Giấc Mộng Hoè Nam

Chương 12


1 năm

trướctiếp

Cảnh Thời

Em trở lại Hồng Kông, từ lúc em bước ra khỏi bệnh viện, người ngợm trông chẳng khác nào kẻ say, hai mắt khóc đến sưng húp như hai trái đào, em nằm sấp trên người anh không ngừng nức nở, anh bế em lên giường, em cứ cầm lấy tay em không chịu buông ra.

Anh cảm thấy vừa đau lòng vừa bất lực, đành phải nằm xuống cạnh em, nghe em nói luyên thuyên. Em kể hồi em còn nhỏ, vì ở phía Nam nhà em có một cây hoè to nên mẹ đặt tên em là Thẩm Hoè Nam. Ba em đã bỏ đi biệt tích ngay từ lúc em mới chào đời, em và mẹ em vẫn luôn sống với nhà họ Trần mà em rất thích. Thuở ấy, em cứ đi tò tò theo Trần Hoành Vũ, em xem cậu ấy là anh trai mình và coi Trần Kiến Quốc như ba của mình, em thích đi xem Trần Hoành Vũ đánh tennis…

Em tự nói về bản thân mình. Em nói rằng hồi ở trường trung học cơ sở, trong lớp không ai muốn chạy cự ly 1,500m, em bị buộc phải ứng tuyển, ấy vậy mà được sự ủng hộ từ giáo viên thể dục cho nên em đã tập chạy đường dài từ đó. Em nói rằng em thực sự không thích chạy đường dài, chạy mệt mà không thu hút được sự chú ý của người khác. Em bảo là em trước giờ em chưa từng thích ai, cũng chẳng có ai nói họ thích em, anh là người đầu tiên thích em và cũng là người đầu tiên em thích…

Em nói về mẹ của em. Em chưa bao giờ ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện đó. Lúc đầu em không thể chấp nhận bất cứ điều gì, nhưng sau đó em quen dần, không phàn nàn, không oán trách, chỉ muốn một lòng chăm sóc mẹ thật tốt. Mọi người đều hiểu sai chuyện, sau khi nhà máy dệt bị bán tháo với giá rẻ mạt, trợ cấp như đã hứa hẹn lúc trước cũng bị ngưng hẳn, hai mẹ con em chỉ có thể dựa vào khoản tiền hỗ trợ hàng tháng 1,800 tệ của chính phủ…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp