Sao Đỉnh Lưu Chưa Chia Tay Tôi

Chương 17. Người phụ nữ, cô đừng đùa với lửa.


2 năm

trướctiếp

Từ khi biết Giang Chi thà ngủ dưới đất cũng sẽ không cùng ngủ với cô trên một chiếc giường, Đường Chi cảm thấy mình nói lời này nói cũng như không.

Không ngờ, Giang Chi đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, dùng lực kéo cô thẳng về phía anh, Đường Chi lảo đảo ngồi ở bên cạnh anh, trong khoang mũi ngập tràn hơi thở chỉ thuộc về anh.

Thật là nguy hiểm, suýt chút nữa là ngồi lên đùi anh rồi.

Trong lòng Đường Chi nhìn lên, ở khoảng cách gần, chính là khuôn mặt góc cạnh, quá đẹp trai của Giang Chi.

Đôi mắt của anh rất đẹp, con ngươi đen nhánh, vào thời điểm anh nhìn chăm chú vào người khác sẽ có biểu cảm cực kỳ thâm tình, có tính lừa gạt cao.

Cô chống hai tay ra sau, lòng bàn tay chìm vào nệm êm ái, vô thức trốn về phía sau: "Làm gì vậy?"

Giang Chi nhíu mày nhẹ, trong giọng nói có ý cảnh cáo: "Đừng tùy tiện dụ dỗ đàn ông trưởng thành."

Đường Chi ghét nhất là nhìn thấy dáng vẻ của anh như bây giờ...

Giống như lúc nào anh cũng nắm chắc phần thắng, mọi việc đều ở trong tầm tay, không thể lọt ra khỏi tầm mắt của anh. Ngữ điệu nói chuyện bình tĩnh, làm cho người đối diện có cảm giác bị khinh thường.

Cô tức giận trong lòng, không hề yếu thế, anh như vậy cô càng muốn trêu chọc.

"Chẳng lẽ anh đối với em..."

Cô cầm bàn tay anh đang giữ chặt cổ tay cô, nhẹ nhàng sờ soạng hai cái, như kiểu đang tán tỉnh.

Thật là ngại ngùng mà.

Cô cảm giác mình bây giờ giống như một tên háo sắc đang cưỡng ép con gái nhà lành mà.

Quả nhiên giây tiếp theo, Giang Chi hất tay cô ra, vẻ mặt anh âm trầm đáng sợ.

Tiểu nhân Đường Chi trong lòng đắc chí mừng chiến thắng tiếp tục làm tới.

Cô không nhìn thấy vẻ mặt hờ hững của anh.

Đường Chi chuẩn bị đứng dậy, nghĩ cách kéo khoá váy xuống, chợt nghe thấy tiếng anh cười.

Giọng nói của anh không nặng nhưng lại có sức hút khó giải thích, tiếng cười này khiến tim cô chợt thắt lại, giống như linh cảm xấu chuẩn bị diễn ra.

Cô nhìn lên, nhìn thấy khuôn mặt đang mỉm cười của Giang Chi. Nụ cười như thế này Đường Chi đã nhìn thấy.

Là khi anh ấy nhìn thấy fans cũng cười như thế này, ôn hoà thậm chí còn có chút gì đó chu đáo trong nụ cười ấy.

Nhưng bây giừo khác với khi đó. Nụ cười không hề chạm tới đáy mắt, giờ đây đôi mắt đen láy kia như lớp băng vĩnh viễn không tan.

Anh ngồi xuống bên cạnh cô, áo sơ mi trắng được cúc tỉ mỉ đến tận cùng đường viền cổ áo, cấm dục gợi cảm, nhưng anh nói ra lại khiến cô mở rộng tầm mắt: "Ừ."

Anh chỉ muốn xem cô nói ra những lời khác người như vậy, có làm được không.

Đường Chi lo sợ suy nghĩ.

Là có ý gì? Cái gì, là cái gì?

Trong không khí ngập tràn hơi thở nguy hiểm, trực giác nói cho cô biết nếu như cô tiếp tục khiêu khích, nhất định cô sẽ không có chuyện tốt.

Đường Chi cúi đầu, đang định đi tắm, cằm lại bị anh nâng lên. Bốn mắt nhìn nhau, Đường Chi cảm thấy không khí nóng rực.

Hơi thở của người đàn ông gần trong gang tấc, cô nhìn lên trần nhà, xuống đất, rồi nhìn đồng hồ treo đằng sau lưng anh, cuối cùng lặng lẽ nhìn vào đôi mắt đen nhánh của anh.

"Làm sao vậy?"

Cô kìm nén sự căng thẳng trong lòng, nhưng giọng nói vẫn có chút run rẩy.

Giang Chi nhìn vào mắt cô. Cho dù diễn xuất có tốt đến đâu, thì cũng đều sẽ có phản ứng của bản năng.

Vừa rồi nhìn thấy cô chớp một cái, lộ ra vẻ sợ hãi, cùng với người vừa nãy muốn cùng anh ba năm ôm hai hoàn toàn không giống nhau.

Giang Chi lại ném vấn đề lại cho Đường Chi:

  "Em nói đi?"

Đường Chi: "..." Tôi không dám nói. Không dám cử động.

Cằm bị đầu ngón tay của Giang Chi nhéo nhẹ, thậm chí còn có cảm giác như bị thiêu đốt.

"Ừ?" Âm thanh trầm thấp, như một lời thủ thỉ thân mật giữa những đôi tình nhân.

Đường Chi hoàn toàn sững sờ. Nó giống như một quả bom nguyên tử nổ 'oành' trong đầu, thân người nóng bừng.

Chút lý trí cuối cùng điên cuồng nói cho cô biết: Không đúng, nguyên chủ sẽ không cự tuyệt như vậy, mà hiện tại cô nên ôm cổ anh, hôn anh say đắm ...

Bây giờ mà cô ôm anh thì vẻ hơi sai sai đúng không.

Trong đầu Đường Chi có hai người đang đánh nhau, và cuối cùng buộc bản thân phải bình tĩnh và giả vờ xấu hổ, cô không hề giả vờ, mặt cô bây giờ rất đỏ.

Cô nhẹ nhàng đẩy anh ra rồi nói nhỏ: "Em đi tắm đây."

Nói xong thì nhìn xuống, không dám lại nhìn vào mắt Giang Chi, chạy như chớp vào phòng tắm.

Đường Chi vừa đóng cửa lại, liền dựa vào hít thở một hơi thật sâu, cảm thấy có chút hối hận.

Cảm giác bị cưỡng chế trên người Giang Chi quá nặng, vừa rồi cô giống như là không sợ chết muốn nhổ râu hùm.

Cô nuốt nước miếng, buông nắm cửa xoay người lại, tin rằng cánh cửa này không thể bị mở dễ dàng, mới thở phào nhẹ nhõm.

Trong gương, cô nhìn thấy cô gái đang kinh sợ với đôi má ửng hồng.

Đường Chi bĩu môi nhìn vào gương, mở vòi nước, dùng tay tay hất nước vào mặt mình. Rõ ràng ý định ban đầu của cô chỉ là muốn anh nhờ kéo khóa váy đang bị két mà thôi.

Giờ anh lại bắt đầu nói với cô những nhiều kỳ lạ? Thật là không ổn mà.

Sau khi bình tĩnh lại, cô nghĩ lại: Chắc là Giang Chi cho rằng cô diễn nên mới diễn cùng cô.

Đường Chi buộc bản thân phải bình tĩnh và tưởng tượng nếu là nguyên chủ, cô ấy sẽ phản ứng như thế nào...

Cô ấy thích Giang Chi như vậy, có lẽ sẽ vui mừng như điên.

Còn Giang Chi thì sao? Anhchắc chắn sẽ không. Không đúng. Giang Chi sẽ không nói lời như vậy và làm những việc này.

Những lời nói như vậy thật sự không hợp với tính cách lạnh lùng của anh!

Tên chó này hôm nay uống nhầm thuốc à?

Đường Chi suy nghĩ không ra, dứt khoát không muốn suy nghĩ nữa.

Việc cấp bách bây giờ chính là kéo được khoá váy xuống trước. Nhưng nó bị kẹt cứng,dù cô toát mồ hôi hột nhưng khóa kéo vẫn không hề nhúc nhích.

Không gian trong phòng tắm nhỏ, ngột ngạt và nóng nực, Đường Chi mệt đến mức nghiến răng dùng kéo cắt váy.

Ôi, chiếc váy này siêu đẹp. Tim tôi đau quá men!

Đường Chi sau khi tắm xong sấy tóc, đã nhìn thấy Giang Chi trải xong nệm xuống đất rồi.

Cô liếc nhìn camera trong phòng, khi hai người vừa vào phòng, đã dùng khăn che camera rồi.

Nói cách khác, buổi tối chiếc giường này thuộc về cô! Đường Chi trong lòng vui vẻ, chạy về giường nằm xuống.

Khách sạn có chăn bông dày, cô quấn chặt lấy mình, không dám nói chuyện với Giang Chi, cô lớn tiếng ngáp rất giả tạo, lười biếng nói: "Mệt quá, Chi ca, em đi ngủ trước."

Giang Chi không để ý đến cô.

Cũng không cần anh trả lời, Đường Chi đã xoay người đưa lưng về phía anh.

Giang Chi chải nệm xong bước vào phòng tắm, trong không gian chật hẹp đầy hơi nước sau khi Đường Chi vừa mới tắm xong, không khí tràn ngập mùi sữa tắm nhàn nhạt.

Anh không cảm xúc cởi cúc áo sơ mi, ánh mắt nhanh chóng dừng lại ở thùng rác nhỏ bên cạnh bồn rửa mặt.

Đó là chiếc váy mà Đường Chi mặc hôm nay, cô rất thích chiếc váy này và luôn hỏi anh cô có xinh không.

Giang Chi đột ngột dừng tay đang cởi cúc áo. Do dự một lúc, anh cầm váy lên.

Nó đã bị cắt một đường dài bằng kéo, bây giờ nhìn nó trông giống như một chiếc giẻ rách đẹp đẽ nhưng vô dụng.

Vết cắt từ chân váy đi lên, nhưng khoá kéo đằng sau vẫn còn nguyên. Anh đưa tay kéo khóa xuống, quả thật là không thể kéo được.

Bên trong có một, hai sợi tóc bị kẹt trong đó và sợi vải cũng bị dính một chút. Mặc vào người, thật sự rất khó cởi.

Anh nhắm mắt lại, nghĩ đến lúc nãy cô ra khỏi phòng tắm và hỏi anh đang làm gì, anh có thể mở khóa kéo cho cô không.

... Cô ấy thật sự là muốn anh giúp đỡ.

-

Đêm nay Đường Chi ngủ rất ngon, ngoại trừ việc cô có một giấc mơ khó chịu trước khi tỉnh dậy.

Trong giấc mơ, cô là một công chúa phải trải qua đủ mọi cuộc phiêu lưu, và bên cạnh cô là chú chó hết lòng bảo vệ cô.

Chú chó bảo vệ này rất giỏi, ngày thường sủa cũng không sủa, gặp nguy hiểm sẽ trung thành đến cứu.

Cô ôm chú chó nói: "Mày thật tốt, mày thật giỏi, càng nhìn càng cảm thấy chú chó đang bảo vệ cô giống Giang Chi."

Đôi mắt giống, cái mũi cũng giống, cái miệng cũng giống, cô cảm thấy có gì sai sai, không phải nó là chó sao? Sao lại có mặt giống người như vậy? Trên mặt đột nhiên lạnh lẽo, giật mình tỉnh dậy. 

Đường Chi sợ hãi mở to mắt, trên mặt ẩm ướt, thì ra là một cái khăn tắm.

Cùng với giọng nói không có cảm xúc quen thuộc của đạo diễn "Nửa tiếng sau, các cặp đôi tập hợp ở dưới tầng trệt", cô tức giận nắm chặt chiếc khăn ướt ngồi dậy, thấy Giang Chi đang đứng ở cửa sổ, thờ ơ nhìn ra bên ngoài. Trên người anh được bao trùm bởi ánh sáng ban mai, có cảm giác xuất trần.

Nhan cẩu Đường Chi xuất hiện, khiến cơn tức giận của cô dần tan đi mất. Ngưng sao cô có thể bị sắc đẹp của Giang Chi mê hoặc được.

Đường Chi cứng đờ ngã xuống giường, tự thôi miên bản thân: Đây chỉ là một giấc mơ, đây là một giấc mơ, đây là một giấc mơ. 

Giang Chi thấy cô lại ngủ tiếp, nhỏ giọng nhắc nhở: "Mau dậy đi."

Đường Chi nhíu mày, trong lòng rất bất mãn thở dài. Tối qua nâng cằm của người ta câu người, đến sáng thì lại vô tình lôi kéo người ta dậy.

Cô ngồi dậy, không tình nguyện ròi giường. Lúc cô đi ra khỏi phòng tắm, đã không thấy Giang Chi đâu, chắc là đã xuống lầu trước rồi.

Cô đi đến mép giường lấy điện thoại,đột nhiên phát hiện nửa bên giường mà cô không nằm tối qua có nhăn lại. Nhìn giống như, hai người tối qua cùng ngủ chung một giường.

Giang Chi có ý làm? Thấy ở trong phòng có camera, nên muốn cho cô mặt mũi?

Nhưng suy đi nghĩ lại, cô thấy khả năng này không lớn. Chắc là lúc dọn dẹp chăn mền mới như vậy.

Đường Chi lắc đầu, gỡ khăn tắm đang che camera, xoay người đi xuống lầu.

Sau nửa tiếng, tất cả các khách mời đã tập trung tại tầng trệt.

Nơi này đã được tổ tiết mục thay đổi, lúc này phía trước có màn hình lớn trên đó là áp phích《 Chúng ta yêu nhau 》và một số bàn được cố ý đặt, ngoài việc trang trí còn có một vài hộp sữa chua là một thương hiệu tài trợ mới của chương trình.

Đạo diễn tươi cười rạng rỡ, thông báo tin vui cho mọi người.

"Tập đầu tiên của chương trình của chúng ta có lượt xem rất tốt! Xếp hạng cực kỳ cao, và được như vậy đều nhờ vào công lao của tất cả mọi người!" . Đặc biệt là cặp Đường Chi và Giang Chi.

Ai có thể ngờ rằng chương trình giải trí đang hot hiện nay, trước đó không được người trong giới và các nhà đầu tư coi trọng?

Tiểu hoa tuyến hai Nhan Vô Ưu là nghệ sĩ có sức hutd lớn nhất mà đoàn phim có thể mời.

Đường Chi và Giang Chi là hoàn toàn ngoài ý muốn. Còn nghĩ rằng cặp đôi này sẽ không có tương tác ngọt ngào, có sức hút thấp nhất. Nhưng xem tình hình mấy ngày nay, CP "Giang Đường" hoàn toàn có khả năng đại bạo!

Chỉ trong hai ngày, số phiếu bầu -1,8 triệu của "Giang Đường" CP đã giảm xuống còn -1 triệu trên bảng xếp hạng cặp đôi, và cả hai người đều đã đóng góp rất nhiều cho chương trình, cho dù đó có là tiếng mắng chửi hay tin tức về hai người.

Đặc biệt là Đường Chi.

Cô không phải một ngôi sao lớn, không có nhiều người hâm mộ, và có tính cách rất nổi bật. Có thể biên tập thành những video gây thiện cảm đối với khán giả, là cao điểm cho mọi người mắng chửi, tăng nhiệt độ cho cô và chương trình. Chờ đến khi phát phần tiếp theo, thì có thể giải thích những hành động trong phân trướv của Đường Chi.

Nghĩ đến đây, đạo diễn nhìn Đường Chi với ánh mắt có chút hâm mộ.

Nhớ lúc trước, Đường Chi muốn sống muốn chết tham gia chương trình này. Còn yêu cầu anh ta làm người chứng nhận hợp đồng tham gia của Đường Chi và Giang Chi, trên hợp đồng ghi rõ nếu vi phạm hợp đồng sẽ đền bù 1tỷ nhân dân tệ.

Hai người đã ký tổng cộng sáu kỳ (tuần). Nói cách khác, trong khoảng thời gian sáu  kỳ này, không cần phải lo lắng họ sẽ rời khỏi chương trình vì áp lực dư luận. Nhờ phúc của hai người họ, rất nhiều các thương hiệu muốn tài trợ vào chương trình để quảng cáo sản phẩm, đồng hành sản xuất. Và thậm chí, sở du lịch của các thành phố lớn cũng liên lạc liên tục để đưa ra đề xuất hợp tác.

Đường Chi chính là thần tài sống! Ký hợp đồng với Đường Chi chính là sự may mắn của anh ta!

Sau khi mọi người đều đến đủ, đạo diễn mới bắt đầu giới thiệu hành trình ngày hôm nay:

"Bắt đầu kỳ này, chúng ta tham gia nhiệm vụ dài hạn mất một ngày. Số sao nhận được có liên quan đến việc chọn phòng vào buổi tối nay, các bạn hãy cố gắng lên!"

"À, là nhiệm vụ để chọn phòng sao!"

Nhan Vô Ưu cau mày buồn rầu, hỏi: "Hiện tại hai người chúng tôi có bao nhiêu sao?"

Hạ Thu Thu cũng vội vàng hỏi: "Chúng tôi thì được bao nhiêu?"

Ghi hình chương trình thực tế rất mệt nên ai cũng muốn mình chọn được phòng tốt nhất.

Tổ tiết mục nhanh thông báo cho các cặp đôi về số sao mà họ nhận được:

CP "Nhan Sắc": 5 sao;

CP "Cuối mùa Thu": 7 sao;

CP "Giang Đường": 4 sao.

Đường Chi vội vàng lên tiếng phản đối: "Tại sao chúng tôi lại có 4 sao? Lần trước, tôi và Giang Chi dành được 5 sao vì thắng nhiệm vụ món ăn Trung Quốc?!"

Đạo diễn chân thành trả lời: "Vì các bạn thất bại trong nhiệm vụ của các cặp đôi, nên bị trừ mất 1 sao ".

Đường Chi bất mãn: "Sao lại có thể như thế..."

Những người hâm mộ ngồi xổm sớm trong phòng phát sóng trực tiếp, đều bật cười ha ha ha ha ha ha.

[Chi Chi dễ thương quá đi! ]

[Không sao cả, mặc dù đúng ở cuối, nhưng vẫn có thể xoay chuyển tình thế. "Giang Đường" cố lên!!!. ]

Tổ tiết mục giới thiệu hình ảnh của từng căn phòng cho các cặp đôi.

"Bởi vì hiện tại chúng ta đang ở Ice City, ngoại trừ căn phòng đầu tiên, tất cả các phòng đều được trang bị đầy đủ tiện nghi của Ice City."

Phòng đầu tiên là phòng giường đôi của khách sạn, có hệ thống sưởi tốt nhất.

Các cặp đôi: "Chính là nó?!"

Tiếp theo là hình ảnh của ngôi nhà thứ hai. Đó là một căn nhà được lợp bằng cỏ tranh, chiếc giường trông rất đơn sơ, và không có lò sưởi.

Nhan Vô Ưu là người đầu tiên kêu lên: "Trời ơi, tôi không muốn ngủ trong ngôi nhà này đâu!"

Đường Chi cũng không thích, hôm qua cô muốn mình xinh đẹp hơn nên mới mặc váy, vừa xuống máy bay liền bị gió lạnh thổi giờ biến thành một con chó ngốc.

Đối với ngôi nhà thứ ba, vừa nhìn thấy hình ảnh tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Đó là một lâu đài điêu khắc bằng băng tuyệt đẹp, mọi thứ bên trong đều được chạm khắc thành những tác phẩm điêu khắc bằng băng.

Hạ Thu Thu hai mắt sáng lên: "Đẹp quá!"

Phó Hoàn Chi cưng chiều nhìn cô ta: "Nếu em thích, chúng ta sẽ chọn cái này."

Đường Chi lại lắc đầu, nói nhỏ với Giang Chi:

"Chúng ta phải thật cố gắng, để có thể ở phòng đầu tiên."

Dù lâu đài băng có đẹp đến đâu, ngủ trong đó cả đêm cô sẽcảm thấy bị bệnh phong thấp mất.

Giang Chi  không nói gì gật đầu.

Nhan Vô Ưu cũng nhìn trúng căn phòng đầu tiên, nóng lòng hạ chiến với Đường Chi: "Chúng tôi sẽ không để hai người chọn được."

Thẩm Trác Sắt ở bên gật đầu đồng ý: "Chúng tôi sẽ có được căn phòng đầu tiên!"

Đạo diễn: "Mời các bạn bốc thăm thẻ nhiệm vụ trong tay tôi. Sẽ xác định địa điểm xuất phát để thực hiện nhiệm vụ."

Nhan Vô Ưu hỏi: "Đây là ý gì? Chúng tôi không xuất phát cùng nhau sao?"

"Đúng vậy." Đạo diễn khẳng định nói: "Có ba điểm xuất phát, và mỗi điểm xuất phát có thời gian khác nhau. Việc chọn điểm xuất phát ảnh hưởng thời gian đến địa điểm tham gia nhiệm vụ của các bạn!"

"CP 'Cuối mùa Thu' có nhiều sao nhất, nên hai bạn sẽ được xuất phát đầu tiên."

Mỗi đội chỉ có 5 phút bốc thăm, khi Hạ Thu Thu và Phó Hoàn đã chạy nhanh đi trước, còn lại bốn người chỉ có thể nhìn chằm chằm chờ đợi.

Nhan Vô Ưu lo lắng không ngừng giậm chân: "Tổ tiết mục thật là tốt, tôi nói cho mọi người biết, nếu tối nay tôi ngủ ở lâu đài băng, thì mọi người ở đây đều phải chịu trách nhiệm."

Toàn trường đều cười ồ lên, trên màn hình toàn bình luận hahahaha.

Đường Chi thản nhiên đứng một bên uống sữa chua, cô dậy muộn, chạy vội đến nhà hàng, cô còn chưa kịp ăn bún mãng cầu nhỏ. Trước khi xuất phát, cô âm thầm lấy một quả trứng trà,  chuẩn bị để ăn trên đường.

Vào lúc chờ đợi, cô uống sữa chua của nhãn hàng tài trợ, đôi mắt mở to, sáng ngời và ngây thơ, đột ngột biến hiện trường thi đấu thành nơi mukkbang.

[ Cái quái gì thế này? Sao Đường Chi lại lén lấy trứng thế?! Bữa sáng cô ấy chưa ăn? ]

[Đây có phải là đang quảng cảo không? Nhìn thấy cô ấy uống ngon quá, tui cũng muốn một chai! ]

[Có ai chụp màn hình không, lúc Chi Chi lén lấy trứng luộc nước trà ấy? Nhìn thấy vẻ mặt bất lực của Chi ca? Tôi mắc cười quá! ]

[Hahahaha lại bị Chi Chi chọc cười nữa rồi! ]

Khi Đường Chi chậm rãi ăn xong bữa sáng, hiện tại cũng chỉ cô và Giang Chi là chưa xuất phát.

Lúc cô đi vứt rác và rửa tay, Giang Chi đã tìm thấy điểm xuất phát cuối cùng rồi.

Nhân viên công tác đồng tình: "Đây là điểm xuất phát xa nhất mà chúng ta cần phải tới."

Đường Chi:? ? ?

Đường Chi và Giang Chi đi ra ngoài, không nhịn được nói với Giang Chi: "Vận may của anh thật là kém! Nếu không thì có lẽ bây giờ chúng ta đã tới rồi."

Người đàn ông khẽ liếc cô một cái, "Cũng như nhau."

Cô đúng tình hợp lý ném lại nồi cho anh: "Nếu ngày đấy anh hoàn thành nhiệm vụ khóa đồng tâm, thì chúng ta sẽ là người đi tới đầu tiên!"

Giang Chi bốn lạng đẩy ngàn cân: "Ngày đó ai khóc muốn đi xuống?"

Nói đến cái này Đường Chi liền tủi thân: "Nếu không phải anh nâng cấp nhiệm vụ thành hai người, thì em cũng không phải leo lên."

Giang Chi nhàn nhạt mím môi dưới, không quan tâm cô.

Đường Chi xoay đầu đi chỗ khác, không thèm để ý đến anh nữa.

Hừ hừ.

Fan CP: [Cảnh ném nồi cho nhau.jpg]

[Vợ chồng son cãi nhau hàng ngày.jpg]

[Woo woo woo, thật dễ thương, thật là ngọt ngào, thật là ngọt ngào. ]

[Đây là cậy sủng sinh kiêu mà! Tại sao Chi ca lại được nâng cấp thành nhiệm vụ hai người, bởi vì anh ấy muốn ở bên Chi Chi! ]

Khi cả hai cùng nhau lên xe đến địa điểm làm nhiệm vụ, nhân viên ở lại khách sạn quay lại phòng giám sát và chuẩn bị tích hợp âm thanh và hình ảnh trước khi đi ngủ của các cặp đôi tối hôm qua.

Trước khi đi ngủ, Hạ Thu Thu và Phó Hoàn Chi đã ôm nhau và xem một bộ phim cảm động. Hạ Thu Thu đã khóc khi xem, Phó Hoàn Chi ôm cô ta vào lòng và an ủi cô ta. Thể hiện sự cưng chiều của một người đàn ông trưởng thành.

Cặp Nhan Vô Ưu và Thẩm Trác Sắt thì cùng nhau tập yoga dành cho hai người. Cặp đôi này vô cùng chăm chỉ tập luyện, không quả là nữ minh tinh chuyên nghiệp và dương câm gia nổi tiếng

Còn camera của Giang Chi và Đường Chi, đã bị khăn tắm che lại... Nhân viên không thể nhìn thấy những gì đang xảy ra trong phòng ngủ, chỉ có thể nghe thấy giọng nói của họ.

Nhân viên công tác nghĩ, camera bị chặn, chắc cũng không có gì nổi đâu?

Có vẻ như biên kịch lại phải làm việc cật lực, nghĩ cách kết hợp lồng tiếng của cả hai để tạo sự thú vị.

Ai biết âm thanh vừa nghe được, càng ngày càng bạo dạn... Cả hai người nhân viên đều đỏ mặt và nghe lại đoạn âm thanh ...

"Giang Chi, anh đang làm gì vậy?"

..."Xem phu thê ân ái, con cháu đầy đàn."

Cái này ... đáng lý ra Đường Chi mới là người mong chờ tương lại như vậy chứ nhỉ.

"Nếu anh đã có ý nghĩ này, vậy em cũng không còn cách nào khác, chúng ta tranh thủ ba năm ôm hai, năm năm ôm ba."

—— "Đừng tùy tiện dụ dỗ một đàn ông trưởng thành."

Đây... là lời nhẫn nại cảnh báo bạn gái đừng trêu chọc mình đây mà!

"Chẳng lẽ anh đối với em..."

..."Đúng vậy."

"Làm sao vậy..."

..."Anh nói đi?"

Đây ... là sau khi nhẫn nhịn, "người phụ nữ, em đang đùa với lửa" phóng túng!

Sau đó là một vài động tĩnh... đến cuối cùng...

Giọng Đường Chi mềm như bông, mệt mỏi nói, "Mệt quá, Giang Chi, em đi ngủ đây."

Sau khi nghe đoạn ghi âm hai nhân viên mặt đỏ tim đập liếc nhìn nhau, đồng thời nhìn về phía đồng hồ trên bàn.

Hai tiếng đồng hồ đã trôi qua kể từ khi nghe câu cuối cùng!

Ừm! Thật sự là rất mệt! Ôi chúa ơi!

Tôi không biết gì hết, tôi không biết gì hết, nhưng sau khi biết được thì thật là...

Không thể tưởng tượng một người cấm dục như Giang Chi, lại có một mặt hoang dã như vậy khi ở bên Đường Chi!

Nếu chuyện này được đưa lên mạng, không phải fans CP phải mua máy thở oxy sao?!

Ô,ô,ô! Làm thế nào bây giờ? Hiện tại chỉ có hai người họ biết được bí mật kinh thiên động địa này!

Làm cách nào để tôi không thể nói cho cả thế giới biết...

Giang Chi yêu Đường Chi nhiều đến nhường nào!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp