Ta Sắp Phải Nhảy Tru Tiên Đài

Chương 5: Ở lại Cửu Uyên


1 năm


“Meo.” Diệu Diệu nhẹ giọng kêu một tiếng.

Diệu Diệu nhìn thấy trên người Lăng Thần Đế Quân mặc một bộ y phục màu trắng, vạt áo màu trắng bay bay, hình ảnh này rất giống với vị sư phụ trong giấc mơ của nàng. Nàng quả nhiên không thể bái sư, bái sư sẽ dễ dàng phát sinh quan hệ tình cảm sư đồ, sau đó, ngay sau đó sẽ là ngược luyến tình thâm.

Đại trưởng lão thấy Diệu Diệu không nói chuyện liền không cầm được thở dài, tại sao Diệu Diệu lại không biết cố gắng như vậy chứ, trước mặt Lăng Thần Đế Quân không thể nhiều lời mà nói thêm mấy câu sao. Đại trưởng lão hy vọng Diệu Diệu chủ động nói muốn bái sư, nếu Diệu Diệu nói xác suất thành công sẽ rất cao.

Cha mẹ Diệu Diệu có khả năng đã chết, Lăng Thần Đế Quân nhất định sẽ niệm tình cũ với cha mẹ Diệu Diệu mà nhận Diệu Diệu làm đệ tử.

Diệu Diệu không hề biết những người này nghĩ rằng cha mẹ của mình đem tu vi của mình truyền cho nàng, nàng cho rằng tu vi của nàng so với Lăng Thần Đế Quân còn kém rất nhiều, không biết Lăng Thần Đế Quân đã sống mấy chục vạn năm. Nàng muốn tiếp tục bế quan, một canh giờ một vạn năm.

Nhưng Diệu Diệu có dự cảm, nàng không thể tiếp tục làm dụng không gian như vậy, cứ cho là nàng tính toán chuẩn thời gian trong không gian đi, nhưng tu vi của nàng lại không chắc sẽ liên tục tăng lên nhiều như thế nữa.

Chờ sau khi Diệu Diệu ngẩng đầu lên một lần nữa, Lăng Thần Đế Quân đã rời đi.

“Meo meo” Diệu Diệu nghiêng đầu, tại sao Lăng Thần Đế Quân lại rời đi nhanh như vậy, chẳng lẽ hắn không cảm thấy nàng rất đáng yêu sao?, hắn không nghĩ đến việc sẽ giữ nàng lại bên cạnh sao, hắn không đem nàng ôm vào trong ngực giống thú cưng sao?.

“Đi rồi.” Đại trưởng lão nói, “Lúc đế quân ở đây, tại sao con không nói nhiều thêm vài câu.”

Tam đệ tử của Lăng Thần Đế Quân đưa Diệu Diệu đi chọn một ngọn núi, bên này đại trưởng lão đưa những con mèo khác trở về tộc. Đại trưởng lão không thể ở mãi tại Cửu Uyên, không có sự cho phép của Lăng Thần Đế Quân, những người khác không thể ở lại Cửu Uyên lâu dài.

“Đại trưởng lão, có phải người quên cho con cá khô nhỏ làm phần thưởng không?” Diệu Diệu càng nghĩ càng thấy không thích hợp, hiện tại tu vi của nàng đã tăng lên, vậy mà đại trưởng lão không cho nàng cá khô nhỏ, “Con đã có tiến bô, dạ dày của con cũng không có lớn lên, có thể cho con một ít cá khô nhỏ được không?”

Đại trưởng lão quyết định gia tăng tốc độ, không quay đầu nhìn Diệu Diệu.

“Lấy đuôi của con đi bắt cá đi.” Đại trưởng lão phất tay.

Nàng sẽ không dùng đuôi để câu cá!

Diệu Diệu hít sâu một hơi, sao nàng có thể làm ra loại chuyện ngu xuẩn như vậy được chứ, nếu như trong hồ có nhân ngư thì nàng phải làm sao bây giờ.

Cho dù tu vi cao cũng sẽ cảm thấy đau.

Người bên cạnh nghe thấy lời nói của Diệu Diệu cũng cảm thấy buồn cười.

Tam đệ tử của Lăng Thần Đế Quân tên là Vân Hiên, hắn đến từ Yêu giới, chân thân là một con hổ. Hổ và mèo đều là loài có lông xù xù, bọn họ cùng một họ cho nên Lăng Thần Đế Quân mới để Vân Hiên đi cùng với Diệu Diệu.

“Đỉnh núi nơi sư tôn sinh sống rất dễ dàng phân biệt, bên kia cũng có kết giới, nếu không có sự đồng ý của sư tôn thì không thể tùy tiện đi vào.” Vân Hiên nói.

“Ngươi cũng nói là có kết giới, làm sao ta có thể đi qua?” Diệu Diệu hỏi, một chưởng của ta cũng không đánh vỡ được kết giới.”

“Này…… Việc thì còn phải xem tu vi của ngươi.” Vân Hiên vốn cho rằng, lần này nếu Lăng Thần Đế thu đồ đệ thì vị tiểu sư đệ mới tới tu vi nhất định cũng không cao.

Ai có thể ngờ Lăng Thần Đế Quân vậy mà không thu nhận đồ đệ nhưng lại để Diệu Diệu ở lại.

Vào lúc Diệu Diệu Diệu độ kiếp bọn họ đều thấy được, tu vi của Diệu Diệu tuyệt đối không thấp.

Nếu bọn họ không nhìn nhầm, lôi kiếp của Diệu Diệu hẳn là lôi kiếp thượng thần. Chỉ là bọn hắn không nghĩ rằng đó là tu vi do bản thân Diệu Diệu tu luyện mà có, hơn phân nửa là do cha mẹ Diệu Diệu để lại cho nàng, khi Diệu Diệu đến Cửu Uyên những cấm chế trước đó mà cha mẹ Diệu Diệu đặt được giải trừ, cho nên Diệu Diệu mới thừa hưởng được những tu vi từ cha mẹ mình.

Dưới tình huống bình thường, một người truyền tu vi cho người khác sẽ làm cho tu vi bị hao hụt một ít, không thể nào hoàn toàn đem toàn bộ tu vi hiện có truyền đi hết.

Mà Diệu Diệu có thể trở thành thượng thần, việc này có nghĩa là tu vi của cha mẹ Diệu Diệu vô cùng cao. Cha mẹ Diệu Diệu cùng Lăng Thần cũng có quan hệ, nếu không, Lăng Thần Đế Quân sẽ không có khả năng giữ Diệu Diệu lại.

“Ngươi có thể thử xem.” Vân Hiên nói, bản tính của mèo rất hiếu kỳ, hắn không thể nào ngăn cản Diệu Diệu.

Tu vi của Diệu Diệu cao hơn hắn, hắn chưa chắc có thể ngăn cản được.

“Chờ đến lúc ngươi bị phạt nhốt, ta còn có thể cho ngươi một hai lần cá khô nhỏ, nhiều hơn thì không có.” Vân Hiên nói.

“Nếu ta thật sự bị nhốt lại, ngươi nhất định phải đến đưa cá nhé,” Diệu Diệu liếm móng vuốt, nàng không chê việc Văn Hiên đưa cá khô nhỏ cho nàng, có thể có nhiều một chút cá khô liền tốt, “Cá trong hồ có thể ăn không?”.

“Có thể.” Vân Hiên nói, “Có điều ta khuyên ngươi không nên ăn nhiều, có đôi khi sư tôn sẽ đến xem một chút”.

“Hắn còn đến xem sao?” Diệu Diệu khiếp sợ, “Hắn sẽ không đếm trong ao có bao nhiêu cá chứ?”

“Không nhất định.” Vân Hiên nói, “Sư tôn bấm tay tính toán liền biết.”

“……” tâm trạng của Diệu Diệu cực kỳ không tốt, những người này tại sao lại có thể như vậy chứ.

“Ngươi ở chỗ này trước đi, có chuyện gì thì tìm ta.” Vân Hiên nói, “Cầm thêm tiên linh lệnh.”

Tiên linh lệnh là pháp khí mọi người dùng để trao đổi thông tin với nhau ở Tiên giới, ở đây còn có diễn đàn, có người còn phát nhiệm vụ ở trên đó. Loại pháp khí này ở Tiên giới gọi là Tiên linh lệnh, đến Yêu giới và ma giới lại đổi tên thành yêu và ma.

Vân Hiên rất nhanh liền rời đi, Diệu Diệu nhìn ngọn núi không có cây ăn quả nào, nàng hít hít mũi, vừa rồi nàng nhìn thấy ở một mảnh đất khác có rất nhiều cây ăn quả. Đáng tiếc nàng khồng thể đến đó được, ở đó có kết giới.

Diệu Diệu tự hỏi Lăng Thần Đế Quân trồng nhiều cây ăn quả như vậy, tại sao lại không cho bọn họ nếm thử. Mùi hương của trái cây bay ra làm người ta đều phải chảy nước miếng.

Sau khi chờ Vân Hiên rời đi, Diệu Diệu liền biến thành hình người, hình mèo không thuận tiện cho việc sửa sang lại sơn động. Nàng vẫn nên biến thành hình người mới có thể lấy đồ vật cũng như sửa sang lại sơn động.

Hình người của Diệu Diệu cực kỳ đẹp, không thua gì hình người của hồ tộc. Theo như lời của đại trưởng lão, ông ấy chưa từng gặp qua tiên tử nào lớn lên xinh đẹp thuần khiết như Diệu Diệu, cho nên đại trưởng lão mới muốn đưa Diệu Diệu đến Cửu Uyên.

Quá xinh đẹp dễ dàng đưa tới những tranh chấp không cần thiết, đại trưởng lão còn lo lắng tu vi Diệu Diệu chưa tiến bộ đã bị những nam nhân kia tranh tới tranh lui. Nam nhân vốn dĩ rất thích tranh giành nữ nhân, nhưng nếu nữ nhân bị tranh tới tranh lui liền không có thời gian tu luyện, tương lai nhất định sẽ rất thảm.

Nam nhân thích tranh nữ nhân, nữ nhân lại còn ghen tỵ với nữ nhân.

Vì tương lai của Diệu Diệu, đại trưởng lão mới nói ra thân thế của Diệu Diệu cho Lăng Thần Đế, ông phải làm cho Lăng Thần Đế Quân lưu Diệu Diệu lại Cửu Uyên, đại trưởng lão không cần Lăng Thần Đế Quân tự mình dạy dỗ Diệu Diệu, chỉ cần những đệ tử bên cạnh Lăng Thần Đế Quân dạy dỗ Diệu Diệu một chút như vậy cũng đã đủ rồi.

Diệu Diệu ở Cửu Uyên, ở địa bàn của Lăng Thần Đế Quân, những người khác sẽ không dám tùy tiện đến cướp đoạt Diệu Diệu.

Diệu Diệu không hề biết dung mạo của nàng có bao nhiêu nhiêu xinh đẹp, nàng chỉ biết lông đen của nàng rất tốt, đen bóng, không lẫn sợi lông khác màu nào. Diệu Diệu cảm thấy mèo vẫn nên nhìn vào hình mèo, quan tâm đến hình người làm gì.

“Cá lớn.” Diệu Diệu từ trong không gian lấy ra một con búp bê vải lớn, búi bê vải này là lúc còn nhỏ nàng trốn đến nhân gian mua với giá mấy viên linh thạch.

Khi đó, Diệu Diệu còn không biết linh thạch có giá như thế nào, cũng không biết búp bê vải kia căn bản là không cần tốn nhiều tiền như vậy. Chỉ là nàng cảm thấy có một con cá lớn bằng vải rất tốt, nàng muốn ôm cá lớn ngủ.

Cá lớn không có mùi cá, như vậy nàng sẽ không thèm đến mức chảy cả nước miếng.

Diệu Diệu nhìn trái nhìn phải, cái sơn động này quá đơn sơ, ngay cả bàn đá, ghế đá cũng không có. Vẫn còn tốt, nàng đã sớm chuẩn bị, ban đầu nàng nghĩ nếu đại trưởng lão đuổi nàng đi, về sau nàng sẽ ở trong không gian.

Mất hơn nữa ngày thu dọn, Diệu Diệu mới sửa sang xong căn phòng của chính mình. Đáng tiếc trong tay nàng không có nhiều vải, nàng cũng không phải là mỹ nhân ngư cho nên cũng không thể dệt vải, nàng cố gắng tu luyện nhưng luyện khí cũng mới chỉ ở mức sơ cấp, căn bản không có cách nào luyện ra được nhiều pháp khí.

Diệu Diệu bĩu môi, may mắn là trong không gian có rất nhiều đồ, có thể làm một bức màn treo tại cửa sơn động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play