Đại Thúc Công nhịn "rùng mình" gần hai tháng trời, cuối cùng không thể chịu đựng thêm nữa. Hắn thừa nhận, trong chuyện của nhóc con, sự nhẫn nại của hắn vẫn còn kém một chút. Cuối cùng, vào một ngày nọ, khi hắn và nhóc con cùng nhau ăn sáng, đại thúc chủ động phá vỡ bầu không khí bế tắc.
"Cháu chọn ban Tự nhiên hay Xã hội?" Đại thúc luôn dành sự khoan dung rất lớn cho những lựa chọn trong cuộc sống của Thiếu Niên Thụ. Hắn không muốn ép buộc cậu phải đưa ra những quyết định khó khăn. Vì vậy hắn chưa từng hỏi cậu về điều này. Vừa hay những ngày đó nhóc con cũng không muốn nói chuyện với hắn, nên hắn vẫn không biết.
"Tự nhiên." Thiếu Niên Thụ không chút do dự đáp.
"Ừ, tốt." Đại Thúc Công nhấp một ngụm sữa bò, nói.
"Các môn khoa học tự nhiên sẽ mang lại cho cháu cảm giác thành tựu lớn, văn học cháu cũng thích, nhưng cháu có thể tiếp xúc với nó mọi lúc mọi nơi." Thiếu Niên Thụ cúi đầu, Đại Thúc Công nhìn cậu, suýt chút nữa đã nghĩ rằng cậu không giận.
Rất nhanh, không khí lại rơi vào im lặng. Thiếu Niên Thụ ăn xong bữa sáng, từ trong phòng lấy ra một cái cặp, sau đó chuẩn bị ra ngoài.
Đại thúc cảm thấy nhóc con không có ý định nói cho hắn biết cậu đi đâu, chỉ trơ mắt nhìn cậu xỏ giày rồi mở cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT