Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Lớn

CHƯƠNG 38: GÃ PHƯỢNG HOÀNG QUA CẦU RÚT VÁN (2)


1 năm

trướctiếp

Ba Mạnh Quốc Hoa và mẹ Vu Thu Nguyệt của Mạnh Hân Âm đều là những người có lòng nhân đạo, năm nào họ cũng sẽ quyên góp một số nhu yếu phẩm cho các trường tiểu học ở địa phương nghèo khó, đồng thời họ cũng giúp đỡ những học sinh không thể đến trường bởi vì hoàn cảnh khó khăn. Hai vợ chồng đã bắt đầu hoạt động này sau khi kết hôn, Khương Mạt Lị chính là một trong những lứa học sinh đầu tiên được hai vợ chồng tài trợ.

Cô ta được sinh ra ở một bản làng nhỏ ở Tây Bắc, trong nhà có hai em gái và một em trai. Sinh con trai để kế thừa hương hỏa* là quan niệm của người trong thôn từ những thế hệ trước, nhưng hai vợ chồng này cũng không có bạc đãi ba đứa con gái đầu. Thà rằng bản thân ăn ít lại một chút, còn hơn để cho những đứa con gái bị đói. Phần số của Khương Mạt Lị may mắn, khi cô ta bắt đầu đi học tiểu học, đúng lúc Vu Thu Nguyệt mang theo một số nhu yếu phẩm hằng ngày đến bản làng nhỏ của cô ta. Cũng tại thời điểm đó, cô ta dựa vào bản thân ngoan ngoãn thông minh nên được Vu Thu Nguyệt yêu thích, hơn nữa còn được bà hứa hẹn tài trợ cho cô ta học xong đại học.

(*Kế thừa hương hỏa: Hương hỏa là phần tài sản do người đã chết để lại dùng cho việc thờ cúng, chăm sóc phần mộ của người để lại hương hoả và tổ tiên của người đó.)

Sinh hoạt ở bản làng nhỏ không đắt đỏ, trước khi Khương Mạt Lị vào trung học phổ thông, mỗi tháng Vu Thu Nguyệt sẽ gửi cho cô ta 200 đồng. Hồi đó giá cả hàng hóa rất rẻ, ngoài trừ sinh hoạt phí, thỉnh thoảng Khương Mạt Lị còn có thể mua chút thức ăn vặt và những chiếc kẹp tóc nhỏ xinh đẹp từ 200 đồng đó, đây là điều mà những đứa em gái và em trai của cô ta không có được. Học cấp ba thì phải lên thị trấn, lúc này giá cả cũng tăng cao, số tiền mà Vu Thu Nguyệt bảo người ta gửi cho Khương Mạt Lị hằng tháng cũng tăng từ 200 lên 300, rồi từ 300 lên 500. Chỉ tiêu dùng ở thị trấn này, bao nhiêu đó cũng đã đủ.

Khương Mạt Lị hiếu thắng, cô ta biết học chính là cách duy nhất để thay đổi cuộc đời của cô ta. Cô ta là một trong số ít những sinh viên đại học ở buôn làng, ba mẹ của cô ta đi đến đâu cũng nói cô ta là niềm kiêu ngạo của họ. Nhưng Khương Mạt Lị lại không thích họ nói như thế, dù sao tất cả những gì cô ta đạt được bây giờ đều do cô ta tự mình nỗ lực và sự giúp đỡ của dì Vu. Trước khi đi học đại học, cô ta thật sự vô cùng biết ơn Vu Thu Nguyệt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp