Cô chợt thấy chàng véo hai má mình, ác liệt véo đông véo tây, cô nhe răng, cũng cũng vươn tay véo lấy chàng, hai người không ai nhường ai, ngươi véo ta, ta véo ngươi, đều véo đôi má của đối phương trở nên biến dạng, đau đến nỗi khóe miệng căng ra mà nhe răng trợn mắt nhưng vẫn không buông tay. Thẳng cho đến khi ánh mắt chàng chợt lóe lên, chợt tiến lại gần, hơi thở gần nhau. Cô giật mình đứng đó, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Hơi thở của chàng vẫn quen thuộc như trước.
Chàng dường như cũng ngẩn ra, ánh mắt hơi ngẩn ngơ. Thấy cô ngây dại nhìn mình, liền thoáng rời đi một chút, ho nhẹ một tiếng, sau đó mang theo một tia trêu tức, khẽ cười nói: “Nhắm mắt lại.”
Cô đem ánh mắt trợn to hơn nữa. Chàng đột nhiên cười ha hả, cười đến mức thật đáng ghét, đáng ghét khiến cô cực kỳ giận dữ. Cô liền một quyền đánh vào bụng chàng, vừa lòng khi thấy chàng khom người ôm lấy eo, sắc mặt tái xanh lại, ngón tay chỉ vào cô, run rẩy nói: “Ta, ta…”
Cô bĩu môi, xoay người đưa tay vén mành trướng lên, đi ra ngoài.
Thấy bóng dáng cô biến mất chỗ mành trướng, chàng xoa bụng, bên môi nở một nụ cười ấm áp.
Công tử Kỳ vốn đang ở ngoài trăm dặm, nhưng ngày thứ ba khi Hoa Vô Đa đến, hắn liền xuất hiện ngay trước mặt cô. Biết được công tử Kỳ đến, Ngô Dực cùng cô đi ra nơi đóng quân chào đón.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.