như m

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp