Vương Hỉ vừa nói vừa giơ khăn lên, để tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Khăn thêu hoa hải đường, ngay cả Hoàng đế cũng nhớ rằng đây đúng là khăn Quý phi dùng. Quả thật như Vương Hỉ nói, trên khăn dính chút vảy cá.

Tại sao trên khăn của Quý phi có vảy cá, mà trong Càn Thanh cung lúc này lại có đúng một con cá!

Cảnh Vương sắc bén nhìn Quý phi. Vương Hỉ tùy cơ ứng biến, nói hộ Cảnh Vương: “Vảy cá chỉ có thể mọc ra trên người cá, không dễ rơi xuống. Chẳng lẽ Quý phi nương nương thừa dịp điện hạ không ở đây, làm gì đó với chủ ngư nhà điện hạ?”

Há! Vương công công không hổ là phát ngôn viên của Cảnh Vương, sức chiến đấu vô cùng mạnh. Lý Ngư mừng như điên, nhưng cậu chỉ là một con cá, sao lại thành chủ nhân rồi?

Chủ nhân cái gì? Khi nghe được Hoàng đế hơi sửng sốt.

Vương Hỉ ở nụ cười đáng yêu giải thích: “Hoàng thượng, vốn là nô tài nghe Tiểu Lâm Tử nói, mèo của Quý phi nương nương gọi là chủ miêu, vậy nên nô tài nghĩ, cá điện hạ nuôi cũng sẽ là chủ ngư.”

Hoàng đế là chủ thiên hạ, là chủ nhân danh chính ngôn thuận của tất cả mọi người. Vậy mà Quý phi lại để người khác gọi mèo của bà là chủ nhân, có phải là đang đặt Hoàng đế ngang hàng với con mèo không?

“Hồ đồ, sau này không được gọi loạn nữa.” Hoàng đế bất mãn liếc nhìn Cừu thị một cái: “Cừu thị, ngươi đã làm gì với cá của Cảnh Vương, tại sao vảy cá lại có trên khăn của ngươi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play