Đại Thúc Công xoa nắn bàn tay Tiểu Tiểu Thụ đang nằm gọn trong lòng mình, không nói gì thêm. Mấy tháng trước, Tiểu Tiểu Thụ lần đầu tiên thổ lộ với hắn, hắn cho rằng đó chỉ là một phút bốc đồng của cậu, có lẽ còn chưa ý thức được bản chất của sự việc. Nhưng lần thứ hai này lại khiến hắn có chút hoảng hốt, nói một lần có thể không để tâm, nhưng lần thứ hai thì chẳng lẽ lại không nghe thấy sao?
Đại Thúc Công tự hỏi rất lâu, nhìn ánh mắt chờ mong của Tiểu Tiểu Thụ, xoa xoa mái tóc cậu, nói: “Nhóc con, để chú suy nghĩ thêm có được không?”
Trong mắt Tiểu Tiểu Thụ thoáng chốc không còn ánh sáng, cậu im lặng không nói gì.
Đại Thúc Công ôm cậu vào lòng an ủi, nhẹ nhàng nói bên tai cậu: “Cháu biết đấy, chuyện này đối với cả hai chúng ta mà nói rất quan trọng.”
Tiểu Tiểu Thụ không vui hừ một tiếng, nói: “Vậy có phải là ý chú không muốn không?”
Đại Thúc Công vẫn không nói gì, chỉ nhẹ nhàng xoa xoa lưng Tiểu Tiểu Thụ. Tiểu Tiểu Thụ vốn còn muốn nói gì đó, nhưng bị sự dịu dàng của đại thúc làm cho cảm động, trong nháy mắt không thốt nên lời, nước mắt cũng không kìm được mà rơi xuống.
Cứ như vậy, đại thúc công kéo Tiểu Tiểu Thụ trở về khách sạn, dọc đường đi, nước mắt của Tiểu Tiểu Thụ không ngừng rơi, khuôn mặt ướt đẫm, đại thúc nghe tiếng nức nở của cậu, trong lòng từng cơn đau thắt. Có vài khoảnh khắc hắn đã muốn nghiến răng đồng ý với cậu, nhưng lý trí không cho phép hắn làm như vậy, vì thế tâm tư ấy lại bị đè nén trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play