Bốn canh giờ khổ sai cuối cùng cũng qua, nhưng sức lực của Lý Huyền đã hoàn toàn cạn kiệt. Dẫu lưỡi dẻo như kẹo, đầu óc nhanh nhạy như thần mà liên tục kể những câu chuyện gia đình bi lụy trong một thời gian dài đến thế thì Lý Huyền cũng phát ốm. Nhất là đầu óc, cảm giác như bị người ta dùng chùy nện suốt một ngày. Lý Huyền đờ đẫn đứng dậy, đờ đẫn lê bước về Thái Lao.

Ài! Tiếng kêu gì thế? Lý Huyền chậm chạp ngước nhìn, lờ đờ trông thấy một người.

Giọng nói kinh hoàng của Long Vi vang lên bên tai Lý Huyền: "Lăng Tiêu kính, ngươi đừng rời bỏ ta!"

Lý Huyền bỗng tỉnh táo hơn một chút, vội vàng cúi xem thì thấy Long Vi đã ngã bệt xuống đất, trước mặt nàng là mấy mảnh ngọc vỡ. Mình vừa làm gì thế này? Long Vi khóc òa: "Lăng Tiêu kính, Lăng Tiêu kính quý báu của ta! Số ngươi thật là khổ, tự nhiên lại bị cái tên ác độc này xô vỡ tan tành."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play