Xuyên Nhanh Ký Chủ Cô Ấy Chỉ Muốn Lười Biếng

Chương 102: Sếp à, chúng ta hát cùng nhau đi (27)


1 năm

trướctiếp

Không biết hai người đã hôn bao lâu, Kiều Nhung cảm thấy mình sắp không thở nổi nữa.

Cô không thở nổi, khuôn mặt cũng đỏ bừng, khóe mắt trào ra nước mắt sinh lý, đôi mắt cũng đỏ hoe.

Đoạn Úc vừa hôn cô, vừa mở to hai mắt, khóa chặt gương mặt cô trong mắt, như thể muốn khắc ghi cô vào sâu thẳm trong lòng.

Cuối cùng anh cũng chịu buông tha cho cô, thoáng lui về phía sau một chút, nhìn thấy cô thở hổn hển liên hồi, khó khăn mà điều chỉnh lại nhịp thở của mình.

Kiều Nhung vất vả lắm mới hít thở bình thường trở lại, cô mím đôi môi đang ân ẩn đau, trong lòng cực kỳ ấm ức.

Cô run giọng quở mắng: “Anh thật quá đáng! Người nói ly hôn chính là anh! Người tức giận cũng là anh! Anh thấy em hiền nên bắt nạt có phải không?”

Đoạn Úc nhìn cô, đáy mắt thâm sâu khó dò.

Anh vươn tay, khẽ khàng vuốt ve cánh môi sưng đỏ của cô, khàn giọng cất lời: “Tôi nói muốn ly hôn khi nào?”

Kiều Nhung tức mình: “Rõ ràng anh đã nói một năm sau sẽ ly hôn! Chúng ta còn ký tên nữa!”

Đoạn Úc sửng sốt vài giây, anh khẽ cong môi, nụ cười có mấy phần tà ý, giọng điệu cũng có vẻ xấu xa: “Bản hợp đồng đó tôi xé rồi.”

Không tính nữa.

Kiều Nhung há hốc mồm: “Cái… Cái gì?”

Đoạn Úc hơi cúi đầu, che đi vẻ thâm trầm nơi đáy mắt.

Anh nhẹ nhàng mở miệng: “Em muốn ca hát, anh sẽ tiếp tục nâng đỡ em, không ngừng hỗ trợ em, chúng ta đừng ly hôn được không?”

Giọng điệu của anh để lộ vài phần bất an.

Kiều Nhung ngẩn người, vừa định trả lời anh đã bị ngắt ngang.

Lòng bàn tay Đoạn Úc dán chặt lấy sườn mặt cô, áp sát da thịt cô, chóp mũi anh cọ lên chóp mũi cô, lời nói như van vỉ: “Em thử… Thích anh một chút, được không?”

Thái độ vô cùng gấp gáp và thành khẩn, như thể hãi sợ sự vô tình của cô.

Kiều Nhung im lặng.

Đoạn Úc phủng nâng mặt cô, quan sát cẩn thận thái độ của cô, hơi thở cũng đình trệ, như thể tên tù nhân đang đợi tòa tuyên án.

Vài giây sau, Kiều Nhung khẽ nhíu mày, tỏ vẻ buồn bực mà đáp: “Em cho rằng anh không thích em.”

Đoạn Úc sửng sốt, trái tim chợt nhức nhối vô cùng.

Anh khó khăn lắm mới cất được lời: “Anh chưa từng ghét em.”

Trước kia anh chỉ coi thường hư vinh của cô, sau này anh mới biết được trước kia mình đã đáng cười ra sao.

Tuy rằng lần đầu tiên gặp mặt, anh không có chút hảo cảm nào với cô, nhưng sau này, thứ tình cảm dồi dào mãnh liệt ngày một lớn dần trong tim anh trở thành một thứ không thể nào phủ nhận.

Kiều Nhung thấy anh nói không ghét mình, trong lòng cũng nhẹ nhõm phần nào.

“Nếu không ghét em thì không ly hôn cũng được, nhưng anh đừng bắt nạt em như vậy nữa.” Cô nghĩ ngợi, lại nghiêm túc bổ sung thêm một câu: “Đau lắm.”( truyện đăng trên app TᎽT )

Đoạn Úc sững sờ, trong lòng mừng không tả nổi.

Giọng anh khe khẽ, như thể không dám tin đây là sự thật: “Thật sao?”

Kiều Nhung gật đầu, cô lặp lại lần nữa: “Anh không được bắt nạt em.”

Đoạn Úc khẽ cười, anh cúi đầu hôn lên khóe mắt đỏ bừng của cô, dịu dàng thủ thỉ: “Anh sẽ không bắt nạt em nữa, sau này anh sẽ thật nhẹ nhàng.”

Kiều Nhung nghĩ, không đau là được.

Vì thế cô hào phóng gật đầu.



Nói chuyện một lúc, Đoạn Úc lại nghĩ đến sức khỏe của cô, bèn hỏi: “Vậy em có thể đừng vội quay lại làm việc được không?”

Kiều Nhung vừa nghe đã lắc đầu: “Không được, em cần phải nổi tiếng trong vòng một năm.”

Đoạn Úc còn chưa nhíu mày, cô đã vội vàng mở miệng: “Khi nãy anh còn nói muốn nâng đỡ em! Không thể nói mà không giữ lời!”

Đoạn Úc thấy bất đắc dĩ mà thở dài: “Anh sẽ không như vậy… em muốn hát thế nào thì cứ hát.”

Thấy anh có vẻ không muốn ngăn cản nữa, Kiều Nhung rốt cuộc cũng yên lòng, bèn mỉm cười với anh.

Đoạn Úc nhìn cô mỉm cười ngọt ngào, đôi mắt tối đi.

Anh dịu dàng xoa đầu cô, dặn dò: “Nhưng lượng công việc không được quá nhiều, anh sẽ giám sát.”

Kiều Nhung vốn chẳng phải người cần mẫn, nghe vậy cũng không phản đối.

Huống chi, muốn đạt được thành công trong khoảng thời gian ngắn, chọn được tác phẩm tốt mới là chuyện quan trọng nhất.

Chất lượng hơn số lượng.

Cô khẽ chớp mắt, cặp mắt không có tiêu cự chẳng hiểu sao lại có thêm mấy phần hoạt bát đáng yêu.

Đoạn Úc thấy cô đáng yêu như vậy, cuối cùng vẫn không kiềm lòng nổi mà hôn lên môi cô.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp