Đại Thúc Lạnh Lùng Cưng Vợ Vô Đối (Cô Vợ Nhỏ Trọng Sinh Của Bộ Trưởng)

Chương 38: Không phản kháng như một đứa trẻ ngoan


2 năm

trướctiếp

Hít sâu một hơi, cô ổn định tâm trạng kích động sau khi được Đường Mặc Trầm khen, Bùi Vân Khinh nhìn anh mỉm cười.

“Lúc này chỉ mới là bắt đầu thôi!”

Cả một đời này, cô cũng sẽ không thỏa mãn chỉ với một câu “rất tốt” đó được.

Cô muốn phát huy trí tuệ cùng năng lực mà cô sở hữu, lên lên những đám mây cao, trở thành người con gái có tư cách đứng bên cạnh sóng vai cùng anh.

Cô cũng muốn làm lay động trái tim của anh, làm cho anh yêu cô, không hề giữ lại chút nào mà yêu cô.

Bùi Vân Khinh giơ tay lên kéo hết tóc ra đằng sau lưng, thuận tay với qua bàn làm việc của anh lấy một cây bút chì, lấy cây bút như cây trâm cài tóc búi tóc lên đỉnh đầu.

Sau đó đi vào toilet cẩn thận rửa sạch sẽ những ngón tay của mình rồi cô mới trở lại phòng, mở hòm thuốc ra, lấy bông y tế cùng băng gạc ở trong hòm ra ngoài.

“Bây giờ, em sẽ giúp chú làm sạch miệng vết thương, sẽ hơi đau một chút.”

Vẻ mặt Đường Mặc Trầm vẫn bình tĩnh không thay đổi.

Loại cảm giác đau đớn này anh hoàn toàn không có khái niệm về nó, đối với anh mà nói thì những vết thương nhỏ này hoàn toàn bị anh xem thường không quan tâm.

Lúc Bùi Vân Khinh nghiêm túc tẩy rửa miệng vết thương cho anh, thì anh liền nghiêng mặt nhìn cô.

Trên đầu cô những sợi tóc đen chụm lại, càng hiện ra vẻ tinh nghịch của cô, vài sợi tóc đen không nghe lời rơi xõa xuống hai bên thái dương trơn bóng và gò má của cô, theo động tác của cô mà hơi đong đưa, anh nhịn không được ý nghĩ muốn giơ tay ra vén sợi tóc đó lên cho cô.

“Đừng nhúc nhích!”

Cảm giác được cánh tay của anh hơi cử động, Bùi Vân Khinh lập tức nhắc nhớ.

Đường Mặc Trầm tỉnh táo lại, ánh mắt dời từ mặt cô đi xuống cánh tay của cô.

Động tác của cô vô cùng thành thạo, những cái kéo, nhíp,… Giống như là một bộ phận trên tay của cô, mười ngón tay của cô giúp anh xử lý miệng vết thương, cách làm nhẹ nhàng nhưng không mất đi sự chính xác, giống như một nghệ sĩ dương cầm đang đàn, một nghệ sĩ múa đang khiêu vũ, lộ ra một loại vẻ đẹp làm người nhìn rất hưởng thụ.

Tại sao trước khi anh lại không chú ý tới, những ngón tay của cô cũng có thể đẹp như vậy!

Từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, Bùi Vân Khinh xử lý còn chưa đến mười phút, còn nhanh hơn bác sĩ khoa ngoại chuyên nghiệp.

Sau khi cố định băng gạc, Bùi Vân Khinh vươn tay thu dọn đồ đạc linh tinh, sau đó thong thả ném vào sọt rác được đặt ở một bên.

“Xong!”

Lông mày Đường Mặc Trầm hơi nhíu vào với nhau, trong lòng còn có chút cảm giác chưa đã thèm.

Lúc này, Bùi Vân Khinh lấy cặp nhiệt độ kẹp ở dưới nách anh ra.

“38.9!” nhìn con số hiện trên nhiệt kế, cô liền nhăn cái mũi lại liếc anh một cái, giọng điệu có chút trách móc: “Nóng như vậy còn nói không có việc gì?!”

Đường Mặc Trầm đứng dậy khỏi ghế sô pha, đem cánh tay luồn lại vào trong áo: “Uống thuốc là được rồi.”

“Không được!” Bùi Vân Khinh vươn tay qua, cẩn thận giúp anh kéo áo lên bả vai, rất tự nhiên đưa tay giúp anh chỉnh sửa lại quần áo cho đàng hoàng: “Sức khỏe chính là tiền vốn, trước kia chú dạy em như thế nào? Bỏ công mài dao chặt củi sẽ nhanh hơn, nghe lời em…” Nhẹ nhàng giúp anh vuốt thẳng góc áo, cô ngước tầm mắt lên nhìn anh, giọng điệu nhẹ nhàng: “Ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi cho tốt, em đã kê cho chú một đơn thuốc, em đảm bảo sáng mai chú sẽ cảm thấy tràn đầy sức sống, có được không?”

Anh còn định từ chối thì cô đã vươn tay qua nắm chặt ngón tay của anh.

“Đi nha!”

Ngón tay nõn nà của thiếu nữ bao lấy anh, mềm mại, lành lạnh, làm cho người khác không muốn rút ra.

Đường Mặc Trầm không tự chủ được mà dừng chân lại, theo cô đi về phía phòng ngủ.

“Bí thư Ôn, ở bên này!”

Nghe được giọng nói của Bùi Vân Khinh, Ôn Tử Khiêm xách theo hai túi thuốc cùng dụng cụ y tế đi về phía phòng ngủ chính.

Chỉ thấy Đường Mặc Trầm nằm ở trên giường, Bùi Vân Khinh nhúng một cái khăn lông ướt đắp lên trán của anh, người chỉ huy được mệnh danh là “người sắt” đó là người bị đạn lạc bắn trúng, cũng lấy mảnh đạn ra trong khi còn đàn xem tác chiến, thế mà bây giờ lại không phản kháng giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn.

Hết chương 38.

TYT & Captivator team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp