Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Lớn

CHƯƠNG 338: BA MẸ CŨNG CHỈ MUỐN TỐT CHO CON THÔI MÀ (10)


1 năm

trướctiếp

Từ đó tới giờ, Tống Ba luôn là một gã đàn ông ích kỷ và tự đại. Trong mắt hắn ta, trên thế giới này ngoại trừ bản thân, chắc cũng chỉ có con trai của gã mới có thể khiến gã để bụng phần nào. Còn Khương Thục Quyên - người phụ nữ sống chung chăn gối với gã hơn 20 năm qua hoàn toàn không chiếm được một chút chân tình nào của gã cả. Hay nói chính xác hơn, vào thời điểm mới bắt đầu cuộc hôn nhân, gã vẫn có cảm tình với Khương Thục Quyên. Tuy nhiên, dần dà nhà máy và sự nghiệp của gã càng ngày càng cần đến sự trợ giúp của những người họ hàng đứng sau Khương Thục Quyên, Tống Ba có lòng tự trọng cao ngất và rất kiêu ngạo không khỏi cảm thấy ức chế và tủi nhục. Gã nghĩ có được một thứ nào đó nhờ vào phụ nữ là tổn thương nghiêm trọng tôn nghiêm của gã. Thế nhưng gã lại không thể buông xuống lợi ích mà Khương Thục Quyên mang đến, gã không thể không gạt tự tôn của mình sang một bên. Gã không dám thù hằn đám người Vương Phú Quý, vì vậy gã trút hết mọi tội lỗi lên Khương Thục Quyên. Mặc dù những việc này hoàn toàn không có một chút quan hệ nào với Khương Thục Quyên, và mặc dù cái gọi là lòng tự trọng bị làm nhục chẳng qua chỉ là tự bản thân gã không bệnh mà rên thôi. Song, giờ thì khác rồi. Tống Ba nghĩ, nếu người anh họ trong lời kể của Uông Lệ Hồng thật sự có năng lực, có lẽ gã không cần phải dựa vào đám người Vương Phú Quý nữa, tất nhiên cũng cóc cần nể nang bọn họ và tỏ ra thấp hèn trước mặt bọn họ.

Tống Ba trộm nghĩ, một thằng đàn ông trốn đi biền biệt mười mấy năm trời vì nợ cờ bạc chắc chắn không phải là thứ có đầu óc gì. Cho dù bây giờ hắn ta phát đạt thì cũng là ăn may mà thôi, gã chỉ cần kiên nhẫn một khoảng thời gian, giành được sự tin tưởng của đối phương, chưa chắc không thể cướp lấy toàn bộ những mối quan hệ phía sau hắn ta. Lúc đó, gã không bao giờ cần phải nịnh bợ bố con thằng nào nữa. Tống Ba càng nghĩ càng hưng phấn, ánh mắt nhìn Uông Lệ Hồng cũng bất giác dịu dàng hơn hẳn.

Sau đó, dưới sự móc nối của Uông Lệ Hồng, Tống Ba thuận lợi gặp được người anh họ kia của Uông Lệ Hồng. Gã đã thử tận mấy lần, chắc chắn người anh họ bất thình lình trở về của Uông Lệ Hồng đúng là đang làm công việc có liên quan đến gia công linh kiện máy móc trong mấy năm nay. Bởi vì kinh doanh chung một lĩnh vực, gã có thể hùn hạp vào. Sau khi khẳng định đối phương không phải lừa đảo, nhờ có sự giúp đỡ của Uông Lệ Hồng mà Tống Ba thành cồn giành được nhiều hợp đồng từ tay đối phương. Trong hai tháng ngắn ngủi, mang về cho gã lợi nhuận lên đến 300,000 nhân dân tệ. Con số này đã từng là thu nhập ròng trong một năm của gã. Đứng trước món lợi kếch xù như vậy, Tống Ba càng thêm lâng lâng, gần như quên luôn người vợ khiến lòng tự trọng của gã bị tổn thương.

- Tống Ba à, chú xem, chỗ của anh không phải là tổ chức từ thiện. Chú nhờ anh đây giúp chú, âu cũng là vì em họ Lệ Hồng của anh thích chú. Mà trong mấy năm anh không ở đây, ít nhiều nhờ có hai vợ chồng dì hai cũng là ba mẹ của Lệ Hồng chăm sóc ba mẹ anh dùm. Anh nói rõ ràng như vậy, chắc chú hiểu ý của anh rồi chứ? - Vào một hôm nọ, sau khi cơm no rượu say, anh họ của Uông Lệ Hồng lấy cớ đuổi cô ta ra ngoài và đề cập điều này với Tống Ba.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp