Pokemon Dị Điểm

Chương 157: Linh hồn, đến trung tâm đảo


2 năm

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay lúc này, ở thế giới phản vật chất, cụ thể hơn là tại thủ phủ của người chết hay còn được biết đến là nơi đưa ra quyết định xem thử 1 linh hồn sẽ được có kiếp sau như thế nào và sẽ trừng phạt ra sao nếu như mang trên mình tội trạng đã tích lũy trong lúc sống.

Giratina vào ngay lúc này đang cười tủm tỉm hết cả lên vì thu đã lừa, ahem thu được 200 linh hồn của các vị thần có thần chức từ cấp bậc chủ thần trở lên, dựa vào đống này mà nó có thể làm được rất rất nhiều việc trong tương lai cũng như chuẩn bị trước cho khi khoảng thời gian đó tới.

Nhưng hiện tại Giratina cũng đang có 1 vị khách và đó chính là Calyrex, vị thần mang trong mình thần chức vua nhưng lại là vị vua thiếu trách nhiệm nhất trong lịch sử của thế giới này, cuộc gặp mặt này có liên quan đến 1 sự kiện rất quan trọng.

"Lâu rồi mới thấy ngươi cười tươi đến vậy đó Giratina, có vẻ như cuộc trao đổi với tên Outer God kia đã mang lại rất nhiều lợi ích cho ngươi nhưng bản thân ngươi cũng nên nhớ là chúng ta là ai và hắn cũng chỉ là 1 kẻ đến từ bên ngoài tại 1 tương lai nào đó mà thôi, việc này có thể ảnh hưởng trực tiếp đến bàn cờ đang đánh dở của bố.

Thậm chí đến đám ở lòng trắng cũng bắt đầu lên án ngươi vì vụ này rồi, nhưng điều đó cũng đúng mà thôi, dù sao chúng ta cũng là 1, chúng đương nhiên cũng hy vọng rằng bố cục từ bên trong sẽ diễn ra 1 cách trôi chảy nhất có thể."

"Hahaha, mọi thứ rồi cũng sẽ ổn thôi, các ngươi đều biết tên Outer God kia xuất thân từ tương lai có Riley rồi mới có nó mà, nếu chúng ta thất bại thì Riley cũng sẽ chẳng giúp nó được, bản thân nó cũng chẳng ngu tới mức tự tay xóa sổ chính bản thân của hiện tại ra khỏi hệ thống đâu.

Có điều nói gì cũng phải nói, ta tin rằng ngươi không rảnh tới mức tới đây để nói với ta về chủ đề này đâu nhỉ? Chắc hẳn ngươi có tâm sự hay câu hỏi vì đó khi tên kia cũng là 1 vương như ngươi đúng không?

Như ta đã nói từ trước đây rất lâu rồi, Calyrex, ngươi xứng đáng với cương vị này hơn bất cứ ai khác, không phải chính ngươi đã tạo ra 1 đế chế và cứu sống cả cái lục địa Galar khỏi khói lửa của chiến tranh hay sao?"

"Ngươi sai rồi Giratina à, ta chỉ trả cái món nợ mà bản thân đã nợ từ cách đây rất lâu rồi mà thôi, bản thân ta sinh ra từ lúc chưa có bất cứ thứ gì cả, ta không thể nào trở thành vua của thứ gì cả nếu như Mew không tự hy sinh bản thân để tạo ra mọi thứ sau này.

Nhờ nó mà ta lần đầu tiên được sống đúng với danh hiệu của bản thân nhưng đồng thời ta cũng đã tự mình từ chối nó vì nhận ra bản chất của chính mình, tất cả chỉ bởi vì ta sinh ra vào cái lúc chưa có cái gì cả nên ta không phải là vua của những thứ của hiện tại hay tương lai, hoặc các sinh vật cấp phàm nhỏ yếu kia mà là vua của không thứ gì cả.

Bản thân thế giới này cần 1 vị vua của nó, 1 vị vua có thể dành cho các sinh vật cấp phàm, 1 vị vua xuất thân từ cái phàm kia để đại diện cho sự nhỏ yếu của những sinh vật dưới đó, ta tin rằng rồi sẽ có 1 ngày như vậy."

"Ngươi nhắc tới vụ này thì ta mới nhớ đến vụ con mắt kia của bố già, nói thật thì ta vẫn chưa hiểu ý nghĩa khi bố cho ta móc xuống 1 bên mắt vào trận chiến năm xưa nhưng hiện tại thì ta cũng dần hiểu ra rồi.

Thế giới của chúng ta thiếu 1 con đường, vua chỉ là người khiến tất cả tập hợp lại thành sức mạnh chung nhất nhưng nó vẫn còn thiếu 1 con đường gì đó, vừa đơn giản nhưng lại vừa cụ thể hơn rất rất nhiều lần.

Đúng rồi, con đường hướng tới sự giải thoát, chúng ta còn thiếu 1 vị thánh sống, kẻ có thể hiểu các loại nỗi đau đang tồn tại trên khắp thế giới và dẫn dắt tất cả cùng nhau vượt qua chúng, có vẻ như bố cục của bố già vẫn là rất sâu đấy.",

Quay lại với diễn biến lúc nãy của nhóm Riley, nhờ có 1 số người chịu bỏ mạng, đứng ra thu hút đám linh hồn trên đường di chuyển của tất cả mọi người nên tốc độ của cả nhóm cũng đang dần được ổn định lại chứ không còn ở trạng thái chạy trối chết giống như lúc nãy nữa.

Lý do mà cả nhóm quyết định không chạy nhanh như lúc nãy nữa không phải là vì nguy hiểm đã dừng hẳn mà chủ yếu là nhằm để tiết kiệm nguồn năng lượng giới hạn của bản thân, dù sao không ai biết được là lúc tới trung tâm đảo thì có cái gì đang đợi họ sẵn ở đó.

Tại trung tâm đảo hiện tại đang có kẻ mạnh mà đến bản thân Riley cũng chẳng hề hay biết số lượng và liệu bản thân có thể giải quyết được ổn thỏa vụ này hay không? Ngoài ra còn có những linh hồn mạnh nhất trên đảo và cả nhiệm vụ mà họ phải mang về.

Tốt nhất là hiện tain không nên tốn quá nhiều sức lực, năng lượng vào những việc lặt vặt dọc đường như thế này, dù sao hiện tại cũng đã có kha khá người tình nguyện đứng ra làm bia đỡ đạn cho mọi người rồi.

Ngoài ra thì Riley không biết là cậu sẽ phải đối đầu với ai khi cả nhóm tiến vào trung tâm của cái địa ngục băng này nhưng tại cái nơi lạnh như thế này thì có 1 số thứ rất phù hợp để sử dụng.

Đầu tiên là Olympian's Torch, về căn bản thì thứ này có thể dễ dàng làm bốc hơi toàn bộ đại dương, nguồn nước trên hành tinh xanh này chỉ với 1 cú quơ tay.

Đương nhiên là khi nó ở trạng thái mạnh nhất rồi, chưa kể mục đích của nó khi được tạo ra không phải là để làm 1 vũ khí đơn thuần mà đây cũng không phải là 1 vũ khí của anh hùng được sử dụng rộng rãi mà nó là 1 biểu tượng.

— QUẢNG CÁO —

Event

Olympian's Torch chính là ngọn lửa mà Heatran ban cho các tín đồ của mình hay là những người thợ rèn tin vào dòng Magma của Heatren tại thời đại thượng nhân, sau này thì chủ nhân của nó là Hephaestus của đế chế Hy Lạp, cũng chính vì điều này nên tên của nó mới thành ra như hiện tại đây.

Mà thời đó thì gần như tất cả mọi thợ rèn trên thế giới đều tin vào Heatran, mà thật ra thì đã là thợ rèn thì đều tôn thờ Heatran cả, nhất là khi lên càng cao lại càng thấy rõ hơn công lao mà Heatran đã đóng góp cho cái nghề này, ví dụ như người đã tạo ra cái hộp mà Riley lấy được ở thung lũng Grampa.

Olympian's Torch trên trực thế thì không chỉ là biểu tượng của những người thợ rèn mà nó còn là biểu tượng cho ngọn lửa cháy bỏng bên trong lò rèn, thứ rèn lên tất cả mọi thứ trên thế giới sau này, nó chính là khởi nguyên của tất cả mọi thứ theo quan niệm của thợ rèn.

Còn vì sao 1 báo vật vô giá đối với các thợ rèn lại lọt vào tay của các sát thủ thuộc hội Brotherhood thì họ đã lấy được cái này từ tay của đám hậu duệ của nhà Wiz, tuy là đồng tộc nhưng phản bội, mở đường cho giặc vào nhà.

Chạy trốn còn cầm luôn cả thần vật, biểu tượng cho toàn bộ nghề thợ rèn đi nữa thì có chết cũng đáng mà thôi, Riley đương nhiên ngay từ đầu đã định đưa nó về cho nhà Wiz rồi, nhưng phía họ vẫn chưa dám nhận.

Chủ yếu là bản thân Riley tin rằng nhà Wiz có thể giữ được thứ này, đây là 1 biểu tượng của toàn bộ nghề thợ rèn vì họ đúng là có khả năng bảo quản nó thật nhưng đó là nhà Wiz vào thời điểm hơn 3000 năm trước đây.

Còn vào thời điểm bây giờ thì con cháu tuy cũng đã về nhận mặt với tổ tiên nhưng trình độ lại chưa tới so với cái 3000 năm trước thì sao mà dám kế tục tổ tiên để kế thừa Olympian's Torch được cơ chứ?

Vũ khí của anh hùng cuối cùng là Mallet of Everlasting Flame, về căn bản thì đây là thứ có thể khiến toàn bộ núi lửa trên hành tinh này cháy lại thêm 1 lần nữa.

Ngoài ra thì trong bán kính 1000 km xung quanh đây sẽ sinh ra thêm ít nhất 100 quả núi lửa mới, nghe thôi đã là thấy căng cực rồi, về căn bản thì nó chính là 1 vũ khí diệt chủng với quy mô là cả 1 khu vực lớn.

Lý do Mallet of Everlasting Flame mạnh đến như vậy là vì bản thân thứ này được đúc từ 1 mảnh giáp cực kỳ nhỏ của Groudon, cha đẻ của mọi quả núi lửa trên thế giới nên thứ này mới có khả năng mạnh đến như vậy.

Tuy hiện tại bản thân Riley dù có chôn thêm cái mạng quèn của bản thân vào cũng không thể nào dùng hết sức mạnh của chúng nhưng ít ra thì cậu vẫn có thể dễ dàng dùng 1 trong 2 để đốt cháy toàn bộ hòn đảo này và vài cái lân cận đây, có điều cậu cũng không ngu tới mức đó vì đây là lãnh địa của Giratina.

Nhưng nếu Riley thực sự dùng quá sức thì kiểu gì cũng tạch ngay sau đó và cũng chẳng thu hoạch được thêm thứ gì cả nên tốt nhất là hiện tại cậu chỉ dùng chúng ở mức độ nhỏ nhất nhưng kết hợp sử dụng cả 2 cái lại.

Linh hồn ngoài phản vật chất ra thì chúng còn sợ cả sinh khí cũng tức là huyết khí của đám võ sư, có thể nói đây là mối quan hệ vừa yêu vừa ghét điển hình nhất trong tất cả và kể cả năng lượng bóng tối nữa.

Về căn bản thì đám linh hồn này vừa thích ăn huyết khí cũng như sinh khí nhưng chúng lại bị chính 2 yếu tố trên khắc chế cứng 1 cách triệt để, còn bóng tối là 1 thứ nguyên tố cơ bản gì đó gần với phản vật chất nên đám linh hồn cũng như hệ ma cực kỳ sợ chúng.

Trên thế giới này có 1 thứ đại diện cho bóng tối có thể vượt qua phản vật chất và thứ đó chính là lệnh bài bóng tối, 1 trong 18 lệnh bài tối cao đã cấu tạo nên những thứ sau này của Arceus.

Lệnh bài bóng tối ngoài ra cũng chính là nguồn gốc của phản vật chất theo 1 cách nói nào đó vì người sống vẫn luôn coi cái chết hay phản vật chất/hấp thụ vật chất là cái ác, mà trên thực tế thì bản thân lệnh bài bóng tối cũng chính là cái ác thuần túy/khởi nguyên nhất của cả thế giới này.

Tức về bản chất thì lệnh bài bóng tối và phản vật chất của Giratina chẳng liên quan gì đến nhau nhưng lại rất hay bị hiểu nhầm vì mọi người tin rằng phản vật chất và vị thần đại diện cho nó là 1 thứ gì đó rất xấu xa, nói dễ hiểu thì họ đều sợ hãi cái chết, rồi từ đó đã thúc đẩy ra sự hiểu nhầm không hề nhỏ ở đây.

Trừ mấy yếu tố này ra thì linh hồn dưới đẳng cấp thần vẫn có thể bị ảnh hưởng bởi các tạo vật của thần hay cụ thể hơn là thần vật, trong đó có cả vũ khí của anh hùng.

Olympian's Torch và Mallet of Everlasting Flame chính là 2 món vũ khí của anh hùng phù hợp nhất trong tất cả bởi vì chúng được đúc từ 1 phần cơ thể của vị thần chứ không phải chỉ đơn thuần bởi quy luật như các món khác.

Nhờ 2 cái này mà Riley có thể dễ dàng uy hiếp, thậm chí là đập chết các linh hồn đang ở trong trung tâm của đảo 1 cách không thể nào dễ dàng hơn vì chúng cực kỳ sợ sinh khí phát ra từ ngọn lửa khởi nguyên Olympian's Torch và sức mạnh của vô số núi lửa Mallet of Everlasting Flame.

Mà trên thực tế thì đám linh hồn đang tụ tập tại trung tâm hòn đảo này cũng đã thuộc dạng cổ xưa nhất cả cái hành tinh này rồi, mà trên thực tế thì ngoài cái già để đi dọa những kẻ khác ra thì chúng chẳng được cái gì cả.

— QUẢNG CÁO —

Event

Thậm chí dù bản thân đám linh hồn này đã tồn tại lâu đến như vậy rồi nhưng vẫn chưa hề có bất cứ linh hồn nào đạt tới cấp độ bậc thầy trong lịch sử do các đời Aura Guardians tiền nhiệm, tổ tiên của Riley ghi chép lại cả.

Thứ duy nhất có thể đại diện cho chúng đó chính là Tombstone, pokemon được sinh ra từ rất nhiều bản ngã của các linh hồn chứ không đơn thuần là oán khí.

Có điều Tombstone mà dễ sinh ra đến như vậy thì hệ thống đầu thai của Giratina cũng đã sớm sụp đổ và thế giới này tàn rồi, mà ngoài ra thì chắc chắn là trên đảo của tộc đàn 'Nis vẫn có 1 số con Tombstone đấy.

Dù sao đây chính là nơi gần cửa hậu nhất, tương tự với Sinnoh, Tombstone cần rất nhiều linh hồn có bản ngã và 1 chút xúc tác từ thế giới phản vật chất để có thêt sinh ra ý thức, rồi từ đó mới thực sự sống theo 1 cách đúng nghĩa.

Nói chung, dù bản thân đám linh hồn này có mạnh tới mấy đi chăng nữa thì cũng chỉ ở mức cận bậc thầy mà thôi, mà đám cận bậc thầy thì đều có thể mang bản ngã và trở thành 1 boss cuối của cả 1 Tall Tale rồi.

Còn lại thì như Giratina đã nói trong cuộc trò chuyện với tên Outer God kia, không có bất cứ linh hồn nào có thể chịu được quá 1 tháng trên thế giới này cả.

Nếu quá 1 tháng thì bản ngã sẽ tự vỡ vụn và trở thành những linh hồn không biết gì ngoài cố gắng hấp thụ bản ngã của những linh hồn khác nhằm cố gắng từ đó tổng hợp ra ý thức thêm 1 lần nữa, đây cũng là điều mà hầu hết linh hồn ở vùng biển ma quỷ này đang hướng tới.

Sau khi chấp vá đủ lượng mảnh vỡ bản ngã của các linh hồn khác thì tất cả sẽ trực tiếp dung hợp lại thành 1 bản ngã đơn độc và đó chính là cấp độ cận bậc thầy của linh hồn.

Mà trên người của Riley hiện tại cũng có 1 linh hồn có thể tồn tại, lách qua quy luật đó và còn ai khác ngoài đứa con gái cưng của Kraken, tín đồ cuồng nhiệt nhất trong tộc đàn 'Nis.

Nhờ cuộc trao đổi nên tên Outer God kia đã kéo được bản ngã của con bạch tuộc này thêm được 10 năm nữa, tức trong khoảng thời gian đó thì Riley cũng sẽ phải tìm cho ra tên kia của hiện tại cho bằng được để vận mệnh của con bạch tuộc này lại được tiếp nối tại đó.

Không biết hồi còn sống thì con bạch tuộc này mạnh tới như thế nào, dù bản thân Riley biết bản thân nó từng rất được kỳ vọng nhưng khả năng cao là chẳng tới đâu, dù sao Kraken cũng quá bao bọc con cái.

Cũng vì thế nên không lạ gì nếu con bạch tuộc này cực kỳ yếu ớt dù bản thân Riley cũng biết rằng nó đã mất đi cái tiềm lực khổng lồ kia nên mới bị như thế này, nhưng đúng hơn thì nó cũng chẳng được cái tích sự gì cả.

Vì sao Riley dám chắc khẳng định như vậy thì cũng đơn giản thôi, bản thân con bạch tuộc này đã sớm ngưng tự được ý thức nhờ chiếc hộp chứa toàn năng lượng ma của Mashadow rồi.

Nhờ đã khôi phục lại ý thức nên Riley cũng có thể dùng Aura để soi được 1 số cảm xúc cũng như suy nghĩ đang tồn tại bên trong con bạch tuộc này 1 cách dễ dàng.

Đầu tiên là cảm xúc cực cực kỳ sùng bái Kraken, thứ 2 là cảm tình với tên Outer God kia dù cả 2 mới gặp đúng 1 lần mà con bạch tuộc này thậm chí còn không có ký ức lúc đó.

Không biết do vận mệnh đã sớm sắp đặt trước hay sao mà theo chiều hướng nào đó, con bạch tuộc này khá giống với 1 con pokemon nào đó đã làm mẹ cho 1 đám pokemon lóc nhóc theo sau.

Thứ 3 là những câu pun, chúng nhiều tới mức lấn áp cả 2 cái cảm xúc đầu nhưng con bạch tuộc này cũng đã kiểm soát rất tốt đầu óc của mình khi cả 3 không hề đụng nhau.

Có nghĩa là cảm xúc của nó đã được cố định cho mỗi thứ rồi, nó sẽ không dùng ánh mắt của cái này để đối đáp với cái kia, quả đúng là 1 khả năng kiểm soát quá mức hoàn hảo.

Cái này giống như các căn phòng bị khóa kín vậy, có điều Kraken là sang trọng nhất, puns là rộng nhất, tình cảm với Outer God kia thì đen tới mức chẳng nhìn thấy cái gì cả, tức là vận mệnh đang cố tình che đi vụ này để tránh những kẻ đến từ bên ngoài soi được nó.

Riley vào 1 lần và thề rằng là cậu sẽ không bao giờ vào lại bất cứ căn phòng nào trong 3 căn phòng này, hay thậm chí là dùng Aura để đọc các suy nghĩ của con bạch tuộc này nữa.

Ngoài ra thì trong tâm trí của con bạch tuộc này còn có thêm 1 căn phòng nữa, nó không khác gì nghĩa trang và chủ đề của nó là cảm xúc với các tộc nhân trong tộc đàn 'Nis.

— QUẢNG CÁO —

Event

Có vẻ như nó vẫn có thể nhớ được các ký ức trước khi chết nhưng con bạch tuộc này lại không nhớ những ký ức sau khi chết, phải tới tận lúc khôi phục ý thức thì ký ức mới được nối tiếp.

Nhưng nó có cảm nhận cực kỳ mạnh với tên Outer God kia bằng 1 cách nào đó, đến ngang đây thì dù Kraken có khuyên thì nó cũng mặc kệ rồi, chuyện tình cảm của đứa con gái này Kraken chỉ đành bất lực từ sớm mà thôi.

Nói chung con bạch tuộc này đã khôi phục lại ý thức nhờ nguồn năng lượng hệ ma dồi dào của Marshadow, dù sao đây cũng là 1 vị thần ở cấp bậc chủ thần, không bổ sung đủ năng lượng cần thiết cho nó thì lạ vãi lều đấy.

Tuy bản thân nó đã sớm tỉnh lại nhưng con bạch tuộc này vẫn còn khá ngại giao tiếp với người lạ, có điều lúc nào trong tâm trí của nó cũng quanh đi quẫy lại với mấy câu pun của mình, giống như đang luyện tập để giao tiếp vậy.

Riley thấy như vậy thì đương nhiên là cậu cũng trực tiếp mặc kệ nó, dù sao nếu nó muốn thì có thể tự mình mở miệng nói được, nếu không thì Riley cũng chẳng quan tâm lắm về mấy chuyện này.

Dù sao con bạch tuộc này chỉ là lá bài tẩy Riley cần để có thể nói chuyện với Kraken cũng như nhờ nó ra tay 1 lần mà thôi, dù quả đúng là chính nó là thứ đã gọi cậu vào cái đêm đó tại Fuschia city thông qua cổng không gian của Sana và cũng nhờ nó mà cậu mới có thể đủ can đảm để bước tiếp được.

Nhưng vấn đề giao tiếp thì tốt nhất là nên tự giải quyết lấy, dù sao nếu Riley mở miệng trước thì cũng có nghĩa là nó sẽ mất đi sự can đảm cần thiết để trở thành bên mở miệng đầu tiên khi nói chuyện với những kẻ lạ.

Trở lại với chủ đề chính, trong khoảng thời gian di chuyển từ nãy đến giờ thì cuối cùng Riley và mọi người cũng đã đạt tới rìa trung tâm của hòn đảo này.

Nơi này chẳng có gì đặc biệt lắm trừ có cái lốc xoáy to khủng khiếp đang bao bọc lấy trung tâm đảo và chính cái lốc xoáy khổng này cũng đã cách biệt hoàn toàn giữa phần trung tâm với phần còn lại của hòn đảo này.

Mà mấy cái lốc xoáy này thì cứ đạp vài bước thủ thuật để đi theo dòng chảy của gió là được rồi, như là bộ pháp của gió thổi chém sắt vậy, dù sao thì lối vận hành khí của môn cổ võ này cũng là được Bonk lấy cảm hứng từ lốc xoáy.

Mà đã nhắc tới cổ võ thì trình độ thành thạo 2 loại võ thuật nước chảy đá mòn và gió thổi chém sắt của Riley dù tính tới hiện tại cẫn chưa tới đâu nhưng vận dụng chúng vào thực tiễn như này thì vẫn làm được.

Thế là Riley nhẹ nhàng kéo mọi người băng qua vòng lốc xoáy khổng lồ bao bọc bên ngoài và thành công đi tới được nơi nguy hiểm nhất trên đảo, trung tâm của địa ngục băng.

P/s: Lý do mà con bạch tuộc này khôi phục lại toàn bộ ý thức trong vòng vài giờ ngắn ngủi là bởi vì nó đủ năng lượng và linh hồn của nó chịu nổi áp lực đó.

Ở đây Riley hiểu nhầm là việc Kraken đã cho con bạch tuộc này 1 số thứ để có thể gia tăng độ vững của linh hồn.

Dù đúng là Kraken có làm vài thứ để giúp con bạch tuộc này sống dai hơn thật nhưng ý thức đã bị đánh nổ rồi thì mấy cái đó cũng biến mất.

Thứ khiến cho con bạch tuộc này có linh hồn đủ vững đến vậy là nhờ tên Outer God đã nhắc tới trước đây, chính hắn đã bỏ ra 1 cái giá cực lớn để có thể tác động lên linh hồn của nó.

Giratina cũng phát hiện ra nhưng cũng chẳng thèm để tâm vì nếu tên kia có động thái nào trừ việc buff ra thì giao kèo sẽ bị hủy ngay lập tức nên Giratina cũng nhắm 1 mắt, mở 1 mắt.

Đây cũng chính là lý do mà con bạch tuộc này lại có cảm tình với tên Outer God kia dù nó không có bất cứ ký ức nào vào lúc đó.

Lần củng cố linh hồn đó đã được bản ngã của con bạch tuộc ghi lại 1 số thứ khá kỳ quặc và bị vận mệnh phát hiện ra rồi ngay lập tức che đậy lại nên dẫn đến căn phòng cảm xúc tối đến mức không thể tối hơn theo Riley.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp