Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Sắp Chết Của Nhà Giàu Số 1

Chương 232: Châu Châu chuẩn bị đi nhà trẻ


9 tháng

trướctiếp

“Mẹ ơi, thơm quá!” Châu Châu cười đến nhe cả răng, vươn tay ôm lấy chân Diệp Kiều.

 Diệp Kiều cúi đầu nhìn cô bé, mắng yêu: "Con khỉ nhỏ này, con lại đi thám hiểm chỗ nào nữa rồi đúng không? Nhìn con thật là bẩn nha."

 “Hì hì, Châu Châu rất ngoan mà.” Châu Châu lau mặt mình, nhìn thấy trên tay áo mình bị dính một ít tro đen nên có chút xấu hổ.

Tiểu An đứng phía sau cô bé, dáng vẻ sạch sẽ, trên mặt nở nụ cười khả ái: "Bác nhỏ ơi, lúc chúng con chơi nhảy lò cò, Châu Châu đã bị té lăn hai vòng."

 “Tiểu An, không được nói!” Châu Châu xấu hổ giậm chân, “Con chỉ vô ý không cẩn thận nên bị nghiêng một chút thôi, con đã lập tức đứng lên!”

 "Ha ha ha ha." Những người lớn trong bếp bị cô bé chọc cười.

Diệp Kiều tôn trọng lòng tự trọng của cô bé nên không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, dù sao có dì Lưu quan sát cũng sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra.

Cô nhìn thấy thịt kho trong nồi đã chín, con gái và Tiểu An đều bắt đầu chảy nước miếng nên đã lấy hai cái bát nhỏ, cho mỗi đứa vài miếng.

Châu Châu reo hò, hai tay cầm bát vô cùng hào hứng, vui vẻ.

Hai đứa trẻ ngồi xổm trong sân, cái miệng nhỏ ăn từng miếng thịt kho, thỉnh thoảng thì thầm với nhau.

Dì Lưu là một người phụ nữ rất hiền lành, trong nhà chỉ có hai vợ chồng dì, lúc trước dì có một cô con gái nhưng yểu mệnh chết sớm, đã có một khoảng thời gian, dì sống rất khó khăn, buồn bã. Sau khi được nhà họ Diệp mời về chăm sóc những đứa trẻ này, dì đã dành hết tình mẫu tử cho ba đứa trẻ và chăm sóc chúng rất chu đáo. 

Mặc dù đứng ôm đứa trẻ ở cửa nhưng dì không chỉ có thể chú ý đến tình hình của Châu Châu và Tiểu An mà còn có thể nói chuyện với Diệp Kiều và những người khác.

 "Kiều Kiều, cô nhờ tôi hỏi thăm trường mẫu giáo gần đây. Tôi nghe từ văn phòng khu phố nói rằng trường mẫu giáo Yên Vui bên cạnh chúng ta sẽ mở cửa vào nửa cuối năm nay, có năm hoặc sáu giáo viên trong đó có trình độ học vấn cấp ba và có đầy đủ bằng cấp, chứng chỉ."

 “Thật sao?” Diệp Kiều vui vẻ, “Bọn họ có nói là nhận bé bao nhiêu tuổi không?”

"Hơn ba tuổi là được."

"Tốt, đến lúc đó tôi sẽ đưa Tiểu An và Châu Châu đi đến đó học."

Trên thực tế, tất cả các nhà máy lớn hiện nay đều có nhà t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp