Trong trận chiến năm đó, người chết rất nhiều, có Tử thần Thực tử, có tinh anh Hội Phượng Hoàng, có một ít Thần Sáng hiền lành trong Bộ Pháp thuật, thậm chí có vô số học trò Hogwarts vô tội và những phù thuỷ bình thường hận Voldemort. Những người này vẫn còn hận thù, vẫn còn mong đợi, vẫn còn vướng bận, vẫn còn ước mơ, họ mất tính mạng, linh hồn cũng mất ý thức, nhưng vì oán niệm khi còn sống mà lơ lửng trên bầu trời Hogwarts. Có lẽ oán niệm của một người không làm người ta cảm thấy lạnh lẽo, nhưng khi tất cả các oán niệm tập trung lại thì cũng rất đáng sợ.
Wizengamot và Bộ Pháp thuật không hề có biện pháp, chỉ đành phái Kingsley Shacklebolt đã rời khỏi vị trí bộ trưởng tới trường dạy học, coi như bảo vệ học trò.
Sáng sớm, Apollo và Artemis đã bị đồng hồ mình đặt trước báo thức, họ không có thói quen ngủ nướng, tuy thi thoảng cũng dậy muộn nhưng vừa tỉnh cũng ngoan ngoãn rời giường.
Rửa mặt xong, họ sửa sang lại sách giáo khoa, độc dược và thư tín rồi rời khỏi ký túc xá vào phòng sinh hoạt chung. Đương nhiên, Apollo đến sớm hơn một chút. Cậu ngồi một mình trên cái ghế gần lò sưởi, quyết định sẽ hỏi thăm Baron hoặc Pomfrey nơi… thích hợp để chó ba đầu nhỏ và bạch kỳ mã đi mà không bị ai phát hiện.
“Anh! Chào buổi sáng.” Artemis cũng tới nhanh.
“Chào em, Al, tối qua ngủ ngon chứ?” Apollo quan tâm hỏi.
“Em không biết ngủ quên lúc nào, lúc sáng dậy như có người đã đắp chăn cho em đó.” Artemis nghi hoặc, “Ngay cả sách cũng gập để ở cạnh gối…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).