Giấc mộng sở dĩ kéo dài, là vì người nằm mộng không muốn tỉnh lại. Màn đêm buông trùm mặt đất, tuyết từ thời viễn cổ im lìm rơi xuống hoang nguyên lạnh lẽo.
Một tuyết yêu bé nhỏ bước đi bằng đôi chân trần trên hoang nguyên ấy. Vóc dáng ẻo lả của nàng phản chiếu xuống sông băng mênh mông, bị ánh tuyết trắng kéo doãng ra, cán mỏng ra, tưởng chừng chỉ lỡ tay là có thể gãy gập. Nàng cứ bước vẩn vơ trên đồng tuyết, không ai hỏi han, không ai bầu bạn, lẻ loi đi suốt ngàn năm. Đôi hàng mi dài của nàng đọng tuyết, đôi bàn chân trần nhỏ bé cũng đóng đầy băng.
Đến một lúc, có lẽ do quá mệt mỏi, nàng dừng lại, ánh mắt mơ hồ nhìn về phía xa. Đằng xa cũng vẫn là băng tuyết thôi, không có đường sá, không có hy vọng, chỉ có màn đêm dày đặc không thể nhìn xuyên qua.
Tuyết yêu thở dài. Gió đêm lạnh giá chỉ tích tắc đã đem tiếng thở dài ấy đóng vào trong băng. Đột nhiên, màn đêm dày nặng trên đồng hoang bị xé ra, để lộ một đường nứt, và một tia sáng rực rỡ lọt vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT