Isekai: Trực Tử Ma Nhãn

Chương 10: ... (đéo biết ghi gì)


2 năm

trướctiếp

<bộ này ... không già quá !>

<bộ này .... không như thằng thụ vậy .>

<còn bộ này ... tuyệt ngầy đấy . Mày thấy tao trông sao hả Tora>

Meo meo ~

<đúng thật không trông mong gì ở mày mà . Mình đúng thật ngốc khi nói chuyện với 1 con mèo .>

Lúc này Kanji đang khá vò đầu bức tóc tìm và suy nghĩ bản thân nên chọn bộ trang phục nào để đi chơi . Kết cục với phong cách của bản thân cậu gần như quất 1 cây đen , nhưng có những đường kẻ neon đỏ như mạch máu phân bố trên áo khoát (giống Boboiboy bão tố ấy), cùng 1 quần Jean xanh . Tuy nhìn không hẳn là hợp nhau nhưng số quần áo trong tủ khiến cho cậu không có nhiều sự lựa chọn , trước khi ra ngoài cậu cũng đội lên đầu 1 nón lưỡi trai đen với ký hiệu Monster trên đó .

Mà có lẽ Kanji không biết ở bên phía Mei , cô nàng cũng đang trong tình trạng khá giống với Kanji . Nhưng khác ở chô Kanji là do quá ít đồ , thì bên Mei là nguyên 1 phòng nhỏ chì dùng để chứa đồ . Vì quá nhiều nên cô cũng không biết nên mang đồ nào . Lúc cô đang vẫn còn đang băn khoăn thì nghe tiếng của người giúp việc ngoài cửa nói .

<tiểu thư có người tên là Hatake Kanji nói muốn gặp tiểu thư . >

<cảm cảm ơn cô , lát nữa tôi ra . Chết thật sao cậu ấy tới sớm thế , thôi đành chọn bộ này vậy . >

1 lúc trước ở ngoài cửa . Khi Kanji vừa mới đến và ấm chuông thì người mở cửa là 1 người phụ nữ có lẽ đã qua 30 nhưng vẫn rất xinh đẹp với mái tóc đen xuôn mượt đã được buộc lại gọn gàng , và bộ trang phụ có hơi hướnb truyền thống . Đồng thời cậu cũng thấy người phụ nữ này có vẻ mặt giống với Haruka Mei tới 6 . 7 phần . Nên chỉ cần không phải đồ đần , hay bị vấn đề về mắt thì có thể nghĩ người này có khi là mẹ của Mei . Nên cậu nhanh chóng nghiêm chỉnh đáp .

<cháu chào cô , xin cho hỏi bạn Haruka Mei có ở nhà không ạ . Cháu là bạn của cậu ấy , tên là Kanji .>

<không cần giới thiệu tiếp , cô đã biết về cậu . Cô tên là Haruka Hanako là mẹ của Mei . Con bé cũng có nhắc về cậu khá nhiều . Cô hãy đi gọi Mei ra đây , có bạn chờ> Hanako dùng ánh mắt đánh giá sơ lượt qua Kanji , hơi nhíu đôi mày đẹp 1 chút nhưng bình thường lại hướng về người giúp việc mà nói .

<vâng , thưa bà chủ>

<cậu vào nhà ngồi đi . Con bé này mà chọn đồ thì cũng khá lâu đấy . Hy vọng cháu không thấy phiền . >

<không đâu cháu đợi được , làm phiềm cả nhà rồi . Xin mạng phép >

Cậu cởi nón xuống mà gãi đầu cười mà theo Hanako đi vào nhà , hướng về phóng khách mà ngồi đợi . Có lẽ nhà của Haruka cũng thật quá quy củ đi , lúc này khi vào phòng khách thì cũng không có mấy cái như Sofa mà là đệm lót chân cho ngồi mà thôi . Khi thấy Hanako ngồi trên 1 tấm đệm gần đó , thì cậu cũng làm theo mà ngồi lên 1 chiếc khác ở đối diện .

Tuy là khá là không quen cách ngồi như vậy nên cũng hơi hơi khó chịu , nhưng Kanji cũng phải nhanh chóng thích ứng không để điều đoa lộ ra ngoài vì dù gì cũng là nhà của người ta . Ngay sau khi hai người ngồi xuống 1 người giúp việc khác đi tới đặt xuống mỗi bên 1 ly nước lọc .

<vậy thì Hatake-kun tới đây ngày hôm nay là để dẫn Mei đi chơi à ?>

<vânh thưa cô , cháu muốn cảm ơn cậu ấy khi đã giúp cháu trong kỳ thi vừa rồi . >

<vậy sao . Cô cũng hiểu rồi . Nhưng cô có thể nói 1 điều được không ? . Hy vọng không gây cho cậu cảm thấy khó chịu .>

<vâng , cô cứ nói đi> lúc này không hiểu sao từ trong thâm tâm của cậu cảm thấy có mấy phần bất an khi nhìn vào ánh mắt nghiêm túc của Hanako .

<vậy . Cô xin phép . Có phải cậu đã từng khiến cho 1 đám người vào bệnh viện với những vết thương đều phải mất 1 thời gian là cả tháng mới phục hồi không ? >

<cái đó . Cháu ....> ngay khi mà Hanako nói lên lời này thì Kanji bị 1 cổ cảm giác bất lực nổi lên bao trùm khiến cho cậu ngay từ khi bắt đầu đã khó có thể phản bác .

<vẫn chưa hết , gia đình của cậu cũng rất phức tạp . Lúc cậu mới chỉ lớp 3 thì cha của cậu đã bỏ đi mẹ con cậu mà đi . Nhưng mà vẫn khá thường xuyên đến gây rối . Để rồi khi cậu lên lớp 7 thì người mẹ này đã chịu quá nhiều áp lực mà treo cổ tự tử ngay trong phòng ngủ , sau này cậu phải chuyển về sống với người dì cho đến hiện tại . Có lẽ nói đến đây là đủ .>

<cô nói những điềi này để làm gì ?> lúc này Kanji hai tay nắm chặc thành hình nắm đấm , các móng tay như muốn đâm xuyên da thịt của cậu . Còn mặt thì nhì về Hanako với nhiều phần tức giận , và sợ vì lý do gì đó mà cậu không rõ .

<có lẽ cậu cũng hiểu con gái của tôi là 1 tiểu thư . Con bé rất ngoan , và đặt được nhiềi thành tựu trong học tập . Nó sẽ có 1 tương lai đẹp nếu tiếp tục như thế . Là 1 người mẹ tôi không muốn xuất hiện bất kỳ 1 sự vật sự việc gì ảnh hưởng đến điều đó . Dù chỉ là nhỏ nhất .>

<vậy thứ đó là cháu> lúc này cậu buôn lỏng nắm tay , mà để cảm giác bất lực bao trùm lấy cả tinh thần .

<vậy là cậu hiểu rồi . Xem ra là dễ nói ....>

<Kanji mình xong rồi , cậu đang ở đâu ?! .>

<có lẽ đây sẽ là 1 ngoại lệ . Cô hy vọng cậu khi xong chuyến đi này hãy giữ khoản cách với con bé .>

<cháu...>




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp