Chiếc lưới lớn đang bao lấy Hoa Vô Đa bị ngựa kéo chạy như điên, chỉ trong nửa khắc, quần áo cô đã rách nát rất thê thảm. Lúc này, tinh thần Hoa Vô Đa chẳng những không hề hoảng loạn, trái lại còn bình tĩnh nghe ngóng thanh âm, cô rút nhanh ngân châm ra, bắn vào cổ con ngựa, chỉ nghe thấy một tiếng phịch vang lên, sức lực mạnh đến nỗi kéo cô lên tận đầu ngựa. Tên ngồi trên lưng ngựa chẳng ngờ được sự việc lại thành ra thế này, lập tức ngã xuống với tốc độ cực nhanh, vừa đúng lúc đập thẳng vào một nhánh cây bén nhọn trụi lủi bên đường chết ngay tức khắc…
Hoa Vô Đa đã sớm chú ý xung quanh, thoát ra khỏi chiếc lưới, không đếm xỉa đến vết thương nhẹ của mình, liều chết chạy thẳng một mạch đến chỗ Đường Dạ đang bị đám người vây quanh. Trong đầu cô chỉ có một ý niệm, Đường Dạ không thể chết được! Hắn chết, độc của cô không ai có thể giải, thế chẳng phải là muốn cô chôn cùng hắn hay sao?
Đây là lần đầu tiên Hoa Vô Đa thấy binh khí của Đường Dạ, chính là chiếc tiêu mà hắn vẫn thường hay thổi, bên trong ống tiếu có giấu thanh kiếm sắt. Lúc này kiếm sắt tuốt vỏ, bắn ra những sắc xanh khát máu dưới ánh trăng le lói. Đúng là một thanh kiếm tốt!
Hoa Vô Đa đi về phía Đường Dạ, một tên bịt mặt nhảy ra chặn đường cô, trong tay hắn cầm trường kiếm múa máy tay chân đánh ra những chiêu kiếm sáng chói, qua mấy chục chiêu bị cô đá bay ra ngoài, cả người lẫn kiếm ngã vào trong lùm cây bên đường. Thì ra chỉ là ba ngón võ công mèo cào, Hoa Vô Đa thầm nghĩ, thảo nào mà lại cần phải giở mấy cái thủ đoạn này! Tức thì cô không thèm đem những người này để vào trong mắt, nhưng đúng lúc đó, cô chợt thấy sau lưng Đường Dạ bị trúng một chưởng, hắn ngã lăn ra mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi. Nhác thấy tên đó còn định đánh thêm một chưởng nữa đến giữa lưng Đường Dạ, mà lúc này hai mắt của hắn tạm thời vẫn đang bị thương, một chưởng kia có vẻ không thể tránh được…
Hoa Vô Đa thấy vậy kinh hãi không thôi, phi người tiến lên, đánh về phía tên đó, dùng nội lực gắng gượng đỡ chưởng của tên hắc y nhân kia. Có lẽ do cô quá khinh địch, không ngờ rằng tên hắc y nhân này lại giấu giiếm nội công thâm hậu như thế để dồn hết vào chưởng này, mục đích của hắn thật rõ ràng, hắn muốn Đường Dạ phải chết…
Quá bất ngờ, Hoa Vô Đa bị chưởng kia của tên hắc y nhân đánh bay xa những mấy trượng, ngã thật mạnh ở bên đường, chỉ thấy máu từ ngực dâng lên, trước mắt đều tối đen, miệng cô tanh mùi máu, ngay lập tức ngất đi…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT