Mỗi Ngày Đồng Đội Heo Lại Lật Xe Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 27: Bệnh viện kinh dị (13)


1 năm

trướctiếp

Lúc này đầu Bạch Vấn Hạ rối như tơ vò, đây là diễn biến gì!

Tuy rằng có một số người chủ trì muốn tăng số lượng người theo dõi mà cố ý thực hiện vài động tác không đẹp mắt lắm. Nhưng Y Trạch là người chủ trì vừa có lượng fan đông đảo vừa có uy tín danh dự, anh ta nhất định sẽ không hy sinh hình tượng của mình để thu hút số lượng người xem tạm thời.

Vì vậy, anh ta nói đêm nay ngủ lại nơi này thì chắc chắn là hiểu theo nghĩa đen rồi, không hề có ám chỉ xxx gì hết. Chẳng lẽ Y Trạch là kiểu người yêu vô là đổi tính sang dính người. Nhưng Bạch Vấn Hạ sẽ không bởi vậy mà thả lỏng cảnh giác, cậu biết rõ bản thân còn có trạng thái tiêu cực bất thường chưa giải trừ... Nếu Y Trạch không làm gì, ngược lại nửa đêm cậu đi tấn công người ta, như vậy không phải hỏng việc sao!

"Nhưng mà phòng này chỉ có giường tầng." Bạch Vấn Hạ uyển chuyển nói: "Chúng mình hai thằng đàn ông ngủ chung với nhau có thể hơi chật."

Y Trạch hạ tầm mắt nhìn vào Kha Ngọc im lặng uy hiếp.

Kha Ngọc làm sao không hiểu anh ta đang ám chỉ mình đi chỗ khác chơi miễn cho ở lại đây làm bóng đèn. Nhưng Kha Ngọc tự nhận bản thân cũng có mặt mũi của ác quỷ, sao có thể bị nhân loại uy hiếp chút xíu là bỏ đi được, bởi vậy cậu ta vờ như mình không thấy gì hết, giả chết đứng sau lưng Bạch Vấn Hạ.

Bạch Vấn Hạ thấy thế ánh mắt hiện lên chút ý tứ tán thưởng, cảm giác những lúc thế này Kha Ngọc rất đáng tin cậy.

"Tôi có thể không ngủ, chỉ ngồi ở mép giường nhìn cậu là được rồi." Y Trạch cuối cùng đành nói như vậy, nụ cười trên mặt có hơi miễn cưỡng, sắc mặt còn lộ ra một chút cô đơn.

Bạch Vấn Hạ cảm giác đối phương nói đến bước này, mình còn từ chối thì chẳng khác gì tội ác tày trời, khẽ thờ dài trong lòng, nghĩ bụng chắc không xui xẻo vậy đâu, dù gì bây giờ chỉ còn vài tiếng là hừng đông rồi! Chắc là không xảy ra việc gì đâu!

"Cũng không nhất thiết phải như vậy! Hai chúng ta cố nhét thì chắc cũng vừa." Bạch Vấn Hạ đành trả lời như vậy, nếu Y Trạch nhật sự ngồi ở ngay mép giường nhìn cậu chằm chằm mấy tiếng đồng hồ, nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.

Quá trình livestream trong phòng phát sóng trực tiếp đều ứng với thời gian thực tế, cho nên khán giả cũng không có khả năng xem liên tục mấy ngày liền, bởi vậy khán giả đều sẽ xem một chút sau đó thì đi nghỉ ngơi.

Thế nhưng nhìn thấy hình ảnh bùng nổ như vậy, không ít khán giả đang chuẩn bị bấm nút rời khỏi phòng lập tức ngừng lại, nhìn phòng phát sóng một cách kinh ngạc, đột nhiên xuất hiện ý nghĩ dù cho đêm nay thức trắng cũng phải xem hết phó bản này.

"Hạ Hạ ơi! Cậu sao lại đồng ý chớ! Cái tên trước mắt này căn bản không phải người đâu"

"Từ từ, cái này, cái này có phải quá táo bạo rồi hay không. Đ*, đêm nay rốt cuộc sẽ xuất hiện loại hình ảnh gì đây, tôi bắt đầu mong chờ tối nay sẽ live cái gì rồi, cho dù có uống thuốc tăng lực cũng phải kiên trì coi hết livestream."

"Mị có phải ngủ quên rồi không, bây giờ chắc chắn là mị đang nằm mơ... Boss ẩn thời nay chẳng lẽ không muốn mạng của streamer nữa mà đổi thành lừa thân lừa tâm?"

"Tui cảm thấy nên lo lắng tính mạng của streamer hơn là lo lắng cho trinh tiết của cậu ta. Nói không chừng Boss ẩn đang chuẩn bị tung đòn chí mạng."

Lâu đài cổ về đêm vô cùng an tĩnh.

Trong phòng vẫn chưa ai ngủ.

Loại giường tầng này là kiểu kích thước giường đơn tiêu chuẩn, nếu hai người đàn ông muốn ngủ chung thì đồng nghĩa việc tiếp xúc tứ chi trước sau cũng phải xảy ra.

Thuận theo tự nhiên, Bạch Vấn Hạ được Y Trạch ôm vào trong ngực, khoảng cách này thậm chí cậu còn nghe được tiếng hít thở của đối phương. Tay chân nhúc nhích một xíu cũng không dám, chỉ sợ kích phát ra tình tiết gì đó không lành.

Thế nhưng hôm nay rốt cuộc đã xảy ra quá nhiều sự tình mệt mỏi, rất nhanh cậu liền cảm giác buồn ngủ rồi dần dần rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Búp bê vải Barbara luôn được Bạch Vấn Hạ đeo theo bên người trước đó cũng bị đặt sang một bên. Nó cũng mê mang không biết mình có nên báo động trước hay không.

Y Trạch ôm Bạch Vấn Hạ, cảm nhận được một loại bình yên mà trước đây chưa từng có, đối với anh ta Bạch Vấn Hạ trong vòng tay rất yếu ớt, như thể chỉ cần một bàn tay cũng có thể bóp chết cậu, nhưng cũng vì thế mà khiến người ta cảm thấy rất đáng yêu. Anh ta thậm chí còn muốn khoảnh khắc này có thể kéo dài thật lâu, cúi thấp đầu thuận thế hôn lên trán và mặt của Bạch Vấn Hạ.

Kha Ngọc nằm ở tầng trên hoàn toàn không thể nào bình tĩnh được, vắt óc nghĩ cách lợi dụng nhược điểm của bạn trai Bạch Vấn Hạ, cậu ta ở đây không phải để xem Bạch Vấn Hạ tú ân ái!

Ngay lúc này, cảnh tượng trong phòng đột nhiên thay đổi, dường như có sương mù dâng lên, lỗ thủng trên cửa xuất hiện một tròng mắt đỏ bừng... Sau khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong phòng, tròng mắt lập tức cứng đơ.

Y Trạch lạnh lùng quay đầu nhìn về phía nó, dọa cho tròng mắt kinh hãi lập tức biến mất, toàn bộ căn phòng trở lại bình thường trong thoáng chốc. Kha Ngọc bởi vì trình độ quá cùi bắp, thậm chí không nhận ra trong phòng mới vừa xảy ra cái gì.

Ở hành lang bên ngoài phòng ngủ, bức tranh thiên thần sợ hãi đến mức suýt biến dạng.

Vốn dĩ vào ngày này, năng lực của nó sẽ không bị trói buộc đủ để biến thành cơn ác mộng cho streamer của phó bản này. Nó chỉ muốn thử thăm dò phỏng của Bạch Vấn Hạ không ngờ tới đụng trúng tấm sắt!

Bức tranh cảm thấy nó nên thành thật một chút đừng làm ra chuyện xấu gì hết nếu không người gặp tai họa nhất định sẽ là nó.

Thực ra nó cũng muốn nhắc hậu bối nhỏ Kha Ngọc một chút nhưng bất hạnh là không tìm thấy cơ hội, chỉ có thể thầm cầu phúc cho cậu ta.

Chờ đến khi trời tờ mờ sáng, Bạch Vấn Hạ mới từ trong ác mộng tỉnh lại, cậu mơ thấy mình trong phó bản này trở nên cực kỳ không xong, tất cả những quái vật không những không tấn công cậu mà còn cực kỳ nhiệt tình, làm cho cậu muốn tìm đường chết như thế nào cũng không thành công!

Thật sự là quá đáng sợ, dọa Bạch Vấn Hạ tỉnh ngủ ngay lập tức, còn phát hiện tư thế ngủ của mình rất không ngăn ngắn, ôm Y Trạch cứng ngắc như bạch tuộc liền vội vàng buông tay.

Cũng may Y Trạch vẫn đang ngủ say, nếu không Bạch Vấn Hạ có khả năng muốn đập đầu vô đậu hũ tự sát.

"Sao trước đây mình không phát hiện tướng ngủ của mình xấu như vậy" Bạch Vấn Hạ hận không thể che mặt mình lại, nhưng mà vẫn điều may mắn duy nhất trong tối qua chính là không xảy ra bất kỳ tình huống nào bất thường.

Cậu lấy ra cái chai đã chuẩn bị từ trước, cầm theo búp bê vải Barbara, lặng lẽ mở cửa đi ra ngoài sân.

Ngay khi Bạch Vấn Hạ vừa bước ra ngoài, hai người đang ngủ như chết trong phòng đột nhiên mở mắt.

"Cái tên đáng ghét Bạch Vấn Hạ cuối cùng cũng đi rồi!" Kha Ngọc đắc ý đến nỗi muốn cười ra tiếng, lập tức nhảy xuống giường, chuẩn bị bắt cóc Y Trạch đang nằm ở giường dưới.

Sau đó, ánh mắt cậu ta trực tiếp đối diện với cặp mắt lạnh băng của đối phương. Những chiếc lông vũ xuất hiện từ trong hư vô ào ào rơi xuống.

Nụ cười của Kha Ngọc đọng lại ở trên mặt.

Bạch Vấn Hạ lờ mờ bước ra ngoài sân. Ban ngày còn rất náo nhiệt nhưng bây giờ thì cực kỳ an tĩnh, chỉ có ánh đèn đường phát ra ánh sáng yếu ớt.

Những người bảo vệ đáng lẽ phải ở đây canh chừng cũng không thấy bóng dáng. Ban đầu có bảo vệ nhưng lúc này cũng không thấy bóng dáng. Phảng phất như ai cũng có thể dễ dàng tới gần.

Nhìn chăm chú tượng thiên sứ ở khoảng cách gần như vậy khiến người ta cảm nhận sức ảnh hưởng tâm linh mạnh mẽ của bức tượng, nếu người thường đi vào nơi này, trong tiềm thức của họ chỉ còn sự cuồng tín đối với pho tượng... Đến nỗi nếu có số ít người nào thể hiện thái độ vô cảm hoặc chán ghét bức tượng đều bị nhốt vào phòng bệnh bên trong.

Bạch Vấn Hạ bước đến gần, duỗi tay chạm vào pho tượng, trong lòng rất kích động, bám vào những nếp uốn trên bộ quần áo tinh xảo của bức tượng leo lên trên.

Dựa vào thân thủ của cậu, làm loại chuyện này quả thực dễ như trở bàn tay, nếu không được thì Bạch Vấn Hạ vẫn còn rất nhiều nước tăng thể lực có thể sử dụng. Chỉ là trong lúc này, âm thanh nhắc nhở của phó bản bỗng nhiên vang lên bên tai cậu.

"Bởi vì có tiếp xúc gần với pho tượng dẫn tới tác dụng phụ, tinh thần lực của streamer giảm đi một và sẽ tiếp tục giảm xuống. Xin hãy chú ý! Tinh thần lực hiện tại là 54."

Bạch Vấn Hạ: "...!"

Tác dụng phụ khác thì thôi không tính toán nhưng giảm tinh thần lực như vậy thì quá độc ác rồi! Cậu cắn chặt răng, cái này tinh thần lực giảm bớt thật sự là quá độc ác đi!

Cậu cắn chặt răng, lấy tốc độ nhanh nhất trèo lên trên, thầm nghĩ trước khi tinh thần lực giảm xuống 50 phải lấy cho được nước mắt thiên sứ.

Bạch Vấn Hạ hoàn toàn không chú ý tới, ở lối ra của tòa nhà bên cạnh, Y Trạch cùng Kha Ngọc đang đứng ở nơi đó, lẳng lặng đánh giá nhất cử nhất động của cậu.

Kha Ngọc mới vừa rồi thiếu chút nữa đã bị Y Trạch giết chết, cuối cùng nhờ vào việc Y Trạch sợ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Bạch Vấn Hạ nên may mắn giữ lại một mạng. Lúc này nhìn cảnh tượng trước mắt trong lòng vô cùng sửng sốt, tuy rằng cậu đã biết mục đích của Bạch Vấn Hạ khi ở tầng hầm ngầm nhưng không nghĩ tới đối phương thật sự sẽ trực tiếp trèo lên pho tượng! Huống chi, vị đại nhân kia còn đang đứng ngay đây, trước mặt anh ta giương oai Bạch Vấn Hạ này thực sự là không muốn sống nữa rồi.

Sau đó, Kha Ngọc nhìn thấy Y Trạch đứng kế bên không những không tức giận mà ngược lại hai má còn ửng hồng, ánh mắt còn mang theo chút sủng nịnh.

Kha Ngọc chợt thông suốt hóa ra đây chính là tình thú của vị đại nhân kia với Bạch Vấn Hạ! Cậu ta còn gì để nói nữa! Chỉ có thể trách mình trước đây quá ngây thơ… Bạch Vấn Hạ y như quái vật thì bạn trai của cậu ta có thể bình thường được sao?

Chỉ là cậu hoàn toàn không nghĩ tới, thân phận của bạn trai chính là vị đại nhân kia...

Khi trời vừa hửng sáng, Bạch Vấn Hạ rốt cuộc cũng leo tới phần mặt của pho tượng, đồng thời giá trị tinh thần lực cũng giảm xuống mức nguy hiểm là 50, chỉ cần ít thêm một chút thì trạng thái của cậu luôn phải duy trì ở mức xấu!

Ngay vị trí bức tượng nhắm mắt lại thực sự có những hạt sương đọng lại. Dưới những tia nắng đầu tiên của buổi sáng, những giọt sương như lung linh, thánh thiện vô cùng, giống như giọt nước mắt của thiên thần.

"Nhưng mà vậy thì quá đơn giản, rõ ràng nhân viên nghiên cứu đều nói rất nghiêm trọng, cậu còn nghĩ chỉ cần đụng tới pho tượng thì sẽ phải chết, ai ngờ còn cảm thấy khá an toàn." Bạch Vấn Hạ còn có chút hoang mang. Trên thực tế cậu không biết, nếu đổi lại cho bất kỳ người nào khác tới nơi này, chỉ cần đụng vào bức tượng để leo lên đều sẽ lọt vào công kích tinh thần kịch liệt, ước chừng chỉ nhúc nhích được vài cái là trực tiếp biến dị.

Bạch Vấn Hạ đưa tay cẩn thận hứng những giọt sương kia vào chai, lúc cậu đặt chai vào trong long ngực, búp bê vải đột nhiên giãy giụa.

Cùng lúc đó tiếng chó sủa bỗng nhiên vang lên, những con quái vật đột biến từ chó săn không biết từ nơi nào chui ra, một số tụ tập ở dưới pho tượng, xông về hướng Bạch Vấn Hạ sủa như điên, còn duỗi những móng vuốt thật lớn hòng tóm lấy cậu, chỉ riêng hiệu ứng hình ảnh đã cực kỳ khủng bố.

"Quả nhiên mọi chuyện sẽ không thuận lợi như vậy!" Bạch Vấn Hạ vui vẻ, cậu chính là chờ điều này!

Khi leo xuống, Bạch Vấn Hạ dựa vào kỹ năng diễn xuất của mình, giả vờ như bước hụt một chân sau đó hoảng hốt kêu la thảm thiết, thân thể mất cân bằng rồi ngã xuống ...

Bạch Vấn Hạ tự thấy bội phục kỹ thuật diễn xuất tinh vi của mình! Chỉ còn chờ rơi xuống đám quái vật sau đó thành công bị đánh bại! Đây đích thị là đồng đội keo kinh điển, không nghe lời khuyên của đạo cụ NPC, một hai phải tự mình lẻn đi leo tượng gì đó cuối cùng thì bị quái vật cắn chết, quả nhiên là một diễn biến hết sức logic.

Chỉ là trong nháy mắt khi bị ngã xuống, Bạch Vấn Hạ bỗng nhìn thấy có vô số lông vũ trước mắt mình bay ra, trong một khoảng không gian trắng muốt thánh khiết, thậm chí còn có loại cảm giác như được pho tượng dịu dàng nhìn chăm chú, sau đó thân thể rơi xuống một bề mặt cứng rắn.

"Mình đáng lẽ phải rơi xuống đất mà?" Bạch Vấn Hạ có chút mờ mịt ngồi dậy, lúc này cậu mới phát hiện mình đang nằm trên bàn tay của pho tượng mà vốn dĩ đang chắp lại cầu nguyện, vô số lông vũ rơi xuống bên người cậu rồi lập tức tan biến, chỉ còn lưu lại chút cảm giác ấm áp.

"Đây là…" Hình ảnh quá mức kinh ngạc khiến cho Bạch Vấn Hạ sững sờ không biết nên làm gì.

Trán của cậu đột nhiên đau đớn, trạng thái tiêu cực lần nữa phát tác.

Giờ phút này, bức tượng thiên sứ trong mắt Bạch Vấn Hạ mang theo sức hút cực lớn khiến cậu không cách nào dời mắt được, tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Cậu chầm chậm đứng dậy, nâng hai tay nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt tái nhợt của pho tượng, sau đó ngẩng đầu lên, đặt lên môi pho tượng một nụ hôn.

Bởi vì tiếp xúc quá gần với bức tượng, tinh thần lực của Bạch Vấn Hạ bị ảnh hưởng nặng nề dẫn đến trực tiếp trực tiếp mất đi ý thức rơi vào hôn mê.

Nhưng trong phòng phát sóng trực tiếp khán giả vẫn có thể tiếp tục xem hình ảnh tiếp theo.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hình ảnh này, họ thấy tượng thiên sứ nắm Bạch Vấn Hạ trong lòng bàn tay, sau đó thả lỏng tay buông ra. Còn "Y Trạch" xuất hiện bên cạnh pho tượng, hai mắt anh ta lúc này sáng lên màu vàng kim nhàn nhạt, cả người trông đặc biệt thánh khiết, động tác thật cẩn thận mang theo chút thân mật ôm Bạch Vấn Hạ đang hôn mê từ bàn tay bức tượng lên.

Đám quái vật chó săn nhìn thấy anh đều sôi nổi tránh ra, y hệt như cún con nhìn thấy chủ nhân phe phẩy cái đuôi, cực kỳ nhiệt tình, không còn nhớ tới lúc nãy đã liều mạng muốn lao tới cắn chết Bạch Vấn Hạ ra sao.

Kha Ngọc theo sau ngây ngốc nhìn tất cả phát sinh, rồi nhớ lại trước đây có mấy luôn mình đã muốn hạ sát thủ với Bạch Vấn Hạ, cả thân quỷ đều toát mồ hôi lạnh! Nghĩ tới còn sợ tới hai chân run rẩy.

Y Trạch đặt Bạch Vấn Hạ trên băng ghế để nghỉ ngơi, cúi người nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.

"Đến lúc quay về rồi." Y Trạch nhàn nhạt nói với Kha Ngọc sau đó xoay người bước vào trong lâu đài cổ.

Phản ứng của khán giả chỉ có thể nói là nhìn tới ngơ ngác.

"Tôi không còn gì để nói nữa. Nếu còn có ai nói lúc trước hành vi của boss ẩn là vì tính kế Hạ Hạ nên mới ngụy trang như vậy thì tôi lập tức đem ảnh chụp màn hình đoạn này cho người đó xem! Thời cơ tốt như vậy mà boss cũng không động thủ, ngược lại còn làm trò con mèo với streamer!"

"...Đây là sự thật hả? Tôi đang cực độ hoài nghi bản thân đang xem phòng phát sóng giả mạo, làm ơn có ai nói với tôi họ đang diễn kịch đi. Tôi vậy mà được xem câu chuyện tình yêu vượt chủng tộc giữa boss ẩn của phó bản cùng với streamer? Lại còn là xem miễn phí."

"Mau tới đây dính chút "âu khí"* của phòng phát sóng trực tiếp này đi, bạn cũng có thể được như streamer có khí chất "âu hoàng"** cùng với boss ẩn đẹp trai như Y Trạch yêu đương trong phó bản"

*Âu khí [欧气]: Âu khí có nguồn gốc từ từ "người Châu Âu", có ý nghĩa tương tự với "hỉ khí" ( 喜气). Âu khí chính là người tỏa ra khí tức có tiền hoặc có số may. Một vài người Châu Phi vận may không tốt hoặc không có tiền hy vọng vận may của mình có thể trở nên tốt hơn hoặc muốn mình thành người có tiền, đi "tiếp xúc" với người tỏa ra khí tức có tiền hoặc có số may. Giống với "triêm triêm hỉ khí" (Hưởng, dính không khí vui mừng). Bởi vậy mới có từ "hấp âu khí" (bởi vì người Châu Âu mặt trắng, trái với người Châu Phi mặt đen).

**Âu hoàng [欧皇] trùm trong số âu khí.

"Trước đây tôi đã nói nếu boss ẩn thật sự coi trọng streamer tôi lập tức đập tích phân đề cử phòng này. Tôi tự nhận thua cược, dù sao cũng chỉ có 10.000 điểm, bỏ điểm xem phòng phát sóng trực tiếp này không lỗ."

Trong lúc livestream, nếu có người tặng cho streamer 10.000 điểm tích phân thì sẽ trực tiếp xuất hiện một dòng quảng cáo trên tất cả các phòng phát sóng.

Tuy rằng, phòng phát sóng trực tiếp của Bạch Vấn Hạ chì ở mức sơ cấp cho nên dòng quảng cáo này chỉ hiện ở các phòng sơ cấp khác nhưng đối với một streamer mới chỉ bước vào phó bản thứ hai thì là một chuyện rất đáng kinh ngạc.

Chờ đến khi Bạch Vấn Hạ tỉnh lại, cậu phát hiện mình đang nằm trên băng ghế dài bên cạnh pho tượng: "Ây da, chuyện gì xảy ra, mình chết rồi sao? Không đúng, mình chưa chết…"

Đám quái vật chó săn vây quanh cậu nhưng không có ý định tấn công mà còn dùng ánh mắt thân thiết nhìn Bạch Vấn Hạ, còn có con tính vươn đầu lưỡi muốn liếm mặt cậu… Nhưng suy xét đến vấn đề khác biệt quá lớn về hình thể giữa hai bên có khả năng làm Bạch Vấn Hạ chết ngạt, con quái vật đã từ bỏ ý tưởng này.

"Buff thiên sứ chúc phúc: Quái vật của phó bản này sẽ không tiếp tục công kích chủ phòng mà trong tiềm thức còn có ấn tượng tốt với chủ phòng, thậm chí còn trợ giúp chủ phòng."

"Cái gì? Từ từ, đây là sao chứ, thiên sứ chúc phúc là thật sự chúc phúc hả? Loại game kinh dị kiểu này thông thường tình tiết phải phát triển theo hướng kinh dị mới đúng chứ." Bạch Vấn Hạ hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, không thể tin được mình lỡ kích phát ra loại cốt truyện này, "Này có hợp lý không, tôi thật sự không treo (chết) luôn hả?"

Buff nãy cũng lố quá rồi! Một phó bản trò chơi kinh dị còn có loại buff này? Quả thật chính là ác mộng tối qua biến thành sự thật rồi!

Tự Bạch Vấn Hạ suy tư một lát, có lẽ là trạng thái bất thường của cậu phát tác nên mới mang lại hậu quả như vậy... Này có thể trách ai được, chỉ có thể tự trách mình thôi.

Cuối cùng Bạch Vấn Hạ trơ mắt nhìn đám quái vật chó săn thật sự không còn dự định tấn công cậu nữa, sau khi dụi dụi vào người cậu mấy cái thì quay lại lâu đài cổ.

Hơn nữa không chỉ có chó săn, theo như lời nhắc nhở vừa rồi, toàn bộ phó bản này sẽ không có con quái vật nào hữu dụng nữa!

"Haizz, con đường trở thành đồng đội heo tự tìm đường chết không phải chỉ cần chăm chỉ là có thể hoàn thành được, tại sao vậy trời?" Bạch Vấn Hạ vô cùng uể oải dẹp đường hồi phủ, trong đầu hiện ra tia hi vọng cuối cùng:

"Không đúng, phó bản này Boss là người thừa kế gia tộc Blair, thân thể họ mặc dù đã dị biến nhưng nói sao thì cũng là nhân loại… Mình vẫn còn cơ hội cuối cùng!"

Bạch Vấn Hạ lấy lại tinh thần, trở về phòng lấy nước mắt thiên sứ ra trộn với nước thánh lấy được trước đó.

"Nước thuốc chữa trị: Chuyên trị trạng thái dị thường trong phó bản, chỉ cần một giọt là có thể khôi phục, dùng nhiều hơn cũng không có tác dụng gì khác."

Bạch Vấn Hạ uống một giọt nước thuốc chữa trị, loại bỏ trạng thái tiêu cực cảm giác cả người đều an tâm thoải mái.

Vẫn còn một chút thời gian nữa họ mới chính thức rời giường làm việc. Bạch Vấn Hạ nhìn Y Trạch đang ngủ trên giường, hơi do dự cởi áo khoác, thầm nghĩ dù sao cũng không cần lo lắng trạng thái tiêu cực sẽ phát tác sau đó tấn công đối phương, vì vậy cậu liền nằm xuống mép giường, cố gắng cách thân thể Y Trạch xa một chút, chuẩn bị ngủ nướng, không bao lâu sau thì ngủ say.

Y Trạch cũng không mở mắt ra, như thể anh ta đã ngủ say, sau đó theo bản năng vươn tay ôm Bạch Vấn Hạ đang nằm ở mép giường vào lòng ngực.

"…" Kha Ngọc nằm ở giường trên thở mạnh cũng không dám, sợ mình làm phiền Y Trạch cùng Bạch Vấn Hạ ở giường dưới, dù là ai nổi giận thì cậu ta cũng chịu không nổi.

Nếu cậu ta có làm sai cái gì, ông trời có thể trừng phạt cậu chứ đừng để cậu ta ở đây nhìn hai người này âu yếm nhau.

Lúc này cậu ta đã thấy hối hận sao lúc trước mình không chủ động rời đi, cậu ta ở lại đây rốt cuộc là vì muốn tự tìm đường chết hay là vì muốn chết? Nếu có thể, Kha Ngọc thậm chí còn muốn quay lại thời điểm cậu ta vẫn còn ở trong bức chân dung...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp