Rút Thẻ Vô Tận, Ngày Kiếm Một Tỷ

Chương 3: Check.mate


1 năm

trướctiếp

Tấm thẻ được lật lên, ánh sáng tan đi, để lộ hoa văn và dòng chữ.

Giang Tinh Chước: “Chúc mừng anh rút được thẻ SSR (siêu hiếm), kiếm quỷ quét bay máu.”

Một thanh kiếm tỏa ra khí tức đáng sợ xuất hiện trước mặt kiếm khách một tay, hơi thở của kiếm khách một tay lập tức trở nên nặng nề hơn. Niềm yêu thích của một kiếm khách đương nhiên là kiếm. Thanh kiếm của anh ta cũng là một thanh kiếm tốt được một sư phụ có tiếng rèn ra, nhưng so với thanh kiếm toát ra khí tức kinh người kỳ dị này thì hoàn toàn không đáng chú ý.

Những người khác cũng bị khí tức của thanh kiếm này làm cho dựng cả tóc gáy. Mặc dù họ không biết sức mạnh của thanh kiếm này đến đâu, nhưng vẫn có thể khẳng định thanh kiếm này phải là một bảo vật quý hiếm. Người phụ nữ này là ai? Không chỉ có khả năng làm thịt xương mọc lại mà đến cả thứ bảo bối ở cấp bậc này cũng có thể lấy ra dễ như bỡn.

Làm sao bọn họ biết được thật ra thanh kiếm này chỉ là một thanh kiếm bình thường, nhưng Giang Tinh Chước lại làm cho nó một vầng hào quang “Ai nhìn thấy ta đều cho rằng ta có sát khí cực kỳ hiếm có”. Hết cách rồi, cô phải sử dụng điểm thật tiết kiệm.

Có một “thanh kiếm vô song” nên kiếm khách một tay rất vui vẻ, nhưng cánh tay phải của anh ta vẫn chưa mọc ra hết, anh ta thuận tay phải, dùng kiếm bằng tay phải đánh ra sức mạnh mạnh hơn rất nhiều so với bên trái. Người càng mạnh thì dục vọng càng mãnh liệt, anh ta lập tức nhìn về phía Giang Tinh Chước, giọng điệu đã thận trọng hơn trước đó: “Tôi có thể tiếp tục không?”

“Tất nhiên là được.”

Mười tấm thẻ bài nữa lại bay ra khỏi vòng xoáy.

Lần này vận may của kiếm khách một tay vẫn không tốt lắm, anh ta chỉ nhận được một viên thuốc hồi phục.

“Thêm một sấp nữa!”

“Thêm một sấp nữa!”

“Thêm nữa!” Hai mắt kiếm khách một tay dần đỏ lên, càng ngày càng rút ra nhiều thẻ bài hơn.

“Chờ đã.” Người đàn ông xúc tu nói: “Để tôi rút một sấp đi.”

“Cút!” Kiếm khách một tay lập tức rút kiếm ra. Tay phải của anh ta đã dài đến cổ tay, chỉ cần rút thêm một viên thuốc hồi phục nữa là anh ta có thể mọc ra bàn tay, rút thêm được một thanh quỷ đao hút máu nữa thì anh ta sẽ trở thành kiếm khách vô địch thiên hạ! Dục vọng mãnh liệt khiến anh ta quên mất chuyện lúc trước bọn họ cấu kết với nhau, âm mưu của bọn họ cũng chỉ vì muốn trở nên mạnh hơn, nhưng hiện giờ cơ hội để trở nên mạnh hơn đang ở ngay trước mặt, chỉ cần tiếp tục rút thẻ bài là được!

Nhưng những người khác cũng đã kịp phản ứng, nếu để cho kiếm khách một tay có được tay phải thì sức mạnh của anh ta sẽ vượt lên trên họ, không ai muốn nhìn thấy chuyện như vậy xảy ra.

“Một tay, anh có ý gì đấy!” Những người khác nhao nhao đứng lên, cùng chung mối thù nhìn chằm chằm kiếm khách một tay.

Kiếm khách một tay nghiến răng nghiến lợi, nếu bàn tay anh ta đã mọc ra rồi thì sẽ không sợ bọn họ nữa, nhưng bây giờ vẫn chưa mọc ra, mà cơ hội này cũng không dễ dàng đến nữa, chỉ còn thiếu một viên thuốc khôi phục nữa thôi là được rồi. Lỡ như mất đi cơ hội này thì không phải anh ta uổng công rút mấy sấp thẻ trước đó rồi sao?

Trong lúc đám người giằng co thì lúc này lại có mười tấm thẻ bài bay ra khỏi vòng xoáy, hiện ra trước mặt kiếm khách một tay.

Giang Tinh Chước: “Giao dịch thành công.”

Kiếm khách một tay vui mừng khôn xiết, nói với đồng bọn: “Sấp cuối cùng rồi.”

Vẻ mặt của những người kia nhất thời đều rất dữ tợn, người đàn ông trông cường tráng nhất chợt đánh úp về phía Giang Tinh Chước, nắm đấm được bao phủ bởi một tầng đá, đập về phía mặt Giang Tinh Chước. - App TYT tytnovel.com

Giang Tinh Chước không nhúc nhích, để cho nắm đấm kia đánh tới, nhưng nắm đấm đã đánh vào mặt cô mà cô vẫn đứng yên, còn đối phương thì lại bắn ngược ra ngoài, nặng nề đập vào tường, vách tường nứt ra thành hình mạng nhện, máu mũi chảy ròng ròng trên mặt, mắt trợn ngược như nổ đom đóm. Nắm đấm kia không đánh vào mặt Giang Tinh Chước, mà là đánh vào mặt anh ta!

Đó chính là thẻ bài “hoàn trả sát thương” do Giang Tinh Chước dùng điểm để sáng tạo ra, là thẻ dùng một lần, cơ bản có thể hoàn trả bất kỳ loại sát thương nào. Giang Tịinh Chước gần như đã tìm ra được quy tắc của hệ thống Trò chơi Chúa tể, cô đã biết cách tạo ra những thứ có giá trị nhất với ít điểm nhất.

Muốn khiến kỹ năng hoàn trả sát thương này vĩnh viễn bị động lưu lại trên cơ thể thì điểm năng lượng của cô chắc chắn không đủ, không thể thành công tạo ra được, dù sao kỹ năng này cũng rất nghịch thiên. Nhưng nếu không phải là một kỹ năng bị động tác động trực tiếp lên người cô, mà chỉ được tạo ra dưới dạng một tấm thẻ bài, chỉ là vật phẩm dùng một lần thì số điểm của cô sẽ đủ để tạo ra nó.

Xung quanh hoàn toàn im lặng, mọi người trợn to mắt nhìn người đàn ông bị nện lên trên tường không cách nào xuống nổi, sau đó lại nhìn Giang Tinh Chước vẫn duy trì nụ cười ôn hòa kia, lại thấy cô càng có vẻ thâm sâu không lường được. Trong lòng bọn họ, sự kiêng dè dành cho cô đã dâng lên cực điểm, cũng không dám hành động hấp tấp nữa.

Giang Tinh Chước nhìn mọi người đang có thái độ cảnh giác, giọng điệu vẫn ôn hòa như trước: “Đừng lo, tôi sẽ không quan tâm đến chuyện của mấy người, cho dù mấy người giết nhau trước mặt tôi thì tôi cũng sẽ không xen vào. Nhưng nếu mấy người làm trì hoãn giao dịch của tôi thì hậu quả sẽ không thể gánh chịu được đâu.”

Đám người quay sang nhìn nhau trao đổi ánh mắt.

Kiếm khách cũng mặc kệ, chỉ nóng lòng lật thẻ bài.

Thẻ bài đầu tiên là thẻ trống.

Thẻ bài thứ hai cũng trống.

Thẻ bài thứ ba là một con dao không có gì lạ.

Thẻ bài thứ tư là một nửa cuốn của kiếm phổ bí ẩn.

Thẻ bài thứ năm lại là một con dao thường không có gì lạ.

Kiếm khách một tay vốn không phải người có số ăn may, đám thẻ này lại càng không phải mấy thẻ hay ho gì. Các thẻ bài thứ sáu, bảy, tám, chín đều là thẻ trống hoặc một con dao thông thường.

Rất nhanh đã chỉ còn lại tấm thẻ cuối cùng.

Rõ ràng là kiếm khách rút thẻ, nhưng tất cả mọi người đều căng thẳng. Tim họ đều đập nhanh hơn, trán đổ mồ hôi.

Kiếm khách hít sâu một hơi, trán căng thẳng cứng đờ.

Tấm thẻ được lật lên, ánh sáng tan biến, để lộ những dòng chữ và hoa văn mà kiếm khách đã tương đối quen thuộc.

Giang Tinh Chước cười nói: “Chúc mừng anh đã trúng được viên thuốc hồi phục mong muốn nhất.”

Kiếm khách lập tức bị niềm vui làm ngây ngẩn cả người, ánh sáng tiến vào trong cơ thể anh ta, anh ta lập tức cảm giác bàn tay mình sắp mọc dài ra!

Niềm vui bất ngờ quá lớn khiến anh ta không để ý đến nguy hiểm chợt xoẹt tới ở chung quanh chỉ trong một tích tắc kia, thế là ngay vào lúc bàn tay anh ta mọc ra, chợt có một cái xúc tu xuyên qua cơ thể anh ta, cái tay hình lưỡi liềm chặt đứt đầu anh ta xuống.

Trên cái đầu kia vẫn còn đọng lại vẻ mặt sung sướng ngây ngẩn cả người, còn xen lẫn cả sự mê man, nhưng cuối cùng chỉ còn lại cái chết tĩnh mịch.

Họ tụ tập với nhau âm mưu giết một người đàn ông quyền lực để có được thứ gì đó có thể khiến họ trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Thực lực của họ tương đương nhau nên mới có thể ngồi xuống hợp tác với nhau. Nhưng một khi tay phải của kiếm khách kia được khôi phục, lại thêm thanh kiếm và kiếm phổ anh ta rút được thì anh ta sẽ lập tức vượt qua họ, đến lúc đó chắc chắn sẽ độc chiếm thứ mà họ đang âm mưu đi giành lấy. Bởi vì nếu là bọn họ thì nhất định cũng sẽ làm như vậy, suy bụng ta ra bụng người nên chỉ có thể lập tức thanh trừ kiếm khách!

Bọn họ còn sợ Giang Tinh Chước sẽ nói không giữ lời nhúng tay can thiệp, nhưng sau khi giết chết kiếm khách nhìn thấy cô vẫn đứng yên tại chỗ, họ mới thở dài một hơi.

Giang Tinh Chước: “Đáng tiếc quá, lẽ ra anh ta đã có thể trở thành kiếm khách danh chấn thiên hạ.”

Dứt lời, cô liền nhìn về phía người đàn ông xúc tu, thanh gỗ trong tay gõ nhẹ một cái, mười tấm thẻ bài bay ra khỏi vòng xoáy, bay đến trước mặt anh ta: “Như anh mong muốn, giao dịch thành công.”

“Không... cái này ...” Người đàn ông xúc tu lo lắng nhìn đồng bọn xung quanh mình. Kiếm khách là bài học của anh ta. Anh ta hơi sợ, nhưng giao dịch đã thành, thẻ bài cũng đã bay ra, trong lòng anh ta cũng rục rịch khó nhịn, không biết anh ta có thể rút ra cái gì?

“Giao dịch đã thành, anh không rút tôi cũng không hoàn lại tiền đâu.” Giang Tinh Chước nói xong liền giơ tay lên như muốn thu hồi thẻ về.

“Chờ đã!” Người đàn ông xúc tu không kiềm chế được sự tham lam trong lòng, nhìn về phía đám đồng bọn nguy hiểm: “Tôi chỉ rút lần này thôi!”

Anh ta cho rằng kiếm khách một tay phải rút vài lần mới mọc tay thành công, anh ta chỉ rút một lần mà thôi, tốt xấu gì cũng tốn 10 triệu rồi, ngân hàng đã nhắn tin báo về cho anh ta, tiền tiết kiệm đã chuyển đi 10 triệu.

Những người khác cũng không tiện nói gì, cũng có suy nghĩ như của người đàn ông xúc tu.

Món quà không biết trước khiến người ta mòn mỏi trông chờ, tim người đàn ông xúc tu đập dồn dập, tay chạm vào thẻ bài đầu tiên.

Tấm thẻ lật ra, ánh sáng tan biến. Họ đã biết rằng những thẻ có chữ và hoa văn thì không phải là thẻ trống. Đây không phải là một thẻ trống.

Người đàn ông xúc tu mong đợi nhìn về phía Giang Tinh Chước.

Giang Tinh Chước lộ vẻ kinh ngạc, dường như rất kinh ngạc: “Anh thật may mắn, chúc mừng, anh đã rút được một thẻ phục chế SSR, thực lực tăng lên gấp bội, dùng thẻ này thì sức mạnh sẽ được x2, một lần dùng được trong 3 phút, hồi lại trong vòng 48 tiếng.”

Cái gì? Người đàn ông xúc tu và những người khác đều sững sờ, sau đó ánh mắt lập tức thay đổi.

Đôi mắt đen nhánh của Giang Tinh Chước càng thêm tối hơn, giọng nói nhẹ nhàng mà thần bí: “Xin hãy nhận lấy, đây là thẻ có thể cho tặng hoặc bị cướp đoạt. Một khi thẻ được phát ra thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm với những chuyện sẽ xảy ra sau đó đâu.”

Trong tích tắc, tất cả mọi người đều di chuyển.

Người đàn ông xúc tu lập tức chộp lấy thẻ bài nhân đôi, anh ta lập tức cảm thấy nhiệt độ trong người tăng lên, một luồng sức mạnh liên tục dâng trào, bị cảm giác tốt đẹp này kích thích đến mức đỏ cả mắt. Sức mạnh của người đàn ông xúc tu đã tăng lên gấp hai, sự cân bằng về thể lực của năm người đã bị phá vỡ, mọi thứ trong căn phòng đều vỡ nát, người đàn ông xúc tu lấy một chọi bốn, không thua cũng không thắng, dù sao thì anh ta cũng có đến tận bốn đối thủ.

Người đàn ông xúc tu nhất định phải chống cự, kiếm khách chính là vết xe đổ của anh ta, cho dù không phản kháng thì anh ta cũng không cam lòng giao ra thẻ bài này ra, nếu không đến lúc đó anh ta cũng sẽ bị người có thẻ bài này uy hiếp.

Ngay sau đó đối thủ của anh ta đã lần lượt bị thương, người đàn ông xúc tu được trải nghiệm cảm giác sung sướng khi trở thành cường giả đỉnh cao hàng đầu, nhưng anh ta cũng không thể trải nghiệm được lâu. Anh ta còn nhớ rằng thời hạn của thẻ bài này chỉ là ba phút, khi cảm nhận được thời hạn sắp đến, anh ta lập tức muốn chạy trốn ra ngoài. Nhưng người đàn ông xúc tu đã biết về kế hoạch trước đó của đám người, nếu anh ta tiết lộ bí mật thì tất cả bọn họ đều xong đời, cho nên những người khác nhất quyết không thể để anh ta trốn thoát thành công…

Chẳng bao lâu thời hạn đã tới, người đàn ông xúc tu không thể trốn thoát thành công, bị đám người còn lại hợp lực vây quét, anh ta giết được người đàn ông có bàn tay như lưỡi liềm kia rồi không cam lòng chết đi.

Hiện trường còn thừa lại ba người còn sống sót vết thương chồng chất, ba thi thể trong phòng làm cho không khí tràn đầy mùi máu tanh.

Ba người còn sống sót, lúc này tình hình trở nên tế nhị hơn nhiều. Kế hoạch ban đầu của họ chỉ còn lại ba người thì không thể thực hiện được nữa, con đường trở nên mạnh mẽ và giành được nhiều quyền lực hơn lúc đầu đã bị chặn lại. Nhưng điều thú vị là những thẻ bài thần kỳ của người phụ nữ bí ẩn này có thể khiến họ trở nên mạnh mẽ hơn. Mà lại rất dễ dàng, an toàn để có được, họ chỉ cần chi tiền mà thôi.

Điểm năng lượng của Giang Tinh Chước tăng vọt.

Giang Tinh Chước mỉm cười, giọng nói du dương thần bí đầy nguy hiểm, giống như lời thì thầm cám dỗ của ác quỷ: “Rút thẻ chứ?”

Sau đó không lâu, người cuối cùng cũng đã đổ gục xuống mặt đất.

Con ác ma trong không gian của Trò chơi Chúa tể choáng váng trợn mắt há hốc mồm miệng. Trong màn hình là một phụ nữ mặc váy trắng đứng trong căn phòng đẫm máu có sáu cái xác chết. Trên người cô như không nhiễm bụi trần, sạch sẽ tỏa sáng, dáng người đẹp đẽ, mái tóc đen dài buông xõa trên người, khuôn mặt xinh đẹp mềm mại như nước trông vô hại cùng với nụ cười nhẹ nhàng ôn hòa, trong tay còn cầm một thẻ bài màu vàng kim thưởng thức, mặt bài lật lên, trên đó là hình một người đàn ông đang ngồi trên ngai vàng cầm quyền trượng trong tay.

Một thẻ bài quốc vương.

Giang Tinh Chước nhìn về phía màn hình, dường như xuyên qua hư không cô có thể nhìn thấy ác ma kia.

“Check.mate.”

Hệ thống Trò chơi Chúa tể này là của cô.

Chúa tể: Giang Tinh Chước

Cấp độ: Lv1 (Chúa tể thực tập)

Điểm năng lượng: 179273 (tuyệt vời, bạn đã hiểu được chân lý thực sự của Trò chơi Chúa tể)

Cấp độ năng lực sáng tạo:Lv1 (Còn rất yếu, cách vị trí hô mưa gọi gió còn rất xa mới có thể đạt tới, nhưng bạn đã bộc lộ được sức sáng tạo một cách sơ bộ, là một vị đấng sáng thế dự bị danh xứng với thực)

Tuỳ tùng: 6 (Đã tử vong, sắp về số không. Số lượng ít nhưng chất lượng cao, hãy tiếp tục tạo ra ác mộng đi!)

Cuối cùng ác ma cũng kịp phản ứng, vẻ mặt trở nên vặn vẹo đầy hung dữ, nó vẫn không hiểu Giang Tinh Chước làm thế nào, tại sao mỗi lần cô dùng hết năng lượng thì nó lại càng tăng lên mạnh hơn, rõ ràng chỉ giả bộ thần bí nhưng lại làm ra những người này tự giết lẫn nhau, còn cô thì làm ngư ông đắc lợi.

Nhưng theo khế ước thì nó chỉ có thể không cam lòng bị hệ thống của Trò chơi Chúa ép đẩy ra khỏi không gian, cho đến giây cuối cùng nó vẫn còn không cam lòng trừng mắt nhìn Giang Tinh Chước, trong mắt hiện lên tia sáng kinh ngạc. Nó đột nhiên nhớ tới mình đã tìm được linh hồn của Giang Tinh Chước ở thế giới nào, đó là một thế giới bị thiên tai tàn phá, đất đai cháy đen, xác chết la liệt khắp nơi, tất cả linh hồn đều biến mất, giữa trời đất chỉ có Giang Tinh Chước là còn ở đó, cô sững sờ ngây ngẩn nhìn mọi thứ trên thế giới đó, vẻ mặt bình tĩnh. Khi nghe được giọng nói dụ dỗ của nó thì những linh hồn khác đều sẽ sợ hãi và do dự, chỉ có mình cô là quay đầu bước về phía nó không hề do dự...

Có lẽ lúc trước cô đã đoán được từ sớm, trong không gian trống trải Giang Tinh Chước có vẻ bình tĩnh nhưng thật ra thì trong lòng cô đã quyết định phải thắng trò chơi này.

Hiện tại kết quả đúng là như thế, nó không chỉ mất đi linh hồn ngon lành của Giang Tinh Chước, mà cả hệ thống trò chơi mà nó vô tình có được cũng mất nốt.

Giang Tinh Chước nhìn thi thể khắp sàn nhà, khẽ thở dài, lòng tham quả thực là thứ cảm xúc tiêu cực mạnh nhất trong lòng con người. Sợ hãi, tức giận, hận thù,… tất cả những cảm xúc tiêu cực về cơ bản đều sẽ biến mất theo thời gian, chỉ có lòng tham là vô hạn không có điểm dừng.

Trong giây phút cuối cùng, chẳng lẽ mấy người này không phát hiện ra mục đích của cô? Nhưng biết thì đã sao? Loại trò chơi mang tính chất đánh cược như trò rút thẻ này mang đến cảm giác kích thích khi thắng lớn, giấc mộng bất chợt làm giàu chỉ trong một đêm đã khiến họ mù quáng ngay từ lúc đầu, khi nhận ra đây là một cái bẫy đáng sợ thì họ đã rơi vào vòng xoáy tham lam, không tài nào dứt ra được.



TYT & Lavender team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp