Đại Thúc Lạnh Lùng Cưng Vợ Vô Đối (Cô Vợ Nhỏ Trọng Sinh Của Bộ Trưởng)

Chương 8: Chưa từng cười với anh như vậy


2 năm

trướctiếp

Gần quan được ban lộc.

Tóm lại, chuyển tới bên cạnh rồi hãy nói.

Dù sao, bây giờ cả người Đường Mặc Trầm là của cô, cô sẽ từ từ chinh phục trái tim anh.

Bùi Vân Khinh cắn môi dưới, cô khẩn trương nhìn khuôn mặt của Đường Mặc Trầm, cô rất sợ anh lại từ chối yêu cầu của cô.

Trước ánh mắt khẩn trương của Bùi Vân Khinh, lời từ chối của Đường Mặc Trầm bị nghẹn lại ở cổ họng.

Đường Mặc Trầm hít nhẹ một hơi, môi mỏng người đàn ông khẽ mở, anh chậm rãi phun ra một chữ.

“Được!”

Sau khi đưa cô đến La gia, cô nhóc này lăn qua lăn lại đủ kiểu, giữ cô ở bên người, có anh trông coi cô, ít nhất cô có thể an phận một chút.

Anh nhiều lần dẫn người bao vây và đàn áp nhóm La sát, sinh lực của nhóm đã bị tổn thương nặng nề, có lẽ sẽ không làm ra động tĩnh lớn gì nữa.

Bùi Vân Khinh thấy người đàn ông không lên tiếng, mới đầu cô khẩn trương đến cực điểm.

Bây giờ, Đường Mặc Trầm đồng ý, Bùi Vân Khinh mừng rỡ, cô nở một nụ cười sáng rực.

“Cảm ơn chú nhỏ!”

Nụ cười trên khuôn mặt của cô gái sáng rực như ánh mặt trời.

Đường Mặc Trầm đột nhiên có chút cảm khái.

Kể từ khi anh đuổi cô đi, cô nhóc này vẫn luôn lạnh nhạt với anh.

Đã bao lâu rồi anh không thấy cô cười với anh như vậy?

Tâm trạng Đường Mặc Trầm hơi suy sụp, ánh mắt anh rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, anh nhìn thấy giọt nước dính bên gò má của cô, anh vô thức giơ tay lau giọt nước trên má cô.

Lòng ngón tay và gò má chạm nhau, tạo ra một dòng điện nhỏ, da thịt hai người đều bị giật tê rần.

Dòng điện nhỏ kia dường như truyền từ đầu ngón tay đến trong lòng anh, làm cho trái tim anh co rút theo.

Đường Mặc Trầm cảm giác được sự khác thường của mình, anh nhanh chóng thu bàn tay lại, khuôn mặt lại phủ một tầng lạnh lẽo.

Cô nhóc này luôn có suy nghĩ xấu xa, ai dám cam đoan đây không phải là kế hoãn binh của cô, muốn để cho anh thả lỏng cảnh giác, cô lại bỏ trốn lần nữa.

“Không được giở trò.”

Bùi Vân Khinh giơ tay phải lên xin thề, nở nụ cười tinh ranh như một chú thỏ trắng.

“Tuyệt đối sẽ không!”

Môi cô nhếch lên, để lộ ra vài chiếc răng thỏ ngay ngắn, dáng vẻ kia, đáng yêu giống như trong trí nhớ của anh, còn có chút… Mê người.

“Chết tiệt!”

Anh lại đang suy nghĩ lúc hôn cô? nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

“Tốt nhất là như vậy!”

Đường Mặc Trầm xoay người bước về phía phòng tắm.

Bùi Vân Khinh mở vali ra, bỗng cô nhớ tới anh bị thương, vội vàng chạy tới đẩy cửa phòng tắm ra.

“Chú nhỏ, trên người chú có vết thương, cẩn thận đừng đụng…”

Bên trong phòng tắm, Đường Mặc Trầm nghi ngờ nhìn lại thì thấy cô đột nhiên xông vào.

Trong phòng tắm, Đường Mặc Trầm đang cởi bỏ khăn tắm trên người, nhìn đến cô đột nhiên chạy vọt vào, vội vàng lại đem khăn tắm kéo lại chỗ cũ.

Khi đối diện ánh mắt của anh, Bùi Vân Khinh hồi hộp, chữ “Nước” nghẹn ở trong cổ họng, cô vội vàng đóng chặt cửa, xoay người chạy trốn, đi hai bước thì dừng lại.

Vết thương trên người anh đã nứt ra sưng tấy, nếu như lại dính nước, đến lúc đó sợ sẽ lâu lành lại.

Nếu bây giờ hai người đã quan hệ xác thịt, tại sao cô phải kiêng kị những thứ này?

Sống lại một đời, cô không được chạy trốn nữa.

Bùi Vân Khinh, đừng sợ!

Xông lên cho tôi!

Lúc này, cô nghiến răng nghiến lợi, khí thế bừng bừng đi trở lại và đẩy cửa phòng tắm ra.

Không nắm được lực trong tay, cánh cửa đóng sầm vào chốt chặn cửa.

Đường Mặc Trầm cau mày quay người lại, ánh mắt anh rơi vào trên người Bùi Vân Khinh đang quấn khăn tắm ở ngoài cửa.

“Em lại muốn làm cái gì?”

Bùi Vân Khinh đi vào phòng tắm, vươn tay lấy vòi sen.

“Vết thương của anh không thể dính nước, em giúp chú tắm rửa!”

Giúp anh tắm rửa?

Cô điên rồi!

Đường Mặc Trầm vẫn còn đang ngẩn người, Bùi Vân Khinh đã đi tới, đưa tay đỡ lấy cánh tay bị thương của anh, cô nghiêm mặt nói.

“Giơ tay cao lên một chút, tránh bị ướt, em giúp chú tắm ở trên, phía dưới chú tự tắm!”

Không đợi anh trả lời, cô đã nâng vòi sen lên.

Cơ thể anh cường tráng cực kì, do nhiều năm huấn luyện, phía xương tam giác cấm dục nhô lên mê người.

Ngón tay xẹt qua sườn eo anh, chú ý tới nơi đó có thêm dấu hôn, Bùi Vân Khinh khuôn mặt nhỏ đỏ lên.

Đêm qua, nàng tựa hồ hôn hơi mạnh……

Thân là một bác sĩ, đã giải phẫu thi thể, không biết đã giải phẫu cho bao nhiêu người, nhưng ở trước mặt Đường Mặc Trầm, cô vẫn có chút hồi hộp.

TYT & Captivator team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp