Tôi Nấu Ăn Khắp Các Vì Sao

Chương 10: Ghen tị


1 năm

trướctiếp

Ba ngày sau, Tiểu Vũ lại thật sự được vào được quân dự bị của quân đội.

Chẳng qua bọn họ là tân binh vị thành niên, chỉ có thể chấp hành nhiệm vụ trợ giúp binh lính chính quy xung quanh hành tinh chủ, hoàn toàn không thể rời khỏi phạm vi hành tinh chủ.

Ngoại trừ những lúc này thì trong các khoảng thời gian khác, những tân binh này chỉ có thể huấn luyện vô cùng nhàm chán.

"Thiếu tướng, chính là đứa bé kia." Mạnh Diệp Lâm đứng nghiêm.

"Cho tôi xem thông tin của cậu ta."

Mạnh Diệp Lâm chọn gửi đi, một tập tin lập tức bắn ra trên quang não của Lê Phục.

Tư chất của Tiểu Vũ là kém nhất trong quân đội, nhưng bên trong xóm nghèo lại là hiếm thấy.

Thể chất của cậu ta là cấp C, tinh thần lực là cấp B, nếu như không phải hình thể chênh lệch quá lớn, chưa chắc những người trưởng thành ở xóm nghèo kia đã là đối thủ của cậu ta.

Thật ra Mạnh Diệp Lâm không hiểu nổi tại sao thiếu tướng lại phải đưa đứa bé này vào quân khu.

Tuy nói kiểm tra vẫn nghiêm khắc như trước, nhưng lại đột nhiên chiêu binh vào lúc vốn không nên chiêu binh, như thế đã được tính là đi cửa sau rồi.

Mà người như Lê Phục, từ trước cho tới bây giờ anh chưa từng làm mấy việc lạm dụng chức quyền của mình.

"Tinh thần bạo động của tôi tốt hơn nhiều rồi, cũng nên báo đáp chút ít." Lê Phục đang có tâm trạng tốt dùng đầu ngón tay gõ lên mặt bàn, nhìn thoáng qua quang não.

A, thức ăn hôm nay là xà lách xào dầu hào cùng thịt lợn xào chua ngọt.

Nghe có vẻ không tệ, chẳng qua không biết thịt lợn xào chua ngọt là cái gì......

Đột nhiên, ánh mắt của anh híp lại.

Thanh tin mới bên trong hệ thống phát trực tiếp Ngân Hà bắn ra hai tin tức.

"Người mới chủ phòng anh đào đạo văn (*ăn cắp bản quyền) tác phẩm của người khác, bắt chước bừa bò nướng than."

"Người mới chủ phòng anh đào hư hư thực thực bị phú hào bao nuôi, trong lúc phát trực tiếp nhiều lần được nhận phần thưởng kếch xù."

Tuy nhiên bên trong tiêu đề còn chưa nói hẳn tên, nhưng chỉ cần chú ý qua lúc Bạch Anh phát trực tiếp, chỉ sợ đều có thể đoán được hai tin tức này đang nói đến ai.

Sức ảnh hưởng của tiêu đề quá lớn, đồng thời nhiệt độ cũng đều là "hot", Bạch Anh chỉ là một chủ phòng mới toanh, chuyện này hoàn toàn không cần phải nghi ngờ, nhất định là có người đang đỏ mắt ghen tị, ác ý bôi đen.

Cùng lúc đó, trong một căn biệt thự ở quận tám, một người phụ nữ mặc ki-mô-nô, đang ân cần châm trà cho người đàn ông ngồi đối diện.

"Đây là tay nghề được truyền lại từ tổ tiên của tôi, tên là trà đạo." Người phụ nữ nâng chén trà về phía đối diện, ki-mô-nô đằng sau căng thẳng ra một độ cong mềm mại đáng yêu, một đoạn cổ trắng nõn lộ trong không khí, phảng phất như một đóa hoa chờ người tới hái.

Ánh mắt người đàn ông tóc vàng đối diện lập tức trở nên thâm sâu.

Người phụ nữ tên là Lại Hộ Ưu, vốn chỉ là con gái của một người công nhân ở quận mười tám, bởi vì có vẻ ngoài không tầm thường nên từng bước một bò tới quận tám.

Nếu như tìm căn nguyên nguồn gốc, tổ tiên của người phụ nữ này, là cư dân trên một hòn đảo phương đông trên địa cầu cổ.

Phụ nữ ở nơi đó dịu dàng săn sóc, am biểu nhất cách để khiến đàn ông vui, Lại Hộ Ưu cũng am hiểu sâu đạo này.

Vẻ ngoài của cô ta không phải ưu thế lớn nhất, hiểu được yếu thế, dịu dàng thuận theo mới là ưu thế lớn nhất của cô.

Người đàn ông ngồi đối diện là kim chủ lớn nhất của cô ta, cũng là một trong những cổ đông của hệ thống phát trực tiếp Ngân Hà

Tuy nhiên cổ phần trong công ty không được cao lắm, nhưng cũng là người mà Lại Hộ Ưu phải ngước nhìn.

Dù sao ông trùm chỉ cần tùy tiện vung tay một cái, chẳng phải đã có ngay biệt thự ở quận tám sao?

Lại Hộ Ưu cúi đầu xuống, che đậy khóe miệng đang nhếch lên.

Lúc lại ngẩng đầu, đã là bộ dạng mang biểu cảm lã chã chực khóc.

"Ngài Cecil, lần này thật sự rất cảm ơn ngài đã ra tay hỗ trợ, nếu không thì tôi thật sự không biết nên tìm ai để đòi lại công bằng nữa."

Lúc Lại Hộ Ưu nói chuyện còn mang theo giọng mũi rất nhỏ, trang bị giọng nói mềm mại nhẹ nhàng càng làm lộ vẻ khiến cho người ta thương tiếc.

Thật ra Cecil cũng không phải kẻ ngu, chỉ có điều loại tranh đấu giữa phụ nữ này, anh ta chẳng thèm để ý xem ai đúng ai sai.

Người phụ nữ trước mắt có thể khiến cho anh thấy hứng thú, cho dù có chỉ hươu bảo ngựa cũng được.

Huống chi chỉ là một chủ phòng nhỏ không có đến mười vạn fan, bỏ thì bỏ thôi.

Dưới ánh đèn mờ nhạt, khoảng cách hai người càng ngày càng gần......

......

"Tiểu Anh Hoa, nhanh, mau tới đây!" Lương Ô Ô nhìn nhiệt độ càng ngày càng cao trên kênh tin tức, cuống quít vẫy tay gọi Bạch Anh.

Bởi vì muốn làm thịt heo xào chua ngọt nên Bạch Anh đang nghĩ ngợi có nên xử lý quả dứa trước không, lúc này cô đang bận rộn trong phòng bếp.

"Xảy ra chuyện gì thế?" Bạch Anh không đếm xỉa tới hỏi một câu, tiếp tục gọt vỏ dứa.

"Ối giời ơi, em mau tới đây đi!"

Lúc này Bạch Anh mới buông con dao xuống, rửa sạch tay đi ra khỏi phòng bếp.

Lương Ô Ô đã ngồi thẳng người trên ghế sô pha: "Trên mạng có rất nhiều người đang chửi mắng em, nói em bị bao nuôi, còn nói em sao chép thực đơn! Em mau đi viết thông báo làm sáng tỏ đi!"

Bạch Anh tỉnh táo mở quang não ra, tiến vào tìm kiếm tin nóng trên nền tảng phát sóng trực tiếp Ngân Hà.

Chửi rủa trong đấy thật sự quá khó coi.

【 Ưu Ưu Tương: Tôi đã bảo làm sao mà một người mới lại có thể bịp bợm làm ra nhiều đồ ăn như thế được, hóa ra là sao chép. Suốt ngày giả vờ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp, tôi đã thấy ngứa mắt từ lâu rồi, trà xanh chết đi! 】

【 Hoa nở trên giang: Tham khảo ý kiến sáng tạo của người khác cũng không nói một tiếng với người ta, tại sao lại có người không ra gì như thế chứ. 】

【 Taurus: Người ta còn bị bao nuôi đấy, còn có tôn nghiêm à? Thổ hào còn khen thưởng tận mười vạn đấy! Không biết là do kiếm được trong phòng bếp, hay là kiếm được trên giường. 】

【 Bách nhân trảm: Lầu trên, hai cái này không xung đột, he he he. 】

Lương Ô Ô ngồi bên cạnh nhìn thôi đã nổi trận lôi đình, Bạch Anh lại không có phản ứng gì.

"Em làm sao vậy? Sao em để cho người khác vu oan thế?"

"Dù sao cũng phải điều tra xem ngọn nguồn là gì đã, sự việc bao nuôi em biết rõ ngọn nguồn, sao chép...... Em phải xem bọn họ nói em sao chép cái gì đã."

Bạch Anh ấn mở trong thông tin liên kết, lại điều tra phòng phát trực tiếp của người phụ nữ mà khu bình luận chỉ mặt gọi tên, lật xem video cũ của chủ phòng kia.

Hóa ra tên ID là chủ phòng mỹ thực Ưu Tương, từng làm qua một món tên là "Bò nướng muối".

Chính là vì tại món này mới khiến cho Bạch Anh bị nói là sao chép bò bít tết nướng than.

Phương pháp nấu đồ ăn bên trong phòng trực tiếp chẳng qua chỉ là cắt thịt bò ra nướng chín, sau đó rắc lên một chút muối mà thôi.

Chỉ có thế? Chỉ có thế thôi á?

Bạch Anh xoa trán.

Nấu chín một thứ rồi cho thêm chút muối, đã có thể được xưng là sáng tạo?

Bạch Anh thực sự tức giận đến tức cười, chỉ có trình độ này mà đã gọi là phu nhân, vậy thế chẳng phải người dân ở đây đều là bếp trưởng Michelin hết à!

Cô lập tức bỏ qua ý định làm thịt heo xào chua ngọt.

Hổ không ra uy, lại tưởng cô là hello kitty!

"Chị Ô Ô, phòng ở của quận mười ba có logo gì đặc biệt không?"

Lương Ô Ô nghe cái đã hiểu ra ngay, tròng mắt di chuyển nhanh như chớp, chỉ vào một cái logo nói: "Đó là nhãn hiệu của công ty, thiết bị lắp đặt trong nhà này đều là của công ty này hết, hơn nữa đại đa số đều là nhà trọ cho thuê."

Bạch Anh quay lại phòng bếp, tìm được một cái logo "tổ ấm tình yêu" trong góc tủ bát.

Cô cong khóe môi, chuẩn bị mua sắm nguyên liệu nấu ăn mới, bắt đầu hành trình vẽ mặt hôm nay.

......

"Anh, giúp em tra xem là ai đang kiểm soát nhiệt trên kênh tin tức." Lê Phục xụ mặt, nhờ người đối diện giúp đỡ.

Đối diện là một người đàn ông đi giày da, nghe vậy nở nụ cười một tiếng: "Ha, còn gọi cả anh luôn cơ đấy, được rồi được rồi, anh sẽ cho người điều tra thêm."

Lê Kiêu thầm nghĩ buồn cười, bình thường em trai của anh chính là vật cách điện với yêu đương, bây giờ lại vì một chủ phòng nhỏ mà đến trước mặt anh nhờ vả...... Chẳng lẽ nhà cũ cháy rồi?

"Thư ký Tô, đi điều tra đi."

Nữ thư ký đeo kính gọng vàng giỏi giang lên tiếng, quay người đi ra.

"Tình huống như thế nào? Kể thử xem nào." Lê Kiêu nhìn em trai nhà mình đầy nghiền ngẫm.

Tình cảm của hai người không thể nói là rất tốt, nhưng mà vẫn có chút tình thân cơ bản.

Không giống với rất nhiều người quyền cao chức trọng, nhà họ Lê không có bối cảnh gì.

Hai người Lê Kiêu và Lê Phục là anh em, chẳng qua chỉ là vì gen của bọn họ đến từ cùng một đôi hiến tặng.

Thời đại vũ trụ khác với địa cầu cổ, người nơi này sau khi trải qua chiến tranh kịch liệt sẽ chia làm hai loại người, một loại người vô cùng để ý đến cuộc sống yên bình, một loại người khác thì vô cùng chú ý đến nguy cơ, thiên về vũ lực.

Loại người kia hoàn toàn không có thời gian sinh con đẻ cái, bởi vậy những người này thường sẽ lựa chọn nghĩa vụ hiến tế bào sinh sản, do chính phủ Liên Bang bỏ vốn, thụ tinh trẻ con trong ống nghiệm.

Kỹ thuật nuôi nấng của Liên Bang đã đạt đến trình độ rất cao, không cần cơ thể mẹ, trẻ nhỏ cũng có thể đi ra từ ống dịch gây giống.

Lê Kiêu và Lê Phục chính là những đứa trẻ do cùng một đôi nam nữ thông qua phương thức hiến tặng, gây giống ra trong hai năm khác nhau.

Có rất nhiều trẻ nhỏ như vậy, bọn họ có một cái tên rất khó nghe —— Trẻ mồ côi của Tinh Tế.

Bên trên danh nghĩa có cha mẹ, nhưng không có người nào đồng ý nhận, chính phủ Liên Bang chỉ có thể nuôi lớn trẻ nhỏ.

Liên Bang có khuynh hướng để cho anh em có chung huyết thống lớn lên cùng nhau, nguyên nhân là vì như thế nên Lê Kiêu và Lê Phúc mới giúp đỡ lẫn nhau như anh em ruột thịt.

"Cơm của cô ấy có thể giảm bớt tinh thần bạo động của tôi." Lê Phúc nghiêm trang trả lời.

"Ha, anh còn tưởng là cây vạn tuế của em nở hoa cơ...... Nhưng ít nhất vẫn có chuyện tốt xảy ra......" Ít nhất việc tinh thần bạo động cũng được giải quyết.

Khoé miệng Lê Phục nhếch lên, sau đó anh lại nhanh chóng bình tĩnh lại, khiến cho Lê Kiêu có cảm giác giống như mình bị hoa mắt.

Lê Kiêu không giống với em anh ta, anh không có tài năng trong phương diện chiến đấu, nhưng đầu óc buôn bán rất tốt.

Điều cần báo đáp của đa số trẻ mồ côi của Tinh Tế ở Liên Bang là —— Bảo vệ tinh cầu, sẽ do Lê Phục gánh vác, mà tài sản của hai người sẽ do Lê Kiêu đến nhận.

Đừng có thấy Lê Phục là một thiếu tướng, trợ cấp của anh chắc chắn không thể nào có thể cao đến mức không hợp lý, nhưng anh lại có cổ phần tại Lê thị, số tiền ấy chắc chắn là một con số lớn đến mức người bình thường không tài nào nghĩ đến.

Thư ký nhanh chóng gõ cửa tiến vào, đồng thời mang về tư liệu hai người cần. Màn hình thực tế ảo đặt chính giữa mặt bàn tổng giám đốc, thư ký Tô đứng bên cạnh giải thích cho hai vị cổ đông lớn.

"Thuỷ quân là do một người phụ nữ tên Lại Hộ Ưu mua, số liệu hậu trường cũng đã bị người khác sửa đổi khiến cho trạng thái nhiệt tiếp tục kéo dài, IP chúng ta tra được là do lập trình viên trong nội bộ thay đổi."

"Là ai ra lệnh?" Sắc mặt Lê Kiêu âm trầm.

Mấy cổ đông nhỏ này suốt ngày nằm ăn chờ chết, bình thường bao nuôi nữ chủ phòng thì thôi đi, cho tài nguyên anh cũng mở một mắt nhắm một mắt, dù sao đây cũng không phải là sản nghiệp quan trọng nhất của nhà họ Lê.

Nhưng lợi dụng ưu thế để chèn ép người mới, không thể tha thứ dễ dàng cho loại việc tự chấm dứt nguồn gốc này.

"Là ngài Cecil."

"Lại là một tên suy nghĩ bằng nửa người dưới." Lê Kiêu liếc nhìn Lê Phục: "Em muốn xử lý như thế nào?"

"Chủ phòng ăn gian, nên xử lý như thế nào thì xử lý như thế, cổ đông làm trái với quy định công ty, nên xử lý như thế nào thì xử lý như vậy." Lê Phục nói một câu như đọc khẩu lệnh, đứng dậy đi ra khỏi văn phòng.

“Ngoài lạnh trong nóng......" Lê Kiêu khinh bỉ nhìn thoáng qua cánh cửa đang khép lại.

Lê Phục vừa mới ngồi vào xe bay, phòng phát trực tiếp của Bạch Anh lại lần nữa mở ra.

"Đi thôi."

Lính cần vụ lái xe bay.

【 Ưu Ưu Tương: Vẫn còn mặt mũi để phát trực tiếp à? Có mấy người ấy da mặt thật sự rất dày, sao chép bị bới ra còn làm như không có việc gì. 】

【 Ùng ục ục: Mắt mù thì nhanh đi khắm măt đi, đồ linh tinh mà chủ phòng mấy người làm cũng dám lôi nói Anh Đào của bọn tôi sao chép? 】

【 Cỏ bốn lá: Đã đến đã đến, tẩy trắng đến rồi này, sao chép đã bị phát hiện rồi mà còn ở nơi này đổi trắng thay đen được á? 】

【 Morty là một tên ngốc: Con mắt nào của cô nhìn thấy đấy là sao chép? Toàn bộ thế giới chỉ cho phép chủ phòng nhà mấy người làm thịt bò? 】

Lúc này Bạch Anh ấn vào nút "Chủ phòng pk", đây là chức năng cô mới có được sau khi thăng lên cấp ba.

Cô lựa chọn đối tượng pk, đúng là "Ưu Tương".

Pk được chấp nhận rất nhanh, hình ảnh từ một chia thành hai, đã thành hai chủ phòng đối mặt với nhau trên hình ảnh thực tế ảo.

Lại Hộ Ưu rất biết lợi dụng ưu thế vẻ ngoài của cô ta, bình thường co ta hay dùng góc nhìn thứ hai để quay, chứ không phải dùng góc quay thứ nhất, chỉ lộ hai tay giấu mặt như Bạch Anh.

【 Ùng ục ục: Ai ôi!!! Này, kiểu mặc kimono này, ai không biết còn tưởng là diễn viên chui từ đâu ra đấy! 】

【 Ưu Ưu Tương: Mồm thối thì đi đánh răng đi, tưởng ai cũng giống Anh Đào nhà mấy người chắc? 】

【 Ùng ục ục: Những lời này tặng lại cho các người hợp hơn đấy. 】

Trong phòng trực tiếp toàn tiếng mắng chửi, fans hâm mộ của Lại Hộ Ưu không chỉ gấp mười lần Bạch Anh, nên toàn bộ phòng phát trực tiếp hầu như đang nghiêng về phía chửi Bạch Anh.

Lúc này Bạch Anh mở miệng: "Xin hỏi chủ phòng đối diện, cô có từng thừa nhận tôi sao chép công thức của cô không?"

"Tôi cũng đã nói với mọi người rồi, việc này cũng không có gì to tát cả." Người phụ nữ đối diện cắn môi dưới, làm ra bộ dạng hoa sen trắng nhẫn nhịn.



App TYT & Euphoria Team


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp