Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Lớn

CHƯƠNG 349: ANH THẦM THƯƠNG TRỘM NHỚ MỘT NGƯỜI (9)


1 năm

trướctiếp

Thời gian làm việc của Yến Chử khá có quy luật: buổi sáng đến công ty vào lúc 9 giờ, buổi trưa nghỉ ngơi hai tiếng, buổi tối không có xã giao công việc sẽ rời khỏi công ty vào lúc 7 giờ và đi thẳng về nhà. Anh là một người đàn ông hết sức nguyên tác, có điều điểm nguyên tắc này có lẽ sẽ có phần không thú vị trong mắt vài người. Chẳng hạn như Văn Âm, cô ấy lựa chọn Mộ Dung Vân Bác là vì Mộ Dung Vân Bác vẫn còn cá tính nghịch ngợm của một cậu bé mới lớn, nhưng điều này đã không còn dấu vết trên người cố chủ từ lâu rồi. Cha mẹ mất sớm, cố chủ không thể không gánh vác tập đoàn Yến thị trước thời hạn, khiến anh ta càng ngày càng không thích phí thời gian vào những việc không liên quan đến công việc. Đầu tư phim điện ảnh hay nhận thầu công viên giải trí e rằng là những chuyện cố chủ thường làm ở độ tuổi thiếu niên. Còn chuyện tạo ra đủ thứ niềm vui bất ngờ cho con gái trước giờ chưa từng xuất hiện trong đầu cô chủ. Anh ta có thể dành ra một chút thời gian giữa trăm công nghìn việc để dặn dò thư ký hoặc trợ lý đi mua một bó hoa tươi hay trang sức túi xách mới ra cho Văn Âm đã là "tình cảm sâu đậm" mà cố chủ có thể biểu đạt rồi.

Tuy nhiên, khác với Văn Âm, nhưng đặc điểm trên của Yến Chử lại khiến Văn Tố cảm thấy hài lòng đến mức không thể hài lòng hơn nữa. Bản thân Văn Tố là một cô gái cực kỳ hiếu thắng, trong lúc theo đuổi tình yêu của mình, cô vẫn không bỏ bê trách nhiệm làm người thừa kế Văn thị. Từ nhỏ đến lớn, Văn Tố được nghe rất nhiều lời lẽ cộp mác "lời khuyên chân thành" từ những người họ hàng và bạn bè với cha mẹ rằng: ba mẹ của cô nên cố gắng sinh thêm một đứa con trai nữa, nếu không sinh được thì hãy bồi dưỡng cháu họ hoặc cháu ngoại trai thành người nối nghiệp Văn thị, chứ không nên giao lại Văn thị vào tay đứa con gái Văn Tố này. Bởi lẽ, phụ nữ làm sao có thể gánh nổi trách nhiệm nặng nề như vậy. Đồng thời, con gái gả chồng chính là bát nước đổ đi, sớm hay muộn gì cũng sẽ đổ hết cơ nghiệp Văn thị vào nhà người khác. Nghe mãi những lời nói đó, trái lại trở thành động lực cho Văn Tố. Cô muốn mọi người phải rửa mắt mà nhìn, một cô gái như cô có thể gánh vác Văn thị nặng nề trên lưng hay không. Vì vậy, hồi còn bé tí, cô đã đặt ra những yêu cầu hết sức nghiêm khắc đối với bản thân. Ở một góc độ nào đó, Văn Tố có vài điểm giống Yến Chử.

Sau khi đi du lịch Maldives về, Văn Tố chính thức dọn tới nhà của Yến Chử. Căn nhà không lớn, nhưng đây là nơi cố chủ sống cùng cha mẹ từ nhỏ. Cho dù hiện tại quy mô Yến thị càng ngày càng lớn, bất động sản anh ta sở hữu càng ngày càng nhiều, song anh ta vẫn thích sống ở căn biệt thự nhỏ hai tầng này. Trong nhà còn có người quản lý và người giúp việc, nên Văn Tố và Yến Chử phải ở cùng một căn phòng theo lẽ thường tình. Đồng thời, rất nhiều đồ dùng hàng ngày của cô bắt đầu xuất hiện trong phạm vi căn phòng của Yến Chử. Cô là con gái, cho dù có là một người phụ nữ mạnh mẽ độc lập đến đâu thì cũng không thể thiếu được dàn mỹ phẩm và sản phẩm chăm sóc da rực rỡ sắc màu, nào là quần áo, nào là giày dép, nào là túi xách,... Một số lượng lớn màu sắc xâm nhập, làm cho căn phòng ban đầu gần như chỉ có ba màu trắng - đen - xám giờ đây có thêm một chút sức sống.

Nhóm quản lý và người giúp việc chăm sóc Yến Chử từ bé đến lớn không biết hiện tại hai người còn chưa trở thành vợ chồng thực thụ. Cho dù ngủ cùng trên một cái giường, cả hai cũng chỉ đắp chăn trò chuyện trong sáng mà thôi. Thế nhưng nhìn thấy thay đổi bề ngoài, bọn họ cảm thấy mừng cho đứa trẻ mà mình chứng kiến lớn lên từng ngày. Trong mắt bọn họ, một trăm Văn Âm cũng không bằng một đốt ngón tay út của Văn Tố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp