Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tại Tuyến Lật Xe

Chương 1


2 năm

trướctiếp

-Bản hoàn chỉnh-

Năm 2052.

Bệnh viện chấn thương chỉnh hình uy tín nhất cả nước.

Trong căn phòng đầy đủ trang thiết bị cao cấp, không gian sa hoa rộng rãi, lúc này đứng đầy người, nhìn qua có chút chật chội.

Trong phòng chỉ có một chiếc giường bệnh.

Xung quanh một vòng rồi lại một vòng người đứng đó, cảm xúc đau thương bao phủ, xen lẫn sự nghẹn ngào khó lòng che giấu, cùng âm thanh khóc nức nở…

Lê Khinh Chu suy yếu nằm ở trên giường bệnh, lộ ra bộ dáng của người bệnh trong tình trạng nguy kịch nên có--- xanh xao, gầy gò, hơi thở thì mong manh.

Hết sức hấp hối.

Cậu ra hiệu cho bác sĩ đem chụp dưỡng khí trên mặt gỡ xuống, tầm mắt sớm đã mơ hồ không rõ nhìn về phía ba mẹ anh em khóc không thành tiếng, bạn bè người thân khổ sở rưng rưng…

Cuối cùng Lê Khinh Chu cố sức nở một nụ cười về phía bọn họ, giống như vẻ mặt không có chuyện gì mỗi khi bị bệnh tật tra tấn hành hạ.

“Con không có việc gì, một chút cũng không đau.”

“Đừng lo lắng cho con, cũng không cần khổ sở.”

…...

Lần này, cũng là lần cáo biệt cuối cùng rồi.

— Không cần vì con rời đi vĩnh viễn mà đau khổ, tình yêu của con, con yêu mọi người trong gia đình, cũng yêu bạn bè của con….

Đời này, con đã sống rất tốt, rất vui sung sướng.

Lê Khinh Chu hai chậm rãi khép mắt lại, máy điện tim kết nối với cơ thể theo đó đột nhiên phát ra tiếng bíp chói tai.

Trong phòng bệnh, tiếng khóc dồn nén kia rốt cuộc không kìm được nữa.

Một lúc lâu sau, chờ đến khi một hàng người ăn mặc quân trang nhẹ nhàng gõ cửa tiến vào trong, tiếng khóc mới dần ngừng lại.

Nhìn thấy những người này, ngoại trừ bạn bè người thân của Lê Khinh Chu, những người còn lại đều im lặng ra ngoài, và đóng cửa phòng lại.

Sĩ quan trung niên đứng đầu tháo mũ xuống đặt ở trước ngực, thấp giọng nói: “Lê tiên sinh, Lê phu nhân, xin nén bi thương…”

Mẹ Lê Khinh Chu ngồi trước giường bệnh, mặt đầy nước mắt còn chưa lau đi, lặng lẽ lau sạch những ngón tay đã chai sạn của con trai mình.

Ba, anh trai cùng, em trai Lê Kinh Chu đứng phía sau bà.

Ba Lê khàn giọng nói: “Con trai tôi… Tư liệu nghiên cứu về tiêm dịch chữa trị tủy sống đều ở dưới đáy giường, mấy người có thể đem đi được rồi.”

Ông biết những người này vì sao lại đến.

— Tiêm dịch chữa trị tủy sống là hạng mục nghiên cứu con trai ông muốn hoàn thành nhất.

Nhưng đáng tiếc… Việc nghiên cứu còn đang dang dở, con trai lại kiên trì không được mà rời khỏi thế gian này….“Xin thứ lỗi…”

Sĩ quan trung niên không biết nên mở miệng như thế nào.

Tiêm dịch chữa trị tủy sống là một trong những hạng mục nghiên cứu quan trọng nhất tại phòng thí nghiệm khoa học công nghệ sinh vật của Khinh Chu, do Lê Khinh Chu đề xuất lý luận nghiên cứu cùng chủ đạo phụ trách.

Nếu hạng mục tiêm dịch chữa trị tủy sống này thành công, kỹ thuật y học của quốc gia sẽ lần nữa vượt qua một bước ngoặt lớn, và dẫn đầu thế giới.

Quốc gia hùng mạnh cũng là điều hiển nhiên.

Nhưng trong đó cũng ẩn giấu nhiều nguy cơ khó phát hiện.

Vì tránh để một số người nhân lúc hỗn loạn đánh cắp tư liệu.

Sĩ quan trung niên chỉ có thể dẫn người vào bệnh viện trước, lấy đi một số tư liệu mới nhất về thành quả nghiên cứu mấu chốt của Lê Khinh Chu tiên sinh,

Tại loại thời điểm này, bọn họ bày tỏ sự áy náy với người nhà Lê tiên sinh.

Ba Lê nói: “Chúng tôi hiểu.”

Anh trai Lê Khinh Chu kéo ra một cái rương lớn có khóa từ phía dưới giường bệnh, đem đặt trên lên bàn, mở ra: “Tư liệu đều ở trong này.”

Anh trai Lê nâng tay lên, lau qua đôi mắt phiếm hồng nói: “Tôi hy vọng sau khi quốc gia tiếp nhận phòng thí nghiệm sinh vật của Khinh Chu, sẽ không uổng phí tâm huyết của em ấy.”

“Nguyện vọng lớn nhất của em ấy là chữa khỏi bệnh tật bản thân, có thể giống như người bình thường đứng lên đi lại, chạy nhảy…”

Anh trai Lê rốt cuộc vẫn không nhịn được, ngữ khí nghẹn ngào.

Sĩ quan trung niên trịnh trọng bảo đảm với người nhà Lê gia, mong bọn họ yên tâm.

Sau đó, ông cùng sĩ quan bên cạnh lần nữa cúi chào với Lê Khinh Chu.

Em trai Lê Khinh Chu lúc này khụt khịt nói: “Tư, tư liệu đều ở mặt trên cái rương, phía, phía dưới đều là bảo bối của anh hai, còn chưa xem xong…”

“Em muốn về sau đốt cho anh ấy nữa hu hu.”

Bảo bối?

Sĩ quan trung niên nghe vậy có chút nghi hoặc, khi đi qua lấy tư liệu nhìn qua, sửng sốt: “Đây là…”

Anh cả Lê gia hạ giọng nói: “Truyện tranh, tiểu thuyết, VD dự trữ mới nhất.”

“Bên trong VD có hoạt hình, phim truyền hình, tướng thanh* mà Khinh Chu thích nhất, đây là số ít những thứ mà nó yêu thích.”

*Tướng thanh: một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt

Tiếng khóc của em trai Lê gia lớn hơn: “Anh, anh hai nói có những thứ này cuộc sống mới không buồn tẻ, hu hu sau này mỗi năm em đều phải đốt cho anh ấy…”

………..

Ba ngày sau, tang lễ của Lê Khinh Chu được cử hành, cả nước thương tiếc.

Kiến trúc cao lớn nhất ở trung tâm thành phố truyền phát tin tức.

—- “Ngày XX tháng XX năm 2052, nhà khoa học, doanh nhân nổi tiếng nước ta Lê Khinh Chu tiên sinh lần thứ hai bệnh tình nguy kịch, trị liệu không có kết quả mà qua đời, hưởng thọ 33 tuổi…”

“Lê Khinh Chu tiên sinh cuộc đời tuy ngắn ngủi nhưng lại rất huy hoàng.”

“Anh mở đầu thời đại thực tế ảo, chế tạo người máy trí tuệ nhân tạo, xe bay lực từ… Cũng ở mấy năm cuối cùng thành lập phòng thí nghiệm khoa học kĩ thuật sinh vật Khinh Chu, nghiên cứu ra cơ quan nhân tạo, xương ngoài chống đỡ, hoàn thành hai hạng mục quan trọng, tạo ra có những cống hiến cùng ảnh hưởng lớn lao với sự phát triển quốc gia…”

“Tại đây chân thành kính chúc Lê Khinh Chu tiên sinh một đường an lành.”

***

Hoa Quốc, năm 2010.

Hôm nay, trên đại lộ 95 vùng ngoại ô Yến Kinh xảy ra một vụ tai nạn giao thông, hai chiếc xe ô tô nằm bên phải con đường, thân xe ít nhiều đều có hư hại.

Nguyên nhân gây ra tai nạn là do một chiếc xe vận tải đột nhiên mất khống chế, đâm về phía chiếc Maybach màu đen đang chạy bình thường trên đường.

Khi chiếc Maybach đang tránh đi, một chiếc ô tô màu bạc tình cờ đi qua cũng bị cuốn vào trong đó.

Lúc sau, ô tô màu bạc vì chắn cho chiếc Maybach, đầu xe va vào lan can bên đường bên trên đường vòng bảo hộ, bốc khói nghi ngút.

Một bên cửa xe Maybach màu đen bị đâm bẹp.

Ngay khi chiếc xe vận tải lùi về phía sau muốn va chạm thêm lần nữa, nơi xa bỗng truyền đến tiếng còi cảnh sát bén nhọn, tiếng xe cứu thương theo sát phía sau, trộn lẫn vào nhau.

Ngay sau đó tài xế xe vận tải nhanh chóng chạy trốn.

……….

Trong chiếc xe màu bạc, Lê Khinh Chu nằm ở trên ghế sau, mí mắt nhắm chặt hơi run rẩy.

Đầu cậu bị va chạm tổn thương, máu tươi chảy dọc theo khóe mắt, khuôn mặt… Chóp mũi toàn mùi vị máu tanh, ý thức hôn mê, mơ hồ nghe thấy âm thanh tài xế mở cửa xuống xe kêu cứu.

[Ký chủ, cốt truyện đã truyền xong, trí tuệ đầu tiên Ngài cần cũng đã được sao chép lưu trữ vào trong hệ thống, sau này cần tự mình xem xét…]

[Hệ thống may mắn 033 sắp rời đi, cuối cùng xin chúc cho Ngài sống vui vẻ tại thế giới này, hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.]

Bên trong xe, quả cầu nhỏ màu lam không nhìn thấy được nhẹ nhàng chạm vào gương mặt Lê Khinh Chu, giống như đang tạm biệt.

Trong lòng Lê Khinh Chu đáp lại, tạm biệt.

—- Con người sau khi chết sẽ đi về đâu?

Lê Khinh Chu không biết.

Vì cậu sau khi chết thế nhưng bị một quả cầu nhỏ màu lam tự xưng là hệ thống may mắn 033 trói lại, mang sang một thế giới khác.

Một thế giới hình thành trong “sách”.

Dựa theo giải thích của hệ thống may mắn 033— cậu mở ra một thời đại hoàn toàn mới, lại vì chết đi mà còn tiếc nuối nên được chọn, xuyên vào trong sách để có được một cuộc đời mới.

Lê Khinh Chu: Còn có chuyện tốt như này sao?!

Cậu không tin, sao có chuyện vô duyên vô cớ lại có chiếc bánh từ trên trời rơi xuống.

Quả nhiên, quả cầu nhỏ màu lam bất đắc dĩ trả lời nói: [Căn cứ theo quy luật bất khả xâm phạm của vũ trụ— “sách” chính là thế giới, một cuốn sách siêu nổi tiếng sẽ tự động hình thành một thế giới hoàn chỉnh.]

[Nhưng thế giới như vậy cũng có mặt hạn chế.]

“Hạn chế gì?”

[Khi thế giới trong sách lúc mới hình thành rất không ổn định, cần có nền tảng của thế giới để duy trì, nền tảng thế giới chính là nhân vật nổi tiếng nhất trong sách.]

Lê Khinh Chu: “Nam chính hay là nữ chính?”

[Không nhất định phải là nam nữ chính.]

[Nếu độ nổi tiếng của vai phụ vượt qua nam nữ chính, như vậy, nền tảng cho sự ổn định thế giới chính là nhân vật rất được yêu thích này,]

[Ví dụ như thế giới kí chủ sắp tiến vào, vai phụ được yêu thích nhất chính là chú ba của nam chính Liễu Hạ Huy, Liễu Bạc Hoài.]

[Nhân vật trong trong thế giới nếu như đi đến kết cục đúng theo ý muốn mãnh liệt của người đọc, thế giới sẽ ngày càng ổn định, cuối cùng trở thành một trong muôn vàn thế giới.]

[Ngược lại, thế giới sẽ theo nền móng đó mà sụp đổ.]

Lê Khinh Chu im lặng lắng nghe quả cầu nhỏ màu lam lải nhải giải thích.

[Cũng không phải tất cả thế giới trong sách đều có thể thành công ra đời.]

[033 lấy thế giới này làm ví dụ cho kí chủ— nhân vật được yêu thích nhất là chú ba của nam chính, Liễu Bạc Hoài, kết cục của Liễu Bạc Hoài ở trong sách là cô độc sống quãng đời còn lại, cả đời không lập gia đình.]

[Nhưng người đọc lại điên cuồng hy vọng Liễu Bạc Hoài có thể tìm được người yêu, hạnh phúc mỹ mãn.]

[Kết cục cùng ý nguyện xung đột với nhau, vì thế sẽ tạo thành thế giới không ổn định, dần dần, thế giới sẽ sụp đổ, biến mất.]

[Cho nên, hệ thống tuân theo quy ước của vũ trụ để tìm người thay đổi kết cục của nhân vật được ưa thích, người này dựa theo ý nguyện của người đọc hướng tới, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, thế giới không cần phải được bảo vệ nữa.]

[Kí chủ vô cùng phù hợp với nhân vật phản diện Lê Khinh Chu trong sách, hệ thống may mắn 033 bắt được tiếc nuối của kí chủ, lúc này mới tiến hành trói buộc.]

Tiếc nuối của Lê Khinh Chu là trước khi chết không có hoàn thành nghiên cứu tiêm dịch chữa trị tủy sống, cũng không có được một thân thể khỏe mạnh.

Thân thể cậu từ khi sinh ra đã đặc biệt không tốt.

— Đôi chân bẩm sinh đã vô lực, không thể đứng lên đi lại, chỉ có thể dựa vào xe lăn trong thời gian dài, đau ốm không ngừng.

Trưởng thành hơn rồi, Lê Khinh Chu lại mắc phải khối u tủy sống ác tính.

Bởi vì nguyên nhân thân thể suy yếu, mặc dù đã mời đến cả chuyên gia nổi tiếng nhất cả nước thậm chí toàn thế giới, hiệu quả trị liệu vẫn quá tốt đẹp.

Họa vô đơn chí.

Giai đoạn sau, Lê Khinh Chu lần thứ hai mắc phải ung thư xương.

Cuối cùng khi hắn 33 tuổi, sinh mệnh đi tới điểm cuối.

Nhưng có câu nói nói rất đúng— thượng đế đóng lại một cánh cửa, tất nhiên sẽ mở ra một cánh cửa khác cho bạn.

Lê Khinh Chu có được trí tuệ phi thường, chỉ số thông minh của đại não hơn xa người thường, hạnh phúc vui vẻ, người nhà yêu thương cậu, từ nhỏ không lo cơm áo, trong nhà có tiền mấy đời xài không hết.

Bản thân cậu càng là ở trong nghịch cảnh đạt được rất nhiều khen ngợi.

Chẳng qua, nguyện vọng lớn nhất của Lê Khinh Chu là có thể đứng lên, giống người bình thường có thể chạy nhảy ngược xuôi.

Vì thế, sau khi Lê Khinh Chu thông qua hệ thống 033 biết đến tình huống của vai phản diện cùng tên cùng họ với cậu này, một giây liền rơi nước mắt, nằm mà khóc rống: “Không làm, từ bỏ!”

Vai phản diện này như thế nào cũng là hai chân có tật phải ngồi xe lăn, cậu PTSD* rồi!

*Post traumatic Stress Disorder- PTSD: Hậu chấn thương tâm lí, là một loại rối loạn tâm thần có thể phát triển sau khi một người tiếp xúc với một sự kiện đau buồn.

Quả cầu nhỏ màu lam quơ quơ trên dưới: [Kí chủ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, chân của cậu sẽ liền đi lại được.]

— Nhiệm vụ chính là tìm người yêu cho chú của nam chính, Liễu Bạc Hoài, tránh cho hắn có kết cục sống cô độc suốt quãng đời còn lại.

Làm bà mai giới thiệu đối tượng chắc là không khó.

Lê Khinh Chu liền lướt tiếp xuống dưới.

Nhưng cậu có yêu cầu.

— Cậu muốn tự mình nghiên cứu phát minh chế tạo ra trí tuệ thứ nhất cùng với tư liệu lưu trữ nhất thiết hoàn chỉnh trong trí tuệ.

033 nhẹ nhàng thở ra: [Không có vấn đề, kí chủ, 033 có thể đem trí tuệ thứ nhất của ngài sao chép vào bên trong hệ thống, bao gồm cả tư liệu liên quan.]

[Sau khi 033 đưa kí chủ vào thế giới này thì sẽ rời đi, chờ đến khi kí chủ hoàn thành nhiệm vụ sẽ lại tiến hành kết nối.]

[Thân ái nhắc nhở— Giai đoạn nhiệm vụ chưa được hoàn thành, tốt nhất không nên OOC*]

*OCC: Out Of Character, thoát khỏi thiết lập tính cách ban đầu của nhân vật.

Vì thế liền có màn tạm biệt ở trong chiếc ô tô màu bạc.

Không có ai nhìn thấy quả cầu nhỏ màu xanh từ bên trong xe chui ra bay về hướng không trung, đột nhiên lại tạm dừng hạ xuống, giống như phát hiện cái gì, lại xoay vòng tại chỗ.

[A đúng rồi, ở chỗ 033 còn có một bàn tay vàng, cũng đưa cho kí chủ đi.]

Từ trong quả cầu nhỏ màu lam tách ra một ngôi sao vàng có kích thước bằng ngón tay cái, sau đó ngôi sao chậm rãi bay về phía ô tô màu bạc…

033 thấy thế xoay người rời đi.

Nhưng ngay khi quả cầu nhỏ màu lam biến mất giữa không trung, cửa xe chiếc Maybach màu đen bỗng mở ra, một người đàn ông từ bên trong đi xuống.

Ngôi sao màu vàng dừng lại một chút, giống như bị hấp dẫn xoay một cái, cuối cùng thế nhưng dung nhập vào thân thể người nọ, biến mất không thấy.

Ở nơi mà người đàn ông không nghe thấy—

“Dụng cụ hoạt động tâm lí bàn tay vàng có hiệu lực (Trong vòng 10 mét thấy được suy nghĩ của người trong lòng, trong vòng 3 mét nghe được suy tư của người trong lòng) bị ràng buộc cùng kí chủ ...Lỗi ràng buộc, lỗi …’’

“Yêu cầu sửa chữa… Yêu cầu thất bại, lần thứ hai yêu cầu… Thất bại, không thể sửa đổi.”

Liễu Bạc Hoài nhíu nhíu mày, hơi nhấn ấn đường. (điểm giữa hai đầu lông mày)

Trợ lý của hắn Trâu Minh nói: “Tam gia, cánh tay ngài bị thương, cần đến bệnh viện băng bó một chút.”

Cánh tay trái Liễu Bạc Hoài bị va chạm.

“Ừ.”

Liễu Bạc Hoài liếc mắt nhìn người được nâng ra từ chiếc ô tô màu bạc, rồi bước lên xe cứu thương.

(2973 từ)

-BETA-

Năm 2052.

Bệnh viện chấn thương chỉnh hình uy tín nhất cả nước.

Trong căn phòng đầy đủ trang thiết bị cao cấp, không gian sa hoa rộng rãi, lúc này đứng đầy người, nhìn qua có chút chật chội.

Trong phòng chỉ có một chiếc giường bệnh.

Xung quanh một vòng rồi lại một vòng người đứng đó cảm xúc đau thương bao phủ , xen lẫn sự nghẹn ngào khó lòng che giấu, cùng âm thanh khóc nức nở…

Lê Khinh Chu suy yếu nằm ở trên giường bệnh, lộ ra bộ dáng của người bệnh trong tình trạng nguy kịch nên có--- xanh xao, gầy gò, , hơi thở thì mong manh.

Hết sức hấp hối.

Cậu ra hiệu cho bác sĩ đem chụp dưỡng khí trên mặt gỡ xuống, tầm mắt sớm đã mơ hồ không rõ nhìn về phía cha mẹ anh em khóc không thành tiếng, bạn bè người thân khổ sở rưng rưng…

Cuối cùng Lê Khinh Chu cố sức nở một nụ cười về phía bọn họ, giống như vẻ mặt không có chuyện gì mỗi khi bị bệnh tật tra tấn hành hạ

“Con không có việc gì, một chút cũng không đau.”

“Đừng lo lắng cho con, cũng không cần khổ sở.”

…...

Lần này, cũng là lần cáo biệt cuối cùng rồi.

— Không cần vì con vĩnh viễn rời đi mà đau khổ, tình yêu của con, con yêu mọi người trong gia đình, cũng yêu bạn bè của con…. , .…

Đời này, con đã sống rất tốt, rất vui sướng.

Lê Khinh Chu hai chậm rãi khép lại, máy điện tim kết nối với cơ thể sau đó đột nhiên phát ra tiếng bíp chói tai.

Trong phòng bệnh, tiếng khóc dồn nén kia rốt cuộc không kìm được nữa.

Một lúc lâu sau, chờ đến khi một hàng người ăn mặc quân trang nhẹ nhàng gõ cửa tiến vào trong, tiếng khóc mới dần ngừng lại.

Nhìn thấy những người này, ngoại trừ bạn bè người thân của Lê Khinh Chu, những người còn lại đều im lặng ra ngoài, và đóng cửa phòng lại.

Sĩ quan trung niên đứng đầu tháo mũ xuống đặt ở trước ngực, thấp giọng nói: “Lê tiên sinh, Lê phu nhân, xin nén bi thương…”

Mẹ Lê Khinh Chu ngồi trước giường bệnh, mặt đầy nước mắt còn chưa lau đi, lặng lẽ lau sạch những ngón tay đã chai sạn của con trai mình.

Ba, anh trai cùng em trai Lê Kinh Chu đứng phía sau bà.

BaLê khàn giọng nói: “Con trai tôi… Tư liệu nghiên cứu về tiêm dịch chữa trị tủy sống đều ở dưới đáy giường, mấy người có thể đem đi được rồi .”

Ông biết những người này vì sao lại đến.

— Tiêm dịch chữa trị tủy sống là hạng mục nghiên cứu con trai ông muốn hoàn thành nhất.

Nhưng đáng tiếc… Việc nghiên cứu còn đang dang dở , con trai lại kiên trì không được mà rời khỏi thế gian này….

“Xin thứ lỗi…”

Sĩ quan trung niên không biết nên mở miệng như thế nào.

Tiêm dịch chữa trị tủy sống là một trong những hạng mục nghiên cứu quan trọng nhất tại phòng thí nghiệm khoa học kĩ thuật sinh vật của Khinh Chu, do Lê Khinh Chu đề xuất lý luận nghiên cứu cùng chủ đạo phụ trách.

Nếu hạng mục tiêm dịch chữa trị tủy sống này thành công, kỹ thuật y học của quốc gia sẽ lần nữa vượt qua một bước ngoặt lớn, và dẫn đầu thế giới.

Quốc gia hùng mạnh cũng là điều hiển nhiên.

Nhưng trong đó cũng ẩn giấu nhiều nguy cơ khó phát hiện .

Vì tránh để một số người nhân lúc hỗn loạn đánh cắp tư liệu.

Sĩ quan trung niên chỉ có thể dẫn người vào bệnh viện trước, lấy đi một số tư liệu mới nhất về thành quả nghiên cứu mấu chốt của Lê Khinh Chu tiên sinh,

Tại loại thời điểm này, bọn họ bày tỏ sự áy náy với người nhà Lê tiên sinh

Ba Lê nói: “Chúng tôi hiểu.”

Anh trai Lê Khinh Chu kéo ra một cái rương lớn có khóa từ phía dưới giường bệnh, đem đặt lên bàn, mở ra: “Tư liệu đều ở trong này.”

Anh trai Lê nâng tay lên, lau qua đôi mắt ướt át phiếm hồng nói: “Tôi hy vọng sau khi quốc gia tiếp nhận phòng thí nghiệm sinh vật của Khinh Chu, sẽ không uổng phí tâm huyết của em ấy .”

“Nguyện vọng lớn nhất của em ấy là chữa khỏi bệnh tật bản thân , có thể giống như người bình thường đứng lên đi lại, chạy nhảy…”

Anh trai Lê rốt cuộc vẫn không nhịn được, ngữ khí nghẹn ngào.

Sĩ quan trung niên trịnh trọng bảo đảm với người nhà Lê gia, mong bọn họ yên tâm.

Sau đó, ông cùng sĩ quan bên cạnh lần nữa cúi chào với Lê Khinh Chu.

Em trai Lê Khinh Chu lúc này khụt khịt nói: “Tư, tư liệu đều ở mặt trên cái rương, phía, phía dưới đều là bảo bối của anh hai, còn chưa xem xong…”

“Em muốn về sau đốt cho anh ấy nữa hu hu.”

Bảo bối?

Sĩ quan trung niên nghe vậy có chút nghi hoặc, khi đi qua lấy tư liệu nhìn qua, sửng sốt: “Đây là…”

Anh cả Lê hạ giọng nói: “Truyện tranh , tiểu thuyết, VD dự trữ mới nhất.”

“Bên trong VD có hoạt hình, phim truyền hình, tướng thanh* mà Khinh Chu thích nhất, đây là số ít những thứ mà nó yêu thích.”

*Tướng thanh: một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt

Tiếng khóc của em trai Lê gia lớn hơn: “Anh, anh hai nói có những thứ này cuộc sống mới không buồn tẻ, hu hu sau này mỗi năm em đều phải đốt cho anh ấy…”

………..

Ba ngày sau, tang lễ của Lê Khinh Chu được cử hành, cả nước thương tiếc.

Kiến trúc cao lớn nhất ở trung tâm thành phố truyền phát tin tức.

—- “Ngày XX tháng XX năm 2052, nhà khoa học, doanh nhân nổi tiếng nước ta Lê Khinh Chu tiên sinh lần thứ hai bệnh tình nguy kịch, trị liệu không có kết quả mà qua đời, hưởng thọ 33 tuổi…”

“Lê Khinh Chu tiên sinh cuộc đời tuy ngắn ngủi nhưng lại rất huy hoàng .”

“Anh mở đầu thời đại thực tế ảo, chế tạo người máy trí tuệ nhân tạo, xe bay lực từ… Cũng ở mấy năm cuối cùng thành lập phòng thí nghiệm khoa học kĩ thuật sinh vật Khinh Chu, nghiên cứu ra cơ quan nhân tạo, xương ngoài chống đỡ, hoàn thành hai hạng mục quan trọng, có những cống hiến cùng ảnh hưởng lớn lao với sự phát triển quốc gia…” - App truyện tytnovel.com -

“Tại đây chân thành chúc cho Lê Khinh Chu tiên sinh một đường an lành.”

***

Hoa Quốc, năm 2010.

Hôm nay, trên đường đại lộ 95 vùng ngoại ô Yến Kinh xảy ra một vụ tai nạn giao thông, hai chiếc xe ô tô nằm bên phải con đường, thân xe ít nhiều đều có hư hại.

Nguyên nhân gây ra tai nạn là một chiếc xe vận tải đột nhiên mất khống chế, đâm về phía chiếc Maybach màu đen đang chạy bình thường trên đường.

Khi chiếc Maybach đang tránh đi, một chiếc ô tô màu bạc tình cờ đi qua cũng bị cuốn vào trong đó.

Lúc sau, ô tô màu bạc vì chắn cho chiếc Maybach, đầu xe va vào lan can bên đường , bốc khói nghi ngút .

Một bên cửa xe Maybach màu đen bị đâm bẹp.

Ngay khi chiếc xe vận tải lùi về phía sau muốn va chạm thêm lần nữa, nơi xa bỗng truyền đến tiếng còi cảnh sát bén nhọn, tiếng xe cứu thương theo sát phía sau, trộn lẫn vào nhau.

Ngay sau đó tài xế xe vận tải nhanh chóng chạy trốn.

……….

Trong chiếc xe màu bạc, Lê Khinh Chu nằm ở trên ghế sau, mí mắt nhắm chặt hơi run rẩy.

Đầu cậu bị va chạm tổn thương, máu tươi chảy dọc theo khóe mắt, khuôn mặt… Chóp mũi toàn mùi vị máu tanh, ý thức hôn mê, mơ hồ nghe thấy âm thanh tài xế mở cửa xuống xe kêu cứu.

[Ký chủ, cốt truyện đã truyền xong, trí tuệ đầu tiên Ngài cần cũng đã được lưu trữ vào trong hệ thống, sau này cần tự mình xem xét…]

[Hệ thống may mắn 033 sắp rời đi, cuối cùng xin chúc cho Ngài sống vui vẻ tại thế giới này, hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc .]

Bên trong xe, quả cầu nhỏ màu lam không nhìn thấy được nhẹ nhàng chạm vào gương mặt Lê Khinh Chu, giống như đang tạm biệt.

Trong lòng Lê Khinh Chu đáp lại, tạm biệt.

—- Con người sau khi chết sẽ đi về đâu?

Lê Khinh Chu không biết.

Vì cậu sau khi chết thế nhưng bị một quả cầu nhỏ màu lam tự xưng là hệ thống may mắn 033 trói lại, mang sang một thế giới khác.

Một thế giới hình thành trong “sách”.

Dựa theo giải thích của hệ thống may mắn 033— cậu mở ra một thời đại hoàn toàn mới, lại vì chết đi mà còn tiếc nuối nên được chọn, xuyên vào trong sách để có được một cuộc đời mới.

Lê Khinh Chu: Còn có chuyện tốt như này sao?!

Cậu không tin, sao có chuyện vô duyên vô cớ lại có chiếc bánh từ trên trời rơi xuống

Quả nhiên, quả cầu nhỏ màu lam bất đắc dĩ trả lời nói: [Căn cứ theo quy luật bất khả xâm phạm của vũ trụ — “sách” chính là thế giới, một cuốn sách siêu nổi tiếng sẽ tự động hình thành một thế giới hoàn chỉnh.]

[Nhưng thế giới như vậy cũng có mặt hạn chế .]

“Hạn chế gì?”

[Khi thế giới trong sách lúc mới hình thành rất không ổn định, cần có nền tảng của thế giới để duy trì , nền tảng thế giới chính là nhân vật nổi tiếng nhất trong sách.]

Lê Khinh Chu: “Nam chính hay nữ chính?”

[Không, nhất định phải là nam nữ chính.]

[Nếu nhân khí vai phụ vượt qua nam nữ chính, như vậy, nền tảng cho sự ổn định thế giới chính là nhân vật rất được yêu thích này ,]

[Ví dụ như thế giới kí chủ sắp tiến vào, vai phụ được yêu thích nhất chính là chú ba của nam chính Liễu Hạ Huy, Liễu Bạc Hoài.]

[Nhân vật trong trong thế giới nếu như đi đến kết cục đúng theo ý muốn mãnh liệt của người đọc, thế giới sẽ ngày càng ổn định, cuối cùng trở thành một trong muôn vàn thế giới.]

[Ngược lại, thế giới sẽ theo nền móng thế giới mà sụp đổ.]

Lê Khinh Chu im lặng lắng nghe quả cầu nhỏ màu lam lải nhải giải thích.

[Cũng không phải tất cả thế giới trong sách đều có thể thành công ra đời.]

[033 lấy thế giới này làm ví dụ cho kí chủ— nhân vật được yêu thích nhất là chú ba của nam chính, Liễu Bạc Hoài, kết cục của Liễu Bạc Hoài ở trong sách là cô độc sống quãng đời còn lại, cả đời không lập gia đình.]

[Nhưng người đọc lại điên cuồng hy vọng Liễu Bạc Hoài có thể tìm được người yêu, hạnh phúc mỹ mãn.]

[Kết cục cùng ý nguyện xung đột với nhau, vì thế sẽ tạo thành thế giới không ổn định, dần dần, thế giới sẽ sụp đổ, biến mất.]

[Cho nên, hệ thống tuân theo quy ước của vũ trụ để tìm người thay đổi kết cục của nhân vật được ưa thích , người này dựa theo ý nguyện của người đọc hướng tới, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, thế giới không cần phải được bảo vệ nữa.]

[Kí chủ vô cùng phù hợp với nhân vật phản diện Lê Khinh Chu trong sách, hệ thống may mắn 033 bắt được tiếc nuối của kí chủ, lúc này mới tiến hành trói buộc.]

Tiếc nuối của Lê Khinh Chu là trước khi chết không có hoàn thành nghiên cứu tiêm dịch chữa trị tủy sống, cũng không có được một thân thể khỏe mạnh.

Thân thể cậu từ khi sinh ra đã đặc biệt không tốt.

— Đôi chân bẩm sinh đã vô lực, không thể đứng lên đi lại, chỉ có thể dựa vào xe lăn trong thời gian dài, đau ốm không ngừng.

, Khi trưởng thành hơn, Lê Khinh Chu lại mắc phải khối u tủy sống ác tính.

Bởi vì nguyên nhân thân thể suy yếu, mặc dù đã mời đến cả chuyên gia nổi tiếng nhất cả nước thậm chí toàn thế giới, hiệu quả trị liệu vẫn không tính là tốt đẹp.

Họa vô đơn chí.

Giai đoạn sau, Lê Khinh Chu lần thứ hai mắc phải ung thư xương.

Cuối cùng khi hắn 33 tuổi, sinh mệnh đi tới cuối.

Nhưng có câu nói nói rất đúng— thượng đế đóng lại một cánh cửa, tất nhiên sẽ mở ra một cánh cửa khác cho ngươi.

Lê Khinh Chu có được trí tuệ phi thường, chỉ số thông minh của đại não hơn xa người thường, hạnh phúc vui vẻ, ngươi nhà yêu thương cậu, từ nhỏ không lo cơm áo, trong nhà có tiền mấy đời xài không hết.

Bản thân cậu càng là ở trong nghịch cảnh đạt được rất nhiều khen ngợi.

Chẳng qua, nguyện vọng lớn nhất của Lê Khinh Chu là có thể đứng lên, giống người bình thường có thể chạy nhảy ngược xuôi.

Vì thế, sau khi Lê Khinh Chu thông qua hệ thống 033 biết đến tình huống của vai phản diện cùng tên cùng họ với cậu này, một giây liền rơi nước mắt, nằm mà khóc rống: “Không làm, từ bỏ!”

Vai phản diện này như thế nào cũng là hai chân có tật phải ngồi xe lăn, cậu PTSD* rồi!

*Post traumatic Stress Disorder- PTSD: Hậu chấn thương tâm lí, là một loại rối loạn tâm thần có thể phát triển sau khi một người tiếp xúc với một sự kiện đau buồn.

Quả cầu nhỏ màu lam quơ quơ trên dưới: [Kí chủ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, chân của cậu liền sẽ đi lại được.]

— Nhiệm vụ chính là tìm người yêu cho chú của nam chính, Liễu Bạc Hoài, tránh cho hắn có kết cục sống cô độc suốt quãng đời còn lại.

Làm bà mai giới thiệu đối tượng chắc là không khó.

Lê Khinh Chu liền lướt tiếp xuống dưới.

Nhưng cậu có yêu cầu.

— Cậu muốn tự mình nghiên cứu phát minh chế tạo ra trí tuệ thứ nhất cùng với tư liệu lưu trữ nhất thiết hoàn chỉnh trong trí tuệ.

033 nhẹ nhàng thở ra: [Không có vấn đề, kí chủ, 033 có thể đem trí tuệ thứ nhất của ngài sao chép vào bên trong hệ thống, bao gồm cả tư liệu liên quan.]

[Sau khi 033 đưa kí chủ vào thế giới này thì sẽ rời đi, chờ đến khi kí chủ hoàn thành nhiệm vụ sẽ lại tiến hành kết nối.]

[Thân ái nhắc nhở— Giai đoạn nhiệm vụ chưa được hoàn thành, tốt nhất không nên OOC*]

*OCC: Out Of Character, thoát khỏi thiết lập tính cách ban đầu của nhân vật.

Vì thế liền có màn tạm biệt ở trong chiếc ô tô màu bạc.

Không có ai nhìn thấy quả cầu nhỏ màu xanh từ bên trong xe chui ra bay về hướng không trung, đột nhiên lại tạm dừng hạ xuống, giống như phát hiện cái gì, lại xoay vòng tại chỗ.

[A đúng rồi, ở chỗ 033 còn có một bàn tay vàng, cũng đưa cho kí chủ đi.]

Từ trong quả cầu nhỏ màu lam tách ra một ngôi sao vàng có kích thước bằng ngón tay cái, sau đó ngôi sao chậm rãi bay về phía ô tô màu bạc…

033 thấy thế xoay người rời đi.

Nhưng ngay khi quả cầu nhỏ màu lam biến mất giữa không trung, cửa xe chiếc Maybach màu đen bỗng mở ra, một người đàn ông từ bên trong đi xuống.

Ngôi sao màu vàng dừng lại một chút, giống như bị hấp dẫn xoay một cái, cuối cùng thế nhưng dung nhập vào thân thể người nọ, biến mất không thấy.

Ở nơi mà người đàn ông không nghe thấy—

“Dụng cụ hoạt động tâm lí bàn tay vàng có hiệu lực (Trong vòng 10 mét thấy được suy nghĩ của người trong lòng, trong vòng 3 mét nghe được suy tư của người trong lòng) bị ràng buộc cùng kí chủ ...Lỗi ràng buộc, lỗi …’’

“Yêu cầu sửa chữa… Yêu cầu thất bại, lần thứ hai yêu cầu… Thất bại, không thể sửa đổi.”

Liễu Bạc Hoài nhíu nhíu mày, hơi nhấn ấn đường . (điểm giữa hai đầu lông mày)

Trợ lý của hắn Trâu Minh nói: “Tam gia, cánh tay ngài bị thương, cần đi bệnh viện băng bó một chút.”

Cánh tay trái Liễu Bạc Hoài bị va chạm.

“Ừ.”

Liễu Bạc Hoài liếc mắt nhìn người được nâng ra từ chiếc ô tô màu bạc, đi theo bước lên xe cứu thương.

App TYT & Cơm Cháy editor

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp