Trầm Luân

Chương 6


1 năm


Editor : Lily

Hạ Gia Mộc tiến vào một loại trạng thái huyền diệu nửa mộng nửa tỉnh, có một âm thanh khàn khàn siêng năng ở vọng bên tai cậu, cậu nghe không rõ ràng, chỉ có thể từ trung gian phân biệt ra hai từ “Mộc Mộc” “Bảo bối ngoan”.

Hai từ đó tràn ngập tình yêu, từ ngữ ôn nhu lưu luyến, luôn nhắc nhở Hạ Gia Mộc nhớ về Thẩm Dục ——

Có lẽ là bởi vì trải qua thời thơ ấu, tính cách Thẩm Dục cố chấp đến có chút liên quan đến thần kinh, hắn ham thích với toàn bộ thân mật, thường xuyên cắn lỗ tai Hạ Gia Mộc liên tục gọi cậu là bảo bối ngoan.

Hạ Gia Mộc ra sức mở to mắt, giống như đã trải qua một hồi dài dòng lặn xuống nước, cậu bơi tới chỗ nguồn sáng, đôi mắt bị ánh sáng trắng vây quanh, đợi cho ánh sáng trắng tan đi, cậu nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

Trên khuôn mặt xinh đẹp trước trán lộ ra nụ cười ôn nhu, nốt ruồi đỏ nhỏ ở trung tâm rãnh môi dưới bởi vì nụ cười này trở nên sinh động hoạt bát, “Mộc Mộc, em tỉnh rồi.”

Hạ Gia Mộc không trả lời, run rẩy xuống tay xốc vạt áo người này lên, làn da với kết cấu xinh đẹp ẩn chứa mười phần lực sinh mệnh, giống như đồ sứ tốt nhất, sạch sẽ trắng nõn.

Nhưng chính là bởi vì quá sạch sẽ, trong đôi mắt khô khốc của Hạ Gia Mộc nhanh chóng hiện lên nước mắt.

Đầu ngón tay lạnh lẽo của người nọ khẽ vuốt khoé mắt Hạ Gia Mộc, thuận thế mang đi nước mắt: “Mộc Mộc, em đoán được?”

“Anh gạt em?” Tuy là câu nói nghi vấn nhưng ngữ khí Hạ Gia Mộc lại là vô cùng tin tưởng.

Trước kia cậu vẫn luôn không nghĩ ra, Thẩm Dục cẩn thận như vậy, làm sao có thể bày biện thi thể ở biệt thự bên cạnh bọn họ ở? Làm sao dám cài mật mã là sinh nhật cậu?- đọc và nghe truyện trên app TYT

Nhìn thấy Thẩm Dục hoàn hảo không tổn hại gì, cuối cùng cậu cũng hiểu rõ.

Thẩm Dục bị ung thư não đã chết, bây giờ đứng ở trước mặt cậu, là *thân thể clone được trang bị ý thức của Thẩm Dục.

*thân thể clone: ý chỉ thân thể phụ, về mặt sinh học clone có nghĩa là vô tính.

Thẩm Dục sợ là đã sớm nghiên cứu ra biện pháp trường sinh, thậm chí cũng đã nghĩ kỹ toàn bộ đường lui rồi, sau đó cố ý dẫn cậu qua đó, buộc cậu báo án.

Thẩm Dục muốn trong lòng cậu tràn đầy áy náy đối với chuyện này, tiếp thu sự thật hắn giết người.

“Mộc Mộc, bảo bối ngoan.” Thẩm Dục khẽ cắn lỗ tai Hạ Gia Mộc, ngữ khí bất đắc dĩ: “Em luôn sống theo kiểu quá rõ ràng…… Không phải chúng ta đã nói xong rồi mà, muốn vĩnh viễn ở bên nhau? Anh đã trở về, em không vui vẻ sao? Bảo bối ngoan, bảo bối ngoan……”

Hạ Gia Mộc luôn sống theo kiểu muốn hiểu rõ tất cả, hết thảy đều thích dò hỏi tới cùng, gần như trang bị tinh trần trọng nghĩa ngu xuẩn từ trong xương cốt.

Nếu như không cho một liều thuốc tàn nhẫn, tuyệt đối Hạ Gia Mộc sẽ không thể tiếp thu chuyện mà hắn làm.

Đôi mắt Thẩm Dục tràn đầy dịu dàng, hắn biết bảo bối ngoan của hắn sẽ đưa ra lựa chọn thế nào ——

Hạ Gia Mộc nhắm hai mắt, chậm rãi nhéo vạt áo Thẩm Dục.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play