Chạy Thoát Khỏi Phòng Ngủ Nữ Sinh

Chương 18: Chỉ nam bảo vệ bốn mùa (canh ba)


1 năm

trướctiếp

Trước cửa nhà phòng tối om, Trương Du hít một hơi dài.

Hội sinh viên đã phân phát thiết bị giữ ấm khiến cả người cô nặng nhọc khó thở, nhưng nó thực sự có tác dụng, ít nhất bây giờ cô ấy có thể đi lại bình thường trong nhiệt độ lạnh cóng.

Các thành viên hội học sinh sau lưng nhìn cô ủ rũ, điều này khiến Trương Du nhớ đến cảnh tượng có một cậu bé đứng trên băng bị kéo xuống đầm lầy trên băng.

Thông qua lớp sương mù trên đầm lầy tối đen như mực, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đó là một con quái vật vừa giống con chạch khổng lồ, vừa giống con rắn đen. Sức mạnh của con người trước những con quái vật yếu ớt tới mức không chịu nổi một đòn, thậm chí cậu bé còn không đủ sức để kháng cự, thì đã bị nuốt chửng rồi biến mất.

Trương Du thậm chí không thể nhớ tên cậu ta, nhưng sự tuyệt vọng, lạnh lẽo, đau sâu sắc, cùng sự cứng đờ khi mất đi ý thức khi vật lộn, dường như đi theo màn sương truyền tới các giác quan của cô ấy, khiến cho chân tay cô ấy ớn lạnh, tâm trí sợ hãi káo lòng ổn định.

Trương Du cố gắng hết sức bình tĩnh trở lại.

Cô ấy biết rằng, Đường Tâm Quyết sẽ không làm những việc vô ích. Nếu như “ép” hội học sinh chọn nơi đây làm địa điểm kiểm tra, đồng nghĩa với việc nơi này có già nửa thời cơ có thể giúp bọn họ qua ải.

Tập trung một trăm phần trăm, Trương Du đẩy cửa phòng nghỉ ra.

“Được rồi, bạn học Trương Du đã tới bên ngoài cửa phòng nghỉ, chúng ta hãy cầu nguyện cô ấy sẽ không quá sợ bóng tối ... sao không đi nữa rồi?”

Lily nhéo gằn giọng nhắc nhở: “Lẽ nào bạn học Trương muốn từ bỏ sao? Trên tinh thần nhân đạo, chúng ta không phải là không chấp nhận được. Dù sao thì, do vi phạm quy tắc mà hình phạt nghiêm trọng hơn, hay do không trả lời được mà kết quả càng tàn nhẫn hơn? Chậc chậc chậc, điều này cần bạn phải tự tìm kiếm câu trả lời.”

Trương Du vẫn không lên tiếng, chỉ vài giây, giọng nói ngập ngừng trước của cô ấy cất lên: “Tôi muốn liên lạc với bạn cùng phòng của tôi.”

Lily: ??? Bạn nghiện sự giúp đỡ từ bên ngoài à?

“Không được!” Cô ta hét lên mà không cần suy nghĩ, nhưng cuộc gọi của Đường Tâm Quyết nhanh hơn cô ta, đường dây đã được tự động kết nối.

“Xin hãy chuyển lời với Trương Du, tôi đang ở đây.”

Qua điện thoại, Đường Tâm Quyết giống như một liều thuốc an thần, khiến cho thần kinh căng thẳng của Trương Du phi thả lỏng một chút, nhưng cô ấy vẫn không động đậy, như thể trong đầu cô ấy đang băn khoăn điều như đang trằn trọc điều gì đó.

Đường Tâm Quyết ngay lập tức phát giác ra điểm khác lạ của bạn cùng phòng, nói với hội học sinh: “Tôi muốn gọi video với bạn cùng phòng của tôi.”

Lily: ... đây là đang thực sự coi họ như một công cụ, gọi đi gọi lại?

“Không được.” Hội học sinh từ chối không chút do dự: “Không có quy định nào như vậy.”

“Nhưng bạn cùng phòng của tôi mắc chứng mù màu bẩm sinh.” Đường Tâm Quyết không hề do dự.

Lily chế nhạo: “Phòng nghỉ không có ánh sáng, mù màu cũng cũng không ảnh hưởng đến việc di chuyển của cô ấy.”

“Ngoài ra, cô ấy còn mắc chứng sợ bóng tối, chứng sợ không gian kín dẫn tới chứng tim co giật , cơ thể nhiều lần bị gãy xương dẫn đến hậu di chứng mất phối hợp các chi, hơn nữa từng có tiền sử bệnh động kinh, do mù màu nên dẫn tới thị lực giảm sút… Tóm lại, theo một nghĩa nào đó, bạn của tôi, là một người tàn tật, hiện giờ không phải là người bình thường. Chỉ khi gọi video, tôi giúp cô ấy nhìn đường, chúng tôi hợp tác thì mới có thể hoàn thành hệ thống bình thường của con người.

Đường Tâm Quyết trả lời trôi chảy.

Trương Du đột nhiên mắc thêm hơn chục loại bệnh, bị ép trở thành người tàn tật: “...”

Hội sinh viên: “...”

Hội trường đông cứng trong khoảng nửa phút, thì đối phương mới miễn cưỡng làm theo yêu cầu của họ.

Lily gần như hằn học nhắc nhở: “Cho hai người thời gian một tiếng, nếu vượt quá thời gian này, vẫn bị tính là thất bại.”

Cuối cùng sau khi kết nối thành công video, Đường Tâm Quyết có thể cảm thấy tay của Trương Du đang hơi run rẩy, nhưng không còn thời gian để nói chuyện nữa, cô ấy lập tức yêu cầu người bên kia quay camera của điện thoại, trước mặt cô toàn là bóng tối.

Dày đặc, lạnh lẽo, ẩn nấp hoặc tụ tập căn phòng trước mặt, khiến người khác lập tức nhớ tới ngày đầu tiên, khi trò chơi sắp xảy ra cả phòng ngủ đều toàn là bóng đêm không đuổi không đi kéo đi không hết.

Trương Du nhẹ nhàng mở miệng: “Trước khi kỳ thi này diễn ra, tớ đã đôi một đạo cụ có thời hạn từ cửa hàng bách hóa, nó có thể nhắc chúng ta những điều xấu xung quanh.”

Nếu bên cạnh “Hội học sinh”, thì nó thông báo ác ý sắp tràn ra. Vậy ở cánh cửa phòng nghỉ này, suýt chút nữa tự nổ tung trong túi của Trương Du.

Đây cũng là lý do khiến Trương Du không dám di chuyển, nhất định phải đợi gọi video với Đường Tâm Quyết.

U linh quỷ quái ẩn mình trong bóng tối, mà ở trong bóng tối trước mặt rốt cuộc là có bao nhiêu sự tồn tại không phải là người đang chờ thời cơ do thám.

Mà lúc này trong phòng ký túc xá, người đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại không chỉ có mình Đường Tâm Quyết, mà cả Quách Quả đang đang run rẩy.

[Mắt âm dương (sơ cấp): Nó có thể giúp bạn phân biệt quỷ quái, thế giới trong mắt sẽ nhiều màu sắc hơn.]

Đây là năng lực có mắt âm dương mà Quách Quả vừa có được, bây giờ mà dùng thì đúng là thời cơ trời cho.

Cô ấy nghiến răng nhìn hồi lâu, rồi run giọng nói: “Tớ cảm thấy bên trong toàn là bóng ma, bên trái cũng có, bên phải cũng có, chen chúc nhau…”

Rốt cuộc trong ngôi nhà này có bao nhiêu con quỷ vậy!

“Không sao, cậu chỉ phụ trách nhìn thấy gì thì nói cái đấy, nhân tiện rèn luyện kinh nghiệm…dù sao thì cơ hội luyện tập mà không cần thực chiến không có nhiều.” Sau khi an ủi Quách Quả, Đường Tâm Quyết Mở miệng nói với Trương Du: “Lùi ra sau, sau đó đi bên trái, hiện tại có thể vào cửa.”

Với một tiếng cọ xát chói tai, cửa phòng chờ được đẩy ra hoàn toàn, nhiệt độ lạnh hơn bên ngoài khiến cô ấy rùng mình.

“Đừng ngoảnh lại, đừng nhìn nghiêng bất cứ chỗ nào, tiếp tục rẽ trái.”

Trương Du nghe theo giọng nói bên tai, xoay người.

Đường Tâm Quyết: “Đi về phía trước, ở đó có một bức tường, có một công tắc đèn. Chờ đã, cậu đang run rẩy, tại sao?”

Người bạn cùng phòng hít một hơi thật sâu, cố gắng hết sức để kiểm soát giọng nói của mình: “Tớ nghe thấy phía sau có người gọi tên mình.”

“Đừng có tin, đó không phải là người.”

‘Nhưng mà ...” Trương Du nghiến răng nghiến lợi: “Giọng nói càng ngày càng gần.”

Lúc đầu còn xa, mỗi khi nói thêm một tiếng nó sẽ lại gần hơn, mà tiếng hét vừa rồi ... rõ ràng là ở sau lưng cô!

Đường Tâm Quyết nhíu mắt: “Ngồi xổm xuống!”

Trương Du nhanh chóng ngồi xổm xuống, một trận gió lạnh thổi sượt qua vị trí b đầu, nhanh chóng tan đi như thủy triều, căn phòng lại trở lại yên tĩnh.

Trái tim cô ấy gần như nhảy ra khỏi lồng ngực, Trương Du cảm thấy trên người toát mồ hôi lạnh, trong thời tiết lạnh giá này rất nhanh dính vào da thịt, rất khó chịu.

“Đó hẳn là một quỷ lưỡi dài.”

Đường Tâm Quyết giải thích ngắn gọn.

Thật ra quái vật trong cơn ác mộng không có tên, là cô tự đặt tên này tùy theo đặc điểm của chúng.

Quỷ lưỡi dài, đúng như tên gọi, có thể nói bằng lưỡi, bắt chước giọng người để gọi trong bóng tối, nhưng cơ thể chúng chỉ có một chiếc lưỡi vừa dài vừa mỏng, chuyên môn đứng mai phục sau lưng mọi người rồi nuốt chửng đầu.- đọc tốt hơn trên app TYT

Trương Du dừng lại hai giây, sau đó đột nhiên nhíu mày, ngửi hai lần: “Hình như tớ ngửi thấy một mùi lạ.”

“Rát thối, rất chua, hơi giống mùi chuột chết, nhưng ...” giọng cô ấy đặc lại: “Còn có mùi máu tươi.”

Lúc nãy đứng thì không có cảm giác gì, cho đến khi ngồi xổm xuống, mới ngửi được thấy một mùi gì đó kỳ lạ trong không khí sát mặt đất. Hơn nữa mùi vị giống như phân bố đều trong phòng, không phân biệt được hướng nào.

“Nếu không tìm được phương hướng, có nghĩa là nó ở khắp mọi nơi.” Đường Tâm Quyết nhẹ nhàng nói: “Quỷ lưỡi dài thường ẩn hiện trong đống xác chết, trong căn phòng này nên có ít nhất vài xác chết”.

Trương Du: …Đừng nói những điều đáng sợ như thế này với một giọng điệu bình tĩnh như vậy, cô ấy cũng biết sợ hãi!

May mà Đường Tâm Quyết không có tiếp tục miêu tả, Quách Quả cũng nói nhỏ bổ sung: “Trái phải đều có rất nhiều bóng người, chỗ lúc nãy, chỗ mà quỷ lưỡi dài lao tới, vẫn còn ở đó, bóng đen bên cạnh cũng nhiều hơn hẳn.”

Đường Tâm Quyết trầm tư, sau đó đột nhiên chỉ huy Trương Du đi về hướng quỷ lưỡi dài vừa mới vồ tới.

“Quỷ lưỡi dài là một trong số ít những con quỷ có chỉ số IQ, có lẽ là bọn chúng đang canh giữ nguồn sáng, ngăn không cho cậu đi ngang qua.”

Theo yêu cầu, Trương Du quay mặt của Đường Tâm Quyết trên màn hình video vào bóng tối, hỏi cẩn thận: “Như thế này sẽ có tăng xác suất tránh nguy hiểm của tớ không?”

Đường Tâm Quyết: “Không, vì vậy khi chúng vồ tới, chúng ta sẽ nhìn thấy bộ dạng của chúng rõ ràng hơn.”

Trương Du: khóc.

Quách Quả:… cũng khóc!

Tuy nói như thế, nhưng khi Trương Du tới gần nguồn sáng thành, những bóng ma ẩn trong bóng tối áo lên, Đường Tâm Quyết và Quách Quả ngay lập tức phán đoán hướng hành động ít nguy hiểm nhất, giúp cô ấy né sang trái phải.

[Bạn đang bị thứ gì đó ăn mòn giá trị sức khỏe -10]

[Tinh thần của bạn đang bị tấn công liên tục giá trị san đang giảm nhanh chóng]

[Bạn đã nhận được một buff tiêu cực: chảy máu như thác]

[Bạn đã nhận được một buff tiêu cực: tê cóng]

...

Không thể tránh tất cả những con quái vật trong bóng tối, chúng ào tới theo từng lớp, khiến cho thể chất vốn đã suy yếu của Trương Du càng thêm tồi tệ. Đường Tâm Quyết cau mày, cố gắng phân biệt mỗi một con quỷ quái u linh trong thời gian ngắn nhất có thể.

Đột nhiên, như thể cô đã nhìn thấy gì đó, ánh mắt sắc bén, hét lên gắt gao: “Cái đầu to bên trái ở trên! Đánh nó!”

Thật ra Trương Du cũng không còn nhìn thấy “cái đầu to” kia ở đâu, cô ấy nhảy sang bên trái theo bản năng, sau đó liền dựng hết tóc gáy cảm nhận có một luồng ác ý mạnh mẽ.

Chẳng qua là, thứ này không nhắm vào cô ấy…mà là màn hình video trong tay cô ấy?

Trong phòng ngủ, Đường Tâm Quyết để điện thoại xuống, trên tay cầm bồn cầu, đẩy hai người bạn cùng phòng đang nhảy cẫng lên như đang ở hiện trường.

“Loại u linh này được gọi là huyễn ma, có khả năng xuyên không thông qua thiết bị điện tử.”

Quách Quả và Trịnh Vãn Tinh: “!!!”

Có thể đi xuyên không thông qua thiết bị điện tử?? Cái điện thoại đó ...- đọc và nghe truyện trên app TYT

Làm nhanh hơn nói, còn chưa dứt lời, thì một bàn tay gầy guộc đen như mực đột nhiên vươn ra từ màn hình điện thoại di động, tóm lấy Đường Tâm Quyết!

[Đinh đông, bị tấn công bởi những quỷ quái cấp cao, kích hoạt buff bị động: Ánh sáng chính nghĩa]

[Ánh sáng chính nghĩa, chiếu lên mặt đất! ]

Một ánh sáng vàng chói lọi đột nhiên phát ra từ cơ thể Đường Tâm Quyết, ánh sáng chiếu sáng hết tất cả những thứ nằm trong bán kính vài mét vuông quanh đó như mặt trời thiêu đốt, nhưng hai giây sau nó biến mất, biến mất hoàn toàn, như thể chưa từng xuất hiện.

Mà cánh tay gầy guộc vừa mới vươn ra, chưa kịp làm gì thì đã bị nướng cháy đen thui, rơi cặn xuống đất.

Trước khi nó tan nát, Đường Tâm Quyết đã ấn vào nút bồn cầu, một dòng nước chảy ra từ cái đầu cao su, ngay lập tức cánh tay đông cứng lại, biến thành một cái gậy bằng băng dài, cô chặt gãy nó và ném sang một bên.

Trương Du sau khi chứng kiến tất cả những điều này bèn há to miệng, ở phía bên cô ấy, tình thế đột nhiên thay đổi.

Ảnh hưởng của [Ánh sáng chính nghĩa] dường như không bị giới hạn bởi màn hình điện thoại di động, ngay lúc nó xuất hiện, những bóng ma ở gần Trương Du cũng lùi lại vài mét, cô ấy bèn nhân cơ hội chạm vào tường, tìm thấy công tắc đèn.

Cùng lúc đó, giọng nói kinh ngạc tới mức chưa kịp suy nghĩ của Lily vang lên trên cái loa: “Cô ta vậy mà không chết ... hừ, bạn học Trương vậy mà thành công rồi?”

“Lạch cạch.”

Trương Du ấn mạnh vào công tắc, ánh đèn trắng lạnh lẽo chiếu sáng cả phòng nghỉ.

Đám sinh vật sinh tồn trong bóng tối lập tức biến mất dưới ánh sáng, mà cảnh tượng trong phòng nghỉ, cũng trở nên rõ ràng hơn.



App TYT & Ý Hiên Các team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp