Đại Thúc Lạnh Lùng Cưng Vợ Vô Đối (Cô Vợ Nhỏ Trọng Sinh Của Bộ Trưởng)

Chương 35: Chồng lớn không chấp nhặt với vợ...


2 năm

trướctiếp

Nghe tiếng tim đập của anh, trong lòng Bùi Vân Khinh không thể không nghĩ:

Mỗi lần lúc ở gần Đường Mặc Trầm, trái tim của cô sẽ luôn đập rất nhanh, chẳng lẽ anh cũng cảm giác như cô sao?

Đường Mặc Trầm ngước mắt, giơ tay ấn ấn hai bên huyệt thái dương đang đau âm ỉ.

“Tử Khiêm (Tên bí thư Ôn), cho tôi một viên thuốc giảm đau!”

Nghe vậy, Ôn Tử Khiêm vội vàng lấy thuốc giảm đau từ trong túi ra, sau đó mở nắp bình nước ra, đưa cả nước với thuốc cho anh.

Bùi Vân Khinh vội vàng giơ tay nhận lấy thuốc, tự mình đưa viên thuốc đến bên miệng anh.

Cho dù là anh từ nhỏ đã được người khác hầu hạ phục vụ, nhưng loại đãi ngộ như được cô đưa thuốc đến bên tận miệng này thì đây đúng là lần đầu tiên.

Đường Mặc Trầm hơi giật mình.

“Há miệng ra nào, a!”

Bùi Vân Khinh thúc giục anh, anh hơi hé môi ra.

Xe vừa chạy qua gờ giảm tốc, thân hình Bùi Vân Khinh lắc nhẹ một cái, cả tay và viên thuốc cùng nhau chui vào giữa hai môi của anh.

Theo bản năng anh ngậm môi lại, đúng lúc ngậm luôn cả ngón tay của cô.

Cô hốt hoảng rút ngón tay ra khỏi miệng anh, Bùi Vân Khinh vội vàng ngồi thẳng người lại, trong lòng như có con nai đang chạy loại, nước khoáng trong tay cũng quên đưa cho anh.

Viên thuốc trong miệng Đường Mặc Trầm đã bắt đầu tan ra, trong khoang miệng đều là vị đắng, thấy cô cầm chai nước không buồn, anh đành nhẹ giọng nhắc nhở.

“Nước!”

“A... Dạ!” Bùi Vân Khinh vội vàng đưa bình nước trong tay qua cho anh, nhìn anh uống viên thuốc xong thì lập tức quan tâm hỏi han: “Tại sao lại đau đầu vậy?”

“Chỉ là tối qua ngủ không được ngon lắm.” Đường Mặc Trầm nhẹ nhàng bâng quơ trả lời cô.

Bùi Vân Khinh làm sao yên tâm được, nâng tay nhỏ lên đặt lên trán anh, cảm giác trong lòng bàn tay nóng kinh khủng, cô lập tức giật mình nhảy lên.

“Mau, đến bệnh viện!”

Trách không được lúc nãy tim của anh đập nhanh như vậy, nhất định là vì phát sốt.

Trên người anh vốn dĩ còn có vết thương, hiện tại bị sốt thì dấu hiệu cũng không tốt lắm.

“Không cần thiết đâu.”

“Cái gì mà không cần thiết!” Khuôn mặt nhỏ của Bùi Vân Khinh nghiêm lại, giọng điệu cũng mạnh mẽ lên, giọng nói cũng cao hơn bình thường: “Chú là bác sĩ hay em là bác sĩ, chú cần phải tiếp nhận điều trị, đây chính là mệnh lệnh.”

Trước khi sống lại, cô đã là trưởng đoàn của đội y tế, người bệnh mà cô tiếp xúc đa số là những người đàn ông sắt đá trên chiến trường, một lòng muốn rời khỏi giường bệnh để xông pha trên chiến trường.- đọc

Không có chút tài thì làm sao có thể trấn áp những tên Diêm Vương sống đó?

Bởi vậy cho nên lúc cần phải quyết liệt, thì nhất định cô tuyệt đối sẽ không mềm lòng.

Hiện tại nhìn thấy Đường Mặc Trầm đang bị sốt còn muốn đi làm việc tiếp, tự nhiên cô cũng nhập vai thành một người bác sĩ, giọng điệu kia cũng không khác với âm thanh lúc Đường Mặc Trầm huấn luyện binh lính ở Liên Minh nhiều lắm.

Đường Mặc Trầm đã trở thành tổng chỉ huy, chỉ sợ ngay cả tổng thống ở trước mặt anh thì cũng phải có ngữ khí tôn trọng vài phần, từ trước đến nay chỉ có anh giáo huấn người khác, còn anh thì chưa bao giờ bị giáo huấn như vậy.

Cô nhóc này bị chạm cái dây thần kinh nào mà cũng dám nhổ răng trong miệng con hổ lớn này vậy?

Ôn Tử Khiêm là tài xế ngồi phía trước trái tim cũng đang nhảy lên, vô cùng căng thẳng, cả người đều thấm đẫm mồ hôi vì lời nói của Bùi Vân Khinh.

Không khí trong ô tô trong nháy mắt đông cứng lại.

Bùi Vân Khinh cảm giác được bầu không khí không thích hợp, liếc mắt nhìn sang Đường Mặc Trầm mặt mày lạnh lùng, lúc này mới ý thức được bản thân mình vừa mới cướp đoạt câu thoại của anh.

“Đây là mệnh lệnh!”

Bốn chữ này, chính là câu anh thích dùng nhất, không biết từ khi nào cũng trở thành câu cửa miệng của cô.

Bí thư Ôn nuốt một ngụm nước bọt, hít thở sâu, lấy hết dũng khí ho nhẹ một tiếng.

“Tôi nghĩ... Ý của cô ấy là sức khỏe của ngài là quan trọng nhất!”

“Đúng vậy!” Bùi Vân Khinh thuận thế xuống nước, quay đầu nhìn về phía anh cười cười: “Chú à, em chỉ đùa với chú một chút thôi, chú là lớn nhất, em làm sao dám ra lệnh cho chú được, chú người lớn rộng lượng không chấp kẻ tiểu nhân này, đàn ông không đánh nhau với phụ nữ, chồng lớn không chấp nhặt với vợ...”

Hết chương 35

TYT & Captivator team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp