Thiên Vương Trở Về

Chương 28: Vương Thuỵ Phàm


1 năm

trướctiếp

“Cô Hạ là vợ của tôi, tôi đến gặp vợ của tôi, cô, người làm việc trong công ty của tôi, sao lại không có mắt nhìn người như vậy?”

Lúc này, cửa văn phòng bị đẩy ra.

Một thanh niên hơi ốm yếu bước vào, trên người có khí tức nhàn nhạt.

Bộ vest thẳng tắp trên người, mặc dù đắt tiền nhưng vẫn không che được vẻ ngoài quá mức mê người của người này.

“Hả? Hạ Mộng, đồ khốn, không phải tôi đã nói với em rằng không được phép cho đàn ông vào văn phòng sao?”

“Em thực sự dám tìm một người đàn ông sau lưng tôi!”

Ngay khi người đi vào, anh ta nhìn thoáng qua Trương Hiên ở phía sau Hạ Mộng, từ góc độ của anh ta, anh ta chỉ tình cờ thấy Trương Hiên và Hạ Mộng lúc này có hành động thân thiết.

Làm sao anh ta có thể chịu được điều này?

Sắc mặt Hạ Mộng u ám, cô lạnh lùng nói:

“Vương Thuỵ Phàm, anh giữ miệng cho sạch sẽ!”

Nghe những gì Vương Thuỵ Phàm nói, Hạ Mộng tức muốn bể phổi.

Vương Thuỵ Phàm này là cậu cả trong gia đình nhà họ Vương, người sẽ đính hôn với cô vào mấy năm trước.

Tuy nhiên, sau sự việc đó, giữa họ không còn dính líu gì nữa, mà Vương Thuỵ Phàm này thỉnh thoảng lại đến quấy rối cô, khiến cô không thể chịu nổi.

“Hạ Mộng, ý em là gì? Toàn bộ thành phố Đông Sơn này, ai mà không biết, Vương Thuỵ Phàm anh đây đã yêu em rồi?”

“Hơn nữa, hai gia đình chúng ta có hôn ước, em là vợ của Vương Thuỵ Phàm anh cơ mà.”

“Bây giờ em đang làm cái gì vậy? Công khai tuyển trợ lý nam? Em muốn cắm sừng anh đấy à?”

Vương Thuỵ Phàm giống như một con sói đói, nhìn chằm chằm Hạ Mộng, anh ta đã yêu Hạ Mộng từ rất lâu rồi, Hạ Mộng có ngoại hình xinh đẹp, khí chất xuất chúng, trên người có một sức hấp dẫn đặc biệt, rất thu hút anh ta.

Hơn nữa, chỉ trong vài năm, cô đã thành lập nên một công ty như vậy, mặc dù anh ta là cậu cả của nhà họ Vương, nhưng với năng lực xuất chúng của em hai thì xác suất anh ta có thể kế thừa nhà họ Vương là chưa đến 0,1%.

Nhưng nếu kết hôn với Hạ Mộng, xác suất lại khác.

Hơn nữa, dù Hạ Mộng rõ ràng đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Hạ, nhưng một khi họ kết hôn, anh ta vẫn có cách để nhân cơ hội leo vào mối quan hệ của nhà họ Hạ. App TYT tytnovel.com

Với quan hệ của nhà họ Hạ, anh ta gần như chắc suất người chưởng quản của nhà họ Hạ rồi.

Hạ Mộng sẽ là của một mình anh ta, không có người đàn ông nào dám ve vãn xung quanh cô nữa.

“Anh bạn à, tôi không biết mục đích của anh khi xuất hiện ở đây là gì. Tôi cho anh năm phút để suy nghĩ rồi cút ra khỏi công ty này. Tôi sẽ đưa cho anh mười vạn, nhưng nếu anh được voi mà đòi tiên thì… hừ!”

Vương Thuỵ Phàm lạnh lùng nhìn Trương Hiên, đe dọa.

“Vương Thuỵ Phàm, anh đừng có lộn xộn ở đây, cút ra ngoài, nếu không, tôi sẽ gọi cảnh sát đấy!” Hạ Mộng lạnh lùng nói.

Vừa nghe lời này, Vương Thuỵ Phàm bỗng cười lớn một tiếng, lấy điện thoại ra đưa cho Hạ Mộng, cười lạnh nói: “Báo đi, ha ha, để tôi xem có ai tới không!”

“Mấy ngày trước em đã ký hợp đồng với một công ty. Em dám nhận một đơn hàng lớn như vậy.”

“Nếu không muốn phá bỏ hợp đồng, chỉ cần ngoan ngoãn tuân theo, nếu không, em sẽ phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng!”

“Sao anh biết? Anh muốn làm gì?” Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Mộng như muốn toát ra lửa, hai bàn tay hồng hào nắm chặt, trên làn da trắng nõn hiện rõ những đường gân xanh.

“Làm sao tôi biết, em không cần lo lắng, bây giờ em hãy đi theo tôi, bằng không, em chờ đến lúc phá sản đi.”

“Tôi biết em không sợ, nhưng con gái em thì sao? Em không muốn con gái mình xảy ra chuyện gì khi đang đi học về chứ, đúng không?”

Vương Thuỵ Phàm cười lớn, trông như thể anh ta đã ăn chắc Hạ Mộng rồi.

Trước kia, anh ta vẫn muốn từ từ chinh phục người phụ nữ này, nhưng hiện tại, anh ta không thể chờ đợi được nữa, ông già có thể chết bất cứ lúc nào, nếu muốn tranh giành tài sản của gia tộc, anh ta phải lập tức kéo Hạ Mộng lên thuyền.

“Uy hiếp tôi sao? Anh đang tìm đến cái chết sao?”

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ bên cạnh Hạ Mộng, giọng nói lạnh lẽo vang khắp không gian, như thể phát ra từ địa ngục Cửu U Minh, sát khí khiến Vương Thuỵ Phàm không khỏi rùng mình.

Vương Thuỵ Phàm đột nhiên rơi vào hầm băng, da đầu tê dại, lạnh toát từ đầu đến chân.

Lúc này, anh ta cảm giác bị một con mãnh thú từ bên trong Trương Hiên, người bị anh ta bỏ qua một bên, nhìn chằm chằm.

Cơ thể của Trương Hiên như có một con thú dữ đang ngủ yên, đang chọn người để ăn tươi nuốt sống nó.

Khi anh ta phản ứng được, Vương Thuỵ Phàm trở nên tức giận, anh ta thực sự sợ hãi trước một tên tiểu tử không biết đến từ đâu.

Anh ta là ai vậy? Cậu cả của nhà họ Vương, một nhân vật nổi tiếng ở thành phố Đông Sơn, thực sự đã bị một người làm công dọa sợ.

“Tên nhóc này, tôi nghĩ anh không muốn sống nữa. Anh là cái thá gì mà dám uy hiếp tôi? Anh có biết tôi là ai không?”

“Anh có tin tôi chỉ cần gọi một cú điện thoại, anh có thể hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này không?”

Vương Thuỵ Phàm quay lại và giận dữ mắng Trương Hiên.

“Ồ, vậy thì tôi rất muốn thử, anh làm sao có thể khiến tôi biến mất khỏi thế giới này đấy.”

Trương Hiên khoanh tay nhìn Vương Thuỵ Phàm đầy hứng thú, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt.

“Tên nhóc này, tôi rất thích dáng vẻ không sợ trời không sợ đất của anh, hy vọng anh có thể tiếp tục kiên trì như vậy.”

Vương Thuỵ Phàm lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, sau vài câu nói, anh ta nhìn Trương Hiên cười như không cười.

“Vương Thuỵ Phàm, anh muốn làm cái quái gì vậy?”

Vẻ hoảng sợ lóe lên trong mắt Hạ Mộng, bước đến trước mặt Trương Hiên.

“Được rồi, đã quên mất còn cô nữa! Nếu không để cho cô biết tay thì cô vĩnh viễn sẽ không đi vào khuôn khổ được.”

Vương Thuỵ Phàm nói một cách lạnh lùng, sau đó bấm một cuộc gọi khác.

Ngay sau khi điện thoại của anh ta vừa cúp, điện thoại trong phòng làm việc vang lên.

Hạ Mộng dường như đã nhận ra điều gì đó, nhanh chóng cầm lên, sau mười giây, khuôn mặt xinh đẹp của cô tái đi vì tức giận.

“Vương Thuỵ Phàm, anh thật không biết xấu hổ!”

Hạ Mộng lạnh lùng nói.

“Không biết xấu hổ? Sao em biết? Em từng thử rồi à?” Vương Thuỵ Phàm hoàn toàn xé bỏ lớp ngụy trang.

“Bùm!”

Một bóng người vụt qua, trước khi Vương Thuỵ Phàm kịp phản ứng, anh ta đã bị đá bay vào không trung, cơ thể anh ta xoay 720 độ trong không khí trước khi ngã xuống đất.

Máu bay ra theo kẽ răng, không nhiều không ít, vừa đủ 28 cái.

“Bây giờ, chúng ta đều biết!”

Trương Hiên thản nhiên nói.

Toàn bộ người trong công ty đều vây quanh, khi nhìn thấy Vương Thuỵ Phàm, họ sợ hãi đến mức không dám bước tới.

Nhà họ Vương vốn đã đáng sợ, có tin đồn cô chủ nhà họ Vương sắp đính hôn với cậu chủ nhà họ Trương.

Bây giờ nhà họ Vương, nhưng chỉ có nhà họ Trương, giống như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó!

Một con quái vật lớn như nhà họ Vương, ai dám trêu chọc chứ?

Nếu như bọn họ khiêu khích cậu chủ nhà họ Vương này, có lẽ bọn họ còn không biết mình sẽ chết như thế nào.

Tiểu Phương đứng ở một bên nhìn tới mê mẩn, anh Trương quả nhiên là anh Trương, vẫn luôn mạnh mẽ như vậy.

Ở hiện trường, ngoại trừ Trương Hiên ra thì cô ấy là người bình tĩnh nhất.

Đùa gì thế, anh có thể lật đổ ông trùm cầm đầu khu Đông Nam, nhổ sạch nhà họ Hoắc, còn mạnh hơn cả nhà họ Vương, điều động máy bay đặc chủng của Trấn Võ Quân, một người như vậy có sợ một nhà họ Vương nhỏ bé hay không?

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.

Nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, ánh mắt Hạ Mộng đã thay đổi.



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp