Hành Trình Nhận Cáo Mệnh Của Mẹ Chồng Nhà Nông (Bản Dịch)

CHƯƠNG 8: ĐỪNG KÉO TRỊ SỐ THÙ HẬN NỮA MÀ


1 năm

trướctiếp

- Mẹ, mẹ ơi!

Trúc Lan vừa nghe thấy giọng con gái út thì vội lau tay, đáp lại:

- Ở đây, sao lại khóc thế, nói cho mẹ nghe ai bắt nạt con?

Tuyết Hàm chùi khuôn mặt nhỏ, nức nở:

- Nhóm Ngô đại nương nói, cha hết thuốc chữa rồi, hức!

Trúc Lan vội vỗ sau lưng con gái, cô bé khóc đến nỗi nấc lên thành tiếng:

- Đừng nghe mấy kẻ miệng rộng đó nói bừa, cha con còn khỏe mà!

- Thật sao?

Trúc Lan nở nụ cười: - Thật, mẹ còn đang sắc thuốc đây này!

- Vậy để con đi thăm cha.

Trúc Lan vội đuổi theo nhưng sau đó thì dừng lại, mới một ngày thôi mà cô đã tiếp nhận tự nhiên như thế, đúng là đã xem mình như mẹ người ta thật rồi. Vào phòng, Tuyết Hàm thật cẩn thận chạm vào đầu cha, hít mũi:

- Cha ơi, cha phải khỏe lại nhanh lên.

Trúc Lan xoa đầu con gái, trong lòng ấm áp, vì để nữ phụ nghịch tập mà nguyên tác hất nước bẩn cho đứa bé này rất nhiều, nhưng tiếp xúc rồi mới biết cô bé này tốt bụng thế nào, lại còn hiếu thảo nữa:

- Đừng làm phiền cha con nữa, tới đây, mẹ để dành cho con cái bánh bao thịt này.

Tuyết Hàm nuốt nước bọt, không khóc nữa mà nhìn bánh bao thịt đầy tha thiết. Nhưng sau đó lại nhìn cha còn chưa tỉnh đang nằm trên giường, lắc đầu:

- Cha bị bệnh, để cha ăn đi ạ.

Trong lòng Trúc Lan rất xúc động, cô đưa cho con gái rồi nói:

- Cha con bệnh nên không thể ăn món quá nhiều dầu mỡ được, con cứ ăn cái này đi!

Lần này Tuyết Hàm mới nhận, hai mắt cong cong: - Cảm ơn mẹ, mẹ ăn chưa ạ?

- Ngoan, mẹ ăn rồi, con ăn đi.

Tuyết Hàm cầm bánh bao định đi nhưng bị Trúc Lan cản lại ngay:

- Đừng lấy bánh bao cho Tam Nha, con để lại cho mình ăn đi.

Tuyết Hàm mở to mắt nhìn, nói:

- Nhưng mẹ ơi, Tam Nha bị đánh không xuống giường được, nếu như không có bánh ngô con đưa thì Vương gia sẽ không cho nàng ta ăn cơm.

Trúc Lan nghe xong thì thấy hụt hẫng trong lòng, nếu như vậy thì cũng xem như Tuyết Hàm đã cứu Tam Nha, không, là mạng của Vương Như mới đúng. Thế mà tại sao sau này cô ta lại không nhớ ân tình này chứ.

- Mẹ biết con tốt bụng, nhưng cái gì cũng cần có mức độ của nó, con đưa bánh ngô thì sẽ không ai chú ý, nhưng đưa bánh bao thì chưa chắc Tam Nha đã được ăn vào bụng, nói không chừng còn bị đánh nữa, con nghĩ lại xem Tam Nha còn chịu nổi nữa không?

Tuyết Hàm ngẫm nghĩ: - Sáng nay lén ăn bánh ngô, lúc con đi còn bị bà Vương hỏi nữa, thôi con nghe theo mẹ, con không đi nữa.

- Ngoan quá, đi ra ngoài đi!

- Vâng!

Trúc Lan vui vì con gái không đi kéo trị số thù hận nữa, cũng không lãng phí thức ăn vì một kẻ ăn cháo đá bát, thế là nhịn không được ngâm nga lên. Sau đó cô giật mình, không biết chồng của nguyên thân mở mắt từ khi nào và đang nhìn chằm chằm vào cô. Ánh mắt của Trúc Lan hơi hoảng loạn, cô lúng túng:

- Tỉnh rồi à, để tôi đi sắc thuốc cho anh.

Nói xong thì chạy như bay ra ngoài kêu vợ lão Đại:

- Cha con tỉnh rồi, mau đun nước nấu một ít cháo đi.

Lý thị hoảng sợ, đang ăn vụng thì cắn trúng đầu lưỡi, đầu lưỡi sưng lên: - Dạ, dạ được thưa mẹ.

Trúc Lan: "..."

Trúc Lan lẩm bẩm ba lần đây là do cái nghèo gây ra mới bình tĩnh lại, cô thấy chướng mắt dáng vẻ ăn vụng của Lý thị quá.

Trúc Lan ngồi trên cái ghế nhỏ để nhìn nồi đất, nghĩ tới dáng vẻ kỳ quái của chồng. Theo ký ức của nguyên thân thì hai người là vợ chồng từ lúc tuổi trẻ, lại trải qua mưa gió cùng nhau nên cảm tình vững chãi như sắt thép, nhưng ánh mắt mà người chồng nhìn cô hôm nay không giống như đang nhìn vợ, mà ngược lại như đang nhìn người xa lạ. Suy nghĩ này khiến Trúc Lan sợ nhảy dựng, trong lòng càng thấy bất an hơn, không phải phát hiện cô không phải nguyên thân rồi đấy chứ! Nhưng sau đó Trúc Lan nghĩ lại thì thấy không đúng, cả ngày nay cô không tiếp xúc với người chồng này, lần tiếp xúc duy nhất cũng là khi anh ngất xỉu. Cô nghĩ kỹ lại thì hình như người chồng đã kỳ lạ từ sáng nay rồi, hơn nữa đại phu còn nói anh suy nghĩ quá nhiều nên nhịn không được suy đoán, mà suy đoán này cũng không đè nén xuống được.

Lý thị kêu: - Mẹ ơi, cháo xong rồi.

- Biết rồi, con giữ cái miệng của mình lại cho mẹ, để mẹ thấy con ăn vụng lần nữa thì xem mẹ xử con thế nào, nhớ kỹ chưa?

- Nhớ rồi thưa mẹ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp