Đại Lão Thành Con Trai Ba Tuổi Của Tôi

Chương 127: Khó ăn


1 năm

trướctiếp

Màn đêm buông xuống, dưới ánh sáng chiếu vào khách khứa đến mỗi lúc càng nhiều.

Đường Tô nhìn ra ngoài cửa sổ, cho đến khi thân hình cao lớn của Nghiêm Cảnh Dương biến mất trong bóng đêm mới thu hồi tầm mắt.

Trong đại sảnh, chiếc đèn chùm pha lê được treo lên trần nhà, màu trắng trong suốt, vừa xa hoa vừa tinh xảo. Ánh sáng phát ra đủ để chiếu sáng cả đại sảnh.

Trong không khí thoang thoảng mùi nước hoa hòa lẫn mùi đồ ăn, khách khứa đến đều mặc tây trang đi giày da, trang điểm đậm nét, nhiều người đang vui đùa nói chuyện với nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp