Tổng Giám Đốc Hãy Coi Chừng: Vợ Yêu Song Hôn Đã Đến!

Chương 33: Chuẩn bị niềm vui bất ngờ


1 năm

trướctiếp

“Lâm Vãn, mỗi năm đều có một lần các bác sĩ trong bệnh viện tham gia hoạt động từ thiện đến vùng núi khám bệnh miễn phí cho người nghèo. Lãnh đạo đã thảo luận thống nhất và quyết định lần này do cô đại diện cho khoa phụ sản chúng ta đi, ngày kia sẽ xuất phát.”

“Chủ nhiệm... tôi... có thể đi vào lần sau không?”

Lâm Vãn nhíu mày nhìn Tôn Nguyệt.

Không phải sợ đến vùng núi phải chịu khổ mà chỉ là bình thường nơi bệnh viện trợ giúp đều là địa phương vô cùng nghèo khổ, đường núi gập ghềnh hiểm trở, cô sợ bản thân...

Tôn Nguyệt cũng nhíu mày.

“Lâm Vãn, mỗi lần sau khi đi trợ giúp trở về thì đều có phóng viên viết báo. Mặc dù chuyện thư nặc danh lần trước đã được làm sáng tỏ nhưng đối với cô, đối với bệnh viện thì vẫn có ảnh hưởng nhất định đến danh tiếng, chúng ta là bệnh viện đứng đầu Giang Ninh thì danh tiếng rất quan trọng.”

Tôn Nguyệt nhìn cô, tận tình khuyên bảo: “Lần này cô đại diện khoa chúng ta đi, phóng viên đến đưa tin xem như là vì cô, cũng vì cứu vãn danh tiếng bệnh viện. Hơn nữa, có lẽ chồng cô chưa nói với cô rằng tiền lần trợ giúp này có một nửa là do chồng cô bỏ ra, cậu ta cũng muốn tranh thủ tạo hình tượng tốt cho cô. Nếu cô không đi thì không phải là phí hoài tâm sức của lãnh đạo và chồng cô?”

Chu Ngạn Bác cũng biết chuyện này?

Lâm Vãn hơi bất đắc dĩ nhưng cũng chỉ có thể gật đầu: “Được, tôi biết rồi.”

...

G.C Group Gilt Building.

Giang Cẩn Đình vừa quay về từ bên ngoài, cầm một xấp tài liệu trên bàn lên xem, “Thư mời hoạt động tài trợ từ thiện cho thôn Bạch Ngọc”.

Người đàn ông đọc lướt qua từ trang đầu lật đến trang cuối, cuối cùng lưu loát ký tên mình lên.

Mỗi năm tập đoàn Giang thị sẽ làm những hoạt động từ thiện này không dưới mấy chục lần, từ trước đến nay anh luôn đồng ý bỏ tiền ra nhưng hoàn toàn không có thời gian tham gia.

Cao Viễn gõ cửa rồi tiến vào từ bên ngoài, cung kính báo cáo với Giang Cẩn Đình.

“Sếp, chúng ta đã dùng vô số phương pháp để hỏi nhưng người kia vẫn cắn chặt miệng nói không liên quan đến người khác, chính là anh ta thầm mến cô Lâm Uý và sợ đắc tội nhà họ Giang, biết quan hệ giữa bác sĩ Lâm và cô Lâm Uý trước giờ không tốt nên cố tình vu oan giá hoạ.”

Ngón tay thon dài xoay xoay bút máy màu vàng đen trên đầu ngón tay, Giang Cẩn Đình ngước mắt lên.

“Đi điều tra xem bên cạnh anh ta có người thân nào cần giúp đỡ hay không, hoặc trong số những người phụ nữ từng qua lại có ai dạo này đang cực kỳ cần tiền hay sự giúp đỡ không. Sau đó... chuyện tôi bảo cậu để ý thế nào rồi?”

Lúc trước Giang Cẩn Đình đã bảo cậu ấy quan tâm chú ý đến mọi động thái của Lâm Vãn.

Cao Viễn nghĩ một hồi đáp lại: “Gần đây bác sĩ Lâm đều sống ở nhà của bạn thân cô ấy là Triệu Lệ Hoa, cô chủ nhà họ Triệu, sau đó... bệnh viện cử cô ấy đi tham gia hoạt động từ thiện đến thôn Bạch Ngọc ở vùng núi để khám bệnh miễn phí giúp đỡ người nghèo, ngày kia sẽ xuất phát.”

Người đàn ông lật tài liệu một hồi, lại ngẩng đầu lên: “Cái gì?”

“Bác sĩ Lâm phải đi tham gia hoạt động từ thiện bác sĩ đến vùng núi khám bệnh miễn phí giúp đỡ người nghèo, ngày kia xuất phát.”

“Tôi đang hỏi cậu cô ấy phải đi thôn nào?”

Cao Viễn sững lại một chút mới đáp: “Thôn Bạch Ngọc.”

Giang Cẩn Đình cầm tài liệu mà bản thân vừa ký xong xem rồi nói: “Gọi quản lý hạng mục của bộ tuyên truyền sang đây.”

Cao Viễn hoài nghi nhìn Giang Cẩn Đình một chút, gật đầu nói: “Vâng!”

...

Ngày xuất phát.

Lâm Vãn vẫn đang nghe điện thoại của Chu Ngạn Bác trước khi xuất phát.

“Vãn Vãn, xin lỗi, không tiễn em được.”

Lâm Vãn đi vào xe đưa rước nhân viên của bệnh viện.

“Đường núi không dễ đi, em phải chú ý an toàn. Quần áo đều lấy đủ rồi chứ? Trong núi rất lạnh, đừng để bị bệnh.”

“Đã chuẩn bị xong hết rồi, yên tâm đi, cũng không phải lần đầu đi.” Khi trước lúc Lâm Vãn làm bác sĩ thực tập đã từng đi vùng núi làm từ thiện, chỉ là lần đi này... ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lâm Vãn khẽ xoa bụng nhỏ của mình.

Tiếng cười dịu dàng của Chu Ngạn Bác truyền đến: “Được, vậy... đợi em quay lại, anh sẽ cho em một sự bất ngờ.”

“Bất ngờ gì?”

“Nói ra thì không còn gọi là bất ngờ nữa, đến rồi thì gửi tin nhắn cho anh, mỗi ngày cũng phải báo bình an.”

Lâm Vãn mỉm cười: “Được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp