Ác Long Cưng Chiều Bé Con

Chương 116: Nụ hôn đầu


8 tháng

trướctiếp

Tình yêu mãnh liệt đến từ mẹ gần như có thể nhấn chìm Samuel. Cô dường như muốn bù đắp tất cả những nụ hôn bị thiếu trong những năm qua. Mỗi nụ hôn, là một tình yêu tràn đầy.

Hai tay cậu ở giữa không trung, bối rối luống cuống vung vài cái, cũng không biết nên nói cái gì cho phải, lắp bắp: “Cái này... Vậy, chờ đã... Mẹ?”

Vừa dứt lời, Idelina nâng mặt cậu, ánh mắt càng thêm dịu dàng, yêu thương tràn đầy có thể khiến người ta chết đuối trong đó.

“Ừm, mẹ đây, con yêu.” Cảm ơn các bạn đã theo dõi và đọc truyện tại TYT

Cô lần nữa tiến lên, sau khi hôn lên trán Samuel một cái, cũng không buông ra, mà kè sát trán, chăm chú nhìn Samuel thật sâu, giống như muốn đem khuôn mặt này khắc vào trong đầu, thế nào cũng nhìn không đủ.

Đúng vậy, làm sao có thể nhìn đủ đây?

Từ khi sinh ra đến nay, suốt 17 năm, cô vắng mặt trong cuộc sống của đứa trẻ. Người mẹ nào có thể chịu đựng được điều này, tình yêu của cô không có nơi nào để thể hiện ra, có thể nói là muốn nổ tung.

Giọng nói dịu dàng của Idelina, từng từ từng từ, chui vào lỗ tai, xâm nhập vào trái tim cậu.

Mũi Samuel chua xót, hai mắt không khống chế được, nước mắt không ngừng tuôn ra.

“Mẹ...”

“Mẹ...”

“Con nhớ mẹ nhiều lắm... ...”

Trong giọng nói của cậu mang theo tiếng nức nở, có quá nhiều lời muốn nói, nhưng đến bên miệng, lại cái gì cũng nói không nên lời, chỉ biết ngốc nghếch gọi mẹ, phảng phất trong nháy mắt, quay về lúc còn là con non ngay cả đi cũng không biết, chịu ấm ức, chỉ muốn nhào vào trong ngực mẹ, muốn mẹ an ủi ôm ấp.

Idelina lắng nghe những gì cậu nói, đau lòng muốn chết, một lần rồi lại một lần, không mệt mỏi mà đáp lời cậu, nói rằng mẹ đây, mẹ đây, con yêu. Cô ôm chặt con mình, để cậu cảm nhận được sự tồn tại của mình, cảm nhận được tình yêu của mình dành cho cậu.

Samuel ôm cô, khóc rất lâu, một chút cũng không giống thánh tử, đàn anh chững chạc đáng tin cậy trong trường học, mà chỉ là bảo bối trong lòng mẹ, trẻ con, yếu ớt, còn đặc biệt thích khóc nhè.

Xavier ở một bên nhìn, đôi mắt phiếm hồng, nghiêng đầu không muốn để cho người khác nhìn thấy, cuối cùng cũng không nhịn được, đi lên trước ôm lấy người vợ và con trai yêu quý vào trong ngực.

Những con rồng khác nhìn, trong lòng cũng nhịn không được có chút chua xót. Ai có thể nghĩ rằng Xavier nhìn có vẻ vô cùng nóng nảy, kết quả là trước đó đã trải qua những chuyện như vậy. May mắn thay, kết quả cuối cùng không tệ, Đường Đường cũng có thể có một gia đình đầy đủ, như vậy là tốt nhất rồi. Có điều tất nhiên, họ cũng là cha mẹ của Đường Đường, điều này là không thể nghi ngờ.

Qua thật lâu, Samuel rốt cục hơi bình tĩnh lại, tiếng khóc nhỏ đi, cậu bất giác phát hiện mình mất mặt rồi, khóc giống như một đứa nhỏ. Rõ ràng cậu cũng không còn nhỏ nữa.

Samuel có chút đỏ mặt, cuống quít lau nước mắt, muốn biểu hiện ra mặt trưởng thành của một người lớn, để cho mẹ biết mình đã trưởng thành rất tốt. Idelina liếc mắt một cái liền nhìn thấu suy nghĩ của cậu, không thèm để ý nói: “Con yêu, ở nhân giới mười bảy tuổi là tuổi trưởng thành, nhưng ở Long tộc mấy trăm tuổi vẫn còn là một con non, không ai nhỏ hơn con nữa đâu. Không cần làm người lớn, con nên thoải mái làm những gì mà mình muốn, để ta và cha con che chở cho con.”

Samuel ngẩn ra một chút, sau đó nở nụ cười, trong mắt đều là sao sáng: “Vâng, mẹ~”

Sau đó, Idelina biến trở lại hình rồng, làm cho Samuel cũng thay đổi theo.

Từ kích thước cơ thể mà nói, Samuel mới mười mấy tuổi quả thật so với bọn họ còn nhỏ hơn rất nhiều, giống như một con non.

Rồng cái xinh đẹp màu xanh bạc, đem Hồng Long nho nhỏ vây lại trong lồng ngực, ôm ôm hít hít, rõ ràng không phải là ma thú bình thường, nhưng cũng không ngăn cản được, vươn đầu lưỡi liếm con.

Hồng Long nhỏ không hề đề phòng, bị liếm đến nheo mắt lại, ngã về phía sau, bốn móng vuốt hướng lên trời, lại ngẩn ra.

Một lát sau, cậu khôi phục lại tinh thần, bò dậy, cũng rất thân mật dùng mũi đụng vào Thiên Không Long, hạnh phúc gầm lên một tiếng. 

Một đám Long tộc vây xem, vô cùng ngưỡng mộ, còn âm thầm nói đểu Xavier: “Chậc, vợ ngươi hoàn toàn quên người rồi, Đường Đường cũng thân thiết với cô ấy hơn, ngươi không còn địa vị nữa rồi.”

Xavier mỉm cười: “Nhưng ta có vợ, có con trai, các ngươi không có.”

Một câu nói, đánh bại đối thủ trong chớp mắt.

Một đám lão long độc thân nghẹn thở, hùng hùng hổ hổ, vẫy đuôi, cùng nhau vây đánh Xavier.

Có điều, bọn họ đều thu lại hành động, đi ra xa đánh.

Bởi vì Đường Đường ngủ rồi.

Cậu trải qua việc xuyên về quá khứ, tận mắt chứng kiến nhiều như vậy, tâm trạng thay đổi quá lớn, thể xác và tinh thần đều đã rất mệt mỏi, hiện tại rốt cục có thể thở phào nhẹ nhõm, bất giác liền nhắm mắt lại, ngủ say. Cậu cuộn mình trong vòng tay ấm áp của mẹ, ngủ vô cùng an tâm.

Không ai có thể làm phiền.

Samuel ở lại trong núi rồng mấy ngày, gần như vẫn luôn dính lấy cha mẹ. Không ai đề cập đến việc cậu nên trở lại trường học. Xavier làm chủ xin nghỉ phép cho cậu.

Như vậy xa cách như vậy, nhất thời căn bản không thể lấp đầy. Idelina rất muốn biết những gì đã xảy ra trong những năm tháng cô đã bỏ lỡ.

Xavier lấy ra lưu ảnh thủy tinh, có chút giống như máy quay ở thế giới của Hoàng Dương, có thể đem cảnh tượng lúc đó rõ ràng bảo tồn hoàn chỉnh, lại thông qua thi triển ma chú, để cho nó ở giữa không trung hình thành một tấm màn sáng, phát ra.

Vì vậy, Idelina như mong muốn nhìn thấy Đường Đường lúc còn nhỏ, đáng yêu và vui tươi, thường nói những lời làm cho Xavier nghẹn họng.

Idelina cười không ngừng, còn nhịn không được chuyển đổi hình ảnh, nhìn biểu cảm bất đắc dĩ của Xavier lúc ấy, sau đó, cười càng vui vẻ.

Samuel cũng là lần đầu tiên nhìn thấy những thứ này, cảm thấy rất mới mẻ: “Trước kia con biết nói chuyện như vậy à.”

Xavier liếc nhìn cậu: “Con quên hết rồi à? Ta mỗi ngày đều có thể bị con tức chết.”

Samuel gãi mặt cười: “Hi hi ~”

Giống với lúc còn bé, hai mắt cong cong, nhếch miệng cười ngây ngô.

Xavier nhếch khóe miệng: “Có một chuyện quên không lưu lại hình, khi còn bé đái dầm thì không nói làm gì, còn đổ nước lên giường tiêu hủy chứng cứ, sau khi bị ta phát hiện, ngược lại còn khóc nói là ta đái dầm.”

Samuel đỏ mặt, dời tầm mắt đi chỗ khác: “... Thế sao? Con hoàn toàn không có ấn tượng, chắc chắn là cha nhớ sai rồi.”

Xavier thần sắc không thay đổi: �

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp