Đại Thúc Lạnh Lùng Cưng Vợ Vô Đối (Cô Vợ Nhỏ Trọng Sinh Của Bộ Trưởng)

Chương 30: Làm cô nhịn không được mà nghĩ đến một từ - Khí phách


2 năm

trướctiếp

Tiền anh đầu tư ở chỗ Trình Thiên Nhược cũng đủ để mua những thứ hàng hiệu xa xỉ, chẳng lẽ còn không đủ để mua quần áo cho cô?!

Toàn bộ?

Vẻ mặt bí thư Ôn ủ rủ ngồi vào ghế phụ, chẳng lẽ muốn hắn dọn luôn cả trung tâm thương mại về nhà.

Sau khi Đường Mặc Trầm rời khỏi Đường Cung, Bùi Vân Khinh cũng nhanh chóng ăn xong bữa sáng.

Nếu cô đoán không nhầm thì cuộc điện thoại này của phủ tổng thống có liên quan đến cuộc tranh cử sáu tháng cuối năm nay.

Mùa xuân sang năm, Đường Mặc Trầm chính thức tranh cử thành công, bắt đầu cuộc sống vương giả chân chính của anh.

Một người đàn ông sẽ vươn đến đỉnh cao quyền lực, cô đương nhiên cũng không thể lười biếng, nếu không, làm sao có tư cách đứng ở bên cạnh anh?

Sau khi lên xe đến trường học, cô liền âm thầm bắt đầu sắp xếp kế hoạch cho tương lai.

Làm một tổng thống phu nhân có năng lực thì phải có khí chất hơn người cùng cách ăn nói khéo léo, còn phải có đủ bối cảnh, trạng thái hiện tại của cô chắc chắn là không được.

Một khi Đường Mặc Trầm bắt đầu tranh cử, chẳng khác nào đứng ở đầu ngọn sóng, cô cần phải đủ mạnh mẽ mới có thể không trói buộc anh, giúp anh đánh bại đối thủ chính trị.

Thứ cô am hiểu nhất chính là kỹ năng y dược của mình, trước mắt muốn lấy được giấy phép hành nghề của bác sĩ cũng không dễ dàng, dù sao cô vẫn còn chưa tốt nghiệp.

Nhưng mà…

Khoé môi Bùi Vân Khinh nhẹ nhàng con lên, cô chính là người sống lâu hơn mọi người tận mười năm.

Dựa nào năng lực tiên tri mười năm này, cô cũng có thể mở ra một khoảng trời của riêng mình!





Ngày hôm qua là một ngày dễ đoán nhất trong toàn bộ học kỳ ở đại học Y, đầu tiên là Thu Thư Dao của khoa lâm sàng “bị ép ăn gà”, sau đó là chủ tịch hội học sinh La Gia Tuệ bị xấu mặt ở trước mặt đoàn khảo sát nước ngoài.

Hai người đẹp lần lượt bị đánh bại, “Đất đá trôi” Bùi Vân Khinh trở thành người nổi tiếng ở trường, thay thế Thu Thư Dao và La Gia Tuệ, trở thành ứng cử viên hoa khôi được cả trường đề cử, ảnh chụp được gửi lên diễn đàn trường học bắt đầu bỏ phiếu.

“Vân Khinh!” Bùi Vân Khinh vừa đi đến gần khu lớp học, thì bạn cùng ký túc xá là Đinh Linh đi đến bên cạnh cô: “Hôm nay cậu cũng thi tiếng Anh hả?”

“Ừ!” Bùi Vân Khinh trả lời.

“Chắc cậu chưa biết nhỉ, cậu đã trúng tuyển trở thành hoa khôi được trường bầu cử, tớ cũng bầu cho cậu một phiếu, cậu khi kêu gọi bỏ phiếu đi, chắc chắn có thể đánh bại Thu Thư Dao.”

“Không sao hết.” Giọng điệu của Bùi Vân Khinh vô cùng nhẹ nhàng.

Hèn gì khi mà cô vừa tiến vào cổng trường, thì có không ít người nhìn cô chằm chằm, còn chỉ chỉ trỏ trỏ, thì ra là vậy.

Sau khi trải qua những thăng trầm ở kiếp trước thì những thay đổi nho nhoi ở kiếp này đã không còn làm cô quá kích động nữa rồi, chỉ là một cái danh hoa khôi mà thôi, hiện tại cũng không cần cô phải suy nghĩ đến vấn đề này.

Đinh Linh nghiêng mặt, nhìn thấy cô bạn học cùng phòng thân quen vẫn cảm thấy đối phương có chút gì đó không giống với trước kia… Không giống nhau.

Trước khi Bùi Vân Khinh đẹp thì có đẹp đó, nhưng cũng chỉ là đẹp hơn những người con gái bình thường khác một chút, lá gan làm loạn cũng lớn hơn một ít.

Nhưng mà người con gái đang ở trước mặt này, ánh mắt cũng khí chất kia lại làm cho cô ấy không nhịn được mà nghĩ đến hai chữ - Khí phách!

Ngay lúc Đinh Linh còn đang ngẩn người thì Bùi Vân Khinh đã đi lên cầu thang, cô ấy nhìn thấy bóng dáng của đối phương, nhưng cũng không có đuổi kịp.

Bùi Vân Khinh đi vào trong phòng học, Thu Thư Dao nhìn thấy cô thì lạnh lùng liếc cô một cái rồi vùi đầu vào sách vở ôn tập, chuẩn bị dùng thành tích thật tốt rửa sạch mối nhục cũ.

Bùi Vân Khinh nhìn cũng không nhìn, trực tiếp ngồi xuống vị trí của mình.

Thi tiếng Anh xong, lại thi y học lây truyền, cô trả lời đáp án đều nhẹ nhàng như ngựa quen đường cũ, Thu Thư Dao còn đang cầm bút trả lời, thì cô đã đứng dậy nộp bài thi, sau đó ngang nhiên đi ra ngoài dưới ánh mắt ghen ghét, hâm mộ của học sinh trong phòng thi.

Di động mới khởi động lên đã nhận được tin nhắn của mợ hai, nói là ông ngoại nói cô nhanh chóng trở về nhà một chuyến.

Ông ngoại đang tức giận, làm sao có thể chủ động gọi cô về nhà được?

Không cần nghĩ cũng biết, đây là chuyện tốt của mợ hai làm cho cô.

Hết chương 30.

TYT & Captivator team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp