Tri Hồ Diêm Tuyển – Tên Bạn, Tâm Sự Của Tôi

Chương 6


1 năm

trướctiếp

“Bảo bối Hữu Hữu!” Hạ Quân để tay vào túi áo khoác dài màu trắng, chạy nhanh tới.

Trong hành lang ở phía sau, Cố Tả đang trò chuyện với mấy bác sĩ lớn tuổi. Thân hình lạnh lùng, cao ngất, cả người anh phát ra ánh sáng, khiến tôi nhức mắt.

“Đừng sốt ruột, tôi chờ cô.” Chờ Hạ Quân đi tới bên cạnh, tôi chỉ chỉ về phía sau: “Anh không đến nghe lãnh đạo dạy dỗ sao?”

Hạ Quân quay đầu nhìn một cái, nói: “Đó không phải là lãnh đạo dạy dỗ mà là thần tiên đánh nhau. Mấy lãnh đạo cùng xem bệnh sau đó thượng lượng phương án điều trị đấy.”

“Thế Cố Tả…”

“Đương nhiên Cố Tả của tôi cũng là lãnh đạo rồi.”

Tôi lấy làm kinh hãi, trong ấn tượng của tôi, thành tích của Cố Tả cũng giống như tôi vậy.

“Cô không biết sao? Tả của tôi đang được đề bạt thành trưởng khoa ngoại rồi đấy. Quy tắc bất thành văn của bệnh viện, cán bộ được điều xuống khoa cấp cứu rèn luyện một năm, hoàn toàn nằm trong danh sách đề bạt.”

Hạ Quân thao thao bất tuyệt nói về Cố Tả, vừa ngưỡng mộ lại vừa ngoan ngoãn, cực kỳ giống mấy cô vợ nhỏ trong xã hội phong kiến.

“Nhắc tới, rõ ràng là Tả của tôi có thể dựa vào nhan sắc để kiếm cơm, thế nhưng nghiệp vụ lại còn đẹp hơn cả mặt. Trường Y Khoa M.D. hàng đầu trong nước, sở hữu các loại bài nghiên cứu đăng trong các tập san trong và ngoài nước…”

Tôi nhớ tới việc mình đã nói Cố Tả là “lăng băm”, vô cùng xấu hổ.

“Mấy cô gái fans hâm mộ Tả của tôi cũng nhiều. Bác sĩ Trần Tĩnh Nguyệt, nào có coi ai ra gì? Cho đến khi Tả của tôi đến bệnh viện, đó kêu là theo đuổi tới tận cùng.”

Miệng tôi lại há ra kinh ngạc.

Câu nói tiếp theo của Hạ Quân càng kích thích: “Thế nhưng, theo tôi quan sát, dường như Tả Tả có bạn gái rồi.”

“Có bạn gái? Ai thế?” Tôi kiềm nén sự khẩn trương trong lòng, tiến tới, dựng tai chuẩn bị nghe câu trả lời.

“Rảnh rỗi lắm sao? Bác sĩ Hạ?” Trên đỉnh đầu đột nhiên truyền tới giọng nói trầm thấp của Cố Tả.

Tôi và Hạ Quân giống như hai đứa con nít đang nói xấu bị bắt.

Nhưng Hạ Quân lại lên tiếng bán đứng tôi: “Cố Tả, Hữu Hữu muốn mời anh ăn cơm đấy, biết hôm nay là sinh nhật của anh.”

Địt! Rõ ràng tôi tới tìm hai người bọn họ ký hợp đồng mua bán thiết bị y tế kia mà!

“?” Cố Tả đeo khẩu trang nghiêng đầu dò xét nhìn về phía tôi.

“A đúng rồi, tôi đã đặt xong nhà hàng rồi, đường Bắc Trung Sơn.” Trong lòng tôi loạn lên, nhét lại bản hợp đồng đã rút được một nửa trở lại trong túi xách.

“Được.” Cậu ấy dứt khoát đáp lại, khiến tôi và Hạ Quân trợn to hai mắt.

“Tả Tả, tối nay không phải anh…”

“Tạm thời huỷ bỏ.” Cố Tả những mày cắt ngang lời Hạ Quân, nhìn tôi: “Cô đến khu khám bệnh chờ tôi một chút, tôi đi thay quần áo.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp