[OLN] The Lord

Chap 13: Thức Tỉnh Đi


2 năm

trướctiếp

-Vậy thì...cảm ơn cậu đã cứu tôi Nakila.

Vylina ngượng ngùng nói, rồi cô xoay người lại tiến đến chỗ của Lily, cô nuốt nước bọt, trên mặt đổ chút mồ hôi lạnh. Cô cố gắng quên đi ánh mắt sắt lạnh của Nakila đi, lẫn đám xác chết đó, Vylina ăn từng mẫu bánh mỳ như một con thú không được cho ăn vài ngày.

Lily nhìn cô chán nản, cô bé cắn một chút bánh mỳ rồi nói:

-Yên tâm đi. Ngài ấy không ăn thịt chị đâu.

Vylina qua mặt nhìn sang Lily, có chút khó hiểu trước lời nói của cô.

-Ngài ?

Phụt.

Lily đã bất cẩn rồi, cô đã nói trước với Nakila là xưng hô anh em với nhau nhưng giờ cô lại là người phạm sai lầm trước. Cô ấy gãi cái má hồng hào của mình, nhìn xung quanh với vẻ lúng túng của mình.

-À...Ngài Nakila là...ehhhh...Là chủ nhân của em !

-Chủ nhân ???

Vylina thốt lên, cô ấy ngày càng khó hiểu hơn con người tên Nakila này. Y nhìn Nakila với đôi mắt quái đản, hắn ta cũng nhìn cô như những vị vua nhìn thuộc hạ của mình;Song hắn nhảy xuống từ "Đỉnh núi" ấy xuống đất, bước từ từ tới chỗ ngọn lửa, để thanh [Gulp] vào bao, bước chân của hắn bước từng nhịp nhẹ để lộ ra khí chất Vị Vua vốn có trong người hắn.

-Cô ấy là người hầu của tôi.

Nakila như một vị thánh nhân cứu Lily trong lúc nguy cấp. Mắt cô sáng lên nhìn anh ta trong lòng tràn ngập sự ngưỡng mộ đến cao trào. Hắn ta nhẹ nhàng bước tới chỗ hai người họ, Vylina có cảm giác lâng lâng khi nhìn hành động của Nakila, từ trong tay hắn tạo ra một đóm lửa nhỏ rồi nó dần dần lớn lên đến mức bao phủ cả lòng bàn tay, song ngọn lửa ấy được cấu kết trở thành một vòng tròn phép thuật màu đỏ của lửa.

Mồ hôi cô toát ra trái với nhiệt độ xung quanh, không, phải là do nhiệt độ xung quanh tăng lên nên cô mới đổ mồ hôi. Nhiệt độ ở hang động ngày càng lớn hơn theo từng giây, Nakila hướng nhìn Vylina với vẻ lạnh nhạt.

-[Flame Burst]

Từ tay hắn tạo ra một vòng tròn phép thuật phức tạp, chúng được kết nối với nhau bằng những con rồng Đông Á đỏ chót, rồi Nakila đưa tay ở phía sau lên, ngọn lửa trong tay cậu được tạo ra như một quả bom, nó bùng nổ bay thẳng vào ngọn núi xác chết kia.

Ù Ù Ù

Ngọn núi bốc cháy, mùi thối rữa của máu và thịt bị nhiệt độ xung quanh làm cho biến mất như chưa có gì xảy ra vậy. Một ngọn lửa khổng lồ tuy Nakila đã giảm phần thiệt hại xuống tối thiểu nhưng ngọn lửa ấy cũng đã làm hỏng đi một phần của ngọn núi, đám tuyết cứ thế mà cháy dần đi để lộ ra lớp đã bị cháy khét, hắn ta liếc ra đằng sau nhìn ngọn lửa cháy phấp phới lớn theo từng cơn gió của ngọn bão. Các cơn gió lạnh đó cố gắng dập "Con quái vật cháy" đó nhưng mọi sự cố gắng của nó đều là vô dụng, ngọn lửa ngày một to hơn, nó đốt từng bông tuyết trong cơn bão.

Vylina nhìn Nakila, cô bất ngờ vì sức mạnh khủng khiếp của Nakila.

"Rốt cuộc người này mạnh tới đâu?"

Cô tự hỏi bản thân, một câu hỏi mà chính cô còn không có câu trả lời. Nhưng câu trả lời lại ở trước mặt cô đây, Status qua lại cũng chỉ là chỉ số. Dù cho chỉ số sức mạnh của Lily hơn hắn gấp mười lần đi nữa hắn vẫn có thể dễ dàng đánh bại bằng chính sức mạnh không được ghi trên những cái bảng ảo đó.

Hắn đã giết hàng vạn con quái vật cấp A, cô tưởng chừng hắn đã rất mệt mỏi nhưng không. Nakila vẫn còn khỏe chán. Chỉ với chút mana hắn đã đốt cháy được xác của lũ quái đó trong một skill.

Hắn tiến lại gần nhìn Vylina, mặt ngước nhìn từ trên xuống.

-Biết thế là được.

Ngọn lửa dần dần thiêu hết đám xác chết đó, để rồi chúng chỉ là những hạt bụi bị cơn bão cuốn theo. Ngọn lửa cũng được dập tắt sau các trận gió dữ tợn.

Lily nhìn Nakila ngày một ngưỡng mộ hơn, cô bé mở to mắt cười đùa.

-Đú-Đúng vậy !!

Cô hùa theo Nakila, cô vốn dĩ không muốn Vylina biết quá sâu thân thế thật sự của hai người. Vylina nhìn họ với ánh mắt hoài nghi rồi cô cũng thở dài lấy lại sự bình tĩnh của mình. Cô thả lỏng cơ thể của mình dựa vào bức tường đá. Mắt cô nhíu nhíu một cảm giác buồn ngủ ập vào trong cơ thể cô, mắt cô lâng lâng nhìn xung quanh rồi cuối cùng nó cũng đóng lại. Có vẻ sau một bữa ăn no nê Vylina đã trở nên buồn ngủ lần nữa.

-Vậy...tôi ngủ đây.

Thời tiết của bầu trời và hơi ấm của chiếc áo khoác làm cho cô có một cảm giác buồn ngủ hơn bao giờ hết, Vylina chỉ một cái chớp mắt cô đã ngủ một giấc thật say.

Nakila nhìn Lily, hắn đưa [Gulp] vào [Kho Đồ Không Gian], rồi dựa vào góc tường nơi cách xa ngọn lửa cũng là nơi đủ có thể chú ý từ phía hắn tới Lily và bên ngoài cửa hang. Do tác dụng từ bộ đồ hắn đang mặc nên nhiệt độ cơ thể Nakila cực kỳ ấm áp, hắn không ngủ mà chỉ ngồi đó nhìn Lily ăn.

Vẫn giữ được thái độ lạnh lùng vốn có của một Undead God, ánh mắt Nakila sắt lạnh, vô hồn; Song y thở dài nói:

-Sau khi cơn bão kết thúc, ta sẽ tiếp tục.

Nakila nói, cô bé háo ăn đó nhìn cậu gật đầu lia lịa.

-Vâng thưa chủ nhân.

Hắn không để ý đến lũ Người Tuyết giờ còn bao nhiêu con nhưng chắc chắn rằng lũ người tuyết ở khu vực này đã bị hắn giết sạch. Hơi ấm của ngọn lửa Nakila tạo ra lẫn hơi lạnh của mùa đông tháng 12 của Nutum, chúng điều hòa với nhau trong cái hang này tạo nên cảm giác dễ chịu đến mức muốn làm một giấc thật dài.

Nakila thở một tiếng dài ngước mặt nhìn lên bên trên cái hang. Trong như hắn đang suy nghĩ một điều gì đó. Lily sau khi ăn no cũng vào một góc tường, cô bé ôm lấy vũ khí mới của mình dụi mặt vào nó như đang ôm một món kho báu quý hiếm, rồi cô bé lấy khăn ra lau chùi nó, một cái bình xịt có thể làm cây búa bóng loáng như mới.

Hắn đột nhiên nhìn sang Vylina, như lẽ thường [God Eyes] của hắn luôn kích hoạt. Sự khó hiểu của anh ta về cô gái này ngày một tăng lên.

"Tại sao lại có sự thân thuộc đến như vậy ?"

Hắn tự đặt ra câu hỏi trong đầu, nhưng cuối cùng dù sức mạnh và linh hồn cô rất quen thuộc như đã từng nhìn thấy trước đây hắn vẫn không tìm được câu trả lời. Y ôm đầu gối của mình nhìn về cửa hang giống như đang mong chờ một điều gì đó.

"Khi nào cơn bão hết Sera ?"

Vốn dĩ sự kiên nhẫn của hắn rất thấp, nếu như không có hai người này ở đây hắn đã có thể đi xuyên qua lớp bão tuyết rồi đi sang thế giới con người nhưng giờ thay vì "Nếu như" Thì hắn phải cố gắng kiên nhẫn chờ đợi. Vì Lily đi theo hắn là sự lựa chọn của hắn, hắn hoàn toàn có thể đi một mình nếu muốn cho dù tên Sudas kia có bảo thế nào chi nữa.

Nhắc lại thì...Giờ Sudas đang cai quản cả Thanatos nhỉ ? Vì anh ấy đã được Wake cho phép mà.

[Tầm hôm sau thưa chủ nhân]

Chậc.

Nakila tặc lưỡi, hắn cảm thấy như rằng thời gian ngày càng trôi qua một cách chậm rãi hơn, đến mức giờ này hắn đang ngồi một chỗ ở nơi đây và đợi thứ "Thời tiết" kia trôi qua một cách chậm rãi. Hắn như đã chết đứng.

"Tốn quá nhiều thời gian"

Với hắn thời gian như là một thứ gì đó quý giá chỉ sau sức mạnh, nếu có thời gian sẽ có sức mạnh. À mà ý tôi là thời gian gốc chứ không phải Nguyên Tố Thời Gian nhé.

Mỗi một giây là mỗi lần hắn mạnh lên, sức mạnh của hắn được tăng theo thời gian nhưng như đó vẫn chưa đủ. Hắn muốn tập luyện, muốn hành hạ bản thân để đạt được sức mạnh để mạnh hơn song hắn sẽ thống trị cả thế giới này.

Nakila nghiến răng, nắm đấm hắn nắm chặt lại nhưng rồi cũng thả lỏng cơ thể. Sợi xích tình cảm đã chuyển từ dạng Undead sang con người, hắn đã không thể cười như lúc mới xuất hiện được.

Lily nhìn hắn rồi cô bé cũng không quan tâm mà ôm cây [Earth Hammer] của mình chìm vào giấc ngủ, chỉ riêng Nakila là đêm nay hắn thức trắng thôi vì hiện tại hắn không thể ngủ được.

Cứ như thế thời gian trôi qua cho đến ngày hôm sau...

-Aaaaaa...

Vylina tỉnh dậy, cô bắt đầu những bài giãn xương đầu tiên song cô bước ra ngoài cửa hang nhìn ánh nắng mặt trời buổi sáng.

Ánh mặt trời đó như là một thứ đã hồi sinh cả khu rừng khi đêm qua nó vừa có một trận bão tuyết dữ dội vậy, ánh nắng của nó làm tan chảy lớp tuyết dày đặc, các loài vật bước ra khỏi chỗ trú của mình vui mừng đi săn sau một ngày vùi mình trong căn nhà. Chim, bướm bay lên, chúng thụ tinh khắp cánh hoa, Vylina mỉm cười nhìn khung cảnh xung quanh, sự vui vẻ của cô với khung cảnh này tăng lên. Cô đứng trên cao nhìn xuống khu rừng xanh mát, chúng vừa hoang dã vừa kỳ diệu.

-Đã bao lâu rồi nhỉ...

Vylina vui vẻ nói, tay che mắt mình để không bị ánh sáng đó chiếu vào mắt, rồi cô ráng nhìn ra đằng xa hơn nữa, hơn nữa, hơn nữa đó là biển. Không, đó không phải là biển, đó là "Ranh giới" của Jura và thế giới loài người, bên kia biển làm một lực địa khác, có thể là lục địa con người hoặc lục địa lũ quỷ.

Nhắc tới quỷ, khuôn mặt tràn đầy sát sống của Vylina bị tụt xuống còn là gương mặt buồn sầu và lo sợ. Cô nuốt nước bọt rồi xoay người lại nhìn hai người kia.

-Này, đi thôi !

Lily kêu lên.

-Cần chị giúp không ?

-À, không, cái này nhẹ mà.

Lily chỉ ra một "Núi hành lý" của cô bé tầm trăm ký đằng sau lưng, nó to khổng lồ nhưng cô bé lại nhấc nó lên một cách dễ dàng. Riêng Nakila thì lại không mang gì hắn tay không bước đi, điều đó làm cho Vylina chú ý hơn.

"Cây kiếm ấy..."

Cô gãi đầu nhưng Vylina sẽ không tự tìm hiểu chàng trai bí ẩn này nữa, thay vào đó cô sẽ đi cùng họ ra khỏi khu rừng bí ẩn này.

Trên đường xuống đèo, Nakila hoàn toàn im lặng còn Lily thì lại liên tục hỏi Vylina.

-Này sao chị vào được khu rừng này vậy ?

Cô bé ngây thơ hơi, Vylina thì lại không hiểu ý nghĩ của câu hỏi đó hỏi lại.

-Chị đã vào đây để chinh phục các Dungeon. Mà em hỏi gì lạ vậy ?

Lily đứng hình, cô bé gãi má của mình thở dài nhìn Vylina.

-Khu rừng đã cấm cho con người vào đây một nghìn năm trước rồi, chị không biết à ? Hơn nữa tất cả Dungeon ở khu rừng đều bị quét sạch rồi.

Vylina bất ngờ, cô ấy xoa cằm suy nghĩ như đang cố lục lại mọi thông tin trong đầu của mình vậy. Mái tóc dài đến che mắt của cô làm cho cô trở nên thông minh hơn trong bộ dạng đó vậy.

Nakila tuy hắn không nói gì nhưng lại rất quan tâm đến cuộc trò chuyện của hai người, hắn không biết gì về Vylina, hắn xem cô như một người bí ẩn và ngược lại Vylina cũng thế. Cô là người đầu tiên mà hắn gặp từ khi ở dạng con người, ngoại hình lẫn tính cách cô là điều đã khiến hắn suy nghĩ suốt một đêm.

"Liệu mình có nên cho cô ấy đi theo hay không?"

Hắn đã tự suy nghĩ đến mức phải kêu Sera ra để giải đáp nhưng câu trả lời lại phải dựa vào quyết định của hắn.

-Cái...gì ??? Nơi này có hàng triệu Dungeon đấy !! Ai đã có thể quét sạch chúng ? Hơn nữa chuyện cấm cho di chuyển là thế nào ???

Cô ấy thốt lên, Lily rùng mình khi nghe những màn hỏi đó. Cô bé thở dài với sự ngốc nghếch của Vylina.

-Người đã quét sạch các Dungeon là-

Khi cô bé tính chỉ tay vào Nakila nhưng lại rùng mình, hắn đang liếc nhìn cô với đôi mắt ẩn đầy ác ý như chỉ cần cô làm điều gì đó sai trái thì cô về thẳng làng luôn vậy.

-Là ai ?

-Chủ nhân của khu rừng Wake. Và chuyện cấm di chuyển cũng là do ý của chủ nhân của khu rừng, giờ đây Jura đã được xem là một thế lực độc lập.

Cô bé hốt hoảng nói, Vylina bất ngờ. Một ký ức thoáng qua trong đầu cô. Đó là vào một màn đêm lạnh giá, nơi mà mặt trăng tròn đến mức cực đại, ánh sáng từ nó tỏa ra soi sáng cả khu rừng. Còn hắn, kẻ đã đứng dưới ánh trăng cùng với ngọn lửa màu xanh, hắn ta và màn đêm như là một, màu đen với màu xanh. Lúc đó cô đã gặp hắn, sự lạnh lùng của hắn như muốn đóng băng cả khu rừng này, chỉ với một ánh nhìn của hắn cô cũng cũng đã nghẹt thở, cô nhớ giọng nói của hắn, giọng nói của một vị thần, của một kẻ mạnh mẽ đến mức ghim sâu vào trong não của cô.

"Ta Là Wake"

Cô chợt nhớ đến sự xuất hiện của kẻ mà mình đã thách đấu lần trước.

"Không ngờ, hắn ta lại là chủ nhân của khu rừng"

Nakila nhìn Lily, ánh mắt của anh ta đã tin tưởng cô bé một chút rồi anh ta yên tâm bước đi tiếp. Vylina cắn móng tay của mình, cô ấy run sợ trước tên quái vật tên Wake đó, vì cô đã lỡ thách đấu với hắn còn giờ cô đang trên lãnh địa của hắn nên có thể cô sẽ chết bất cứ lúc nào.

Miễn là hắn muốn.

Nhưng rồi cô cũng nhìn lại hai người đang đi kế bên mình, ánh mắt của cô thể hiện rõ sự hoài nghi về họ.

-Nếu đã cấm không cho con người vào rồi...Thề thì tại sao hai người lại ở đây ?

Ực.

Lily nuốt nước bọt, cô bé hoàng toàn trước đứng trước sự phản công của Vylina. Khi họ đã xuống đồi xong, lúc đó họ sẽ tiến sâu vào khu rừng rồi băng ra tới biển, Lily chết đứng cô bé chỉ biết đi suy nghĩ hàng tá câu trả lời khác nhau nhưng vẫn không có câu trả lời nào hợp lý, cô bé bối rối, từng bước chân của cô trở nên mất trật tự hơn khi cô bé dẫn trước hai người họ.

Cô bé nhìn Nakila, ánh mắt thể hiện rõ sự đáng thương từ sâu trong thâm tâm của mình. Còn hắn vẫn lạnh nhạt như thế, nhưng hắn hiểu, hiểu ý nghĩa của dôi mắt đó, cô đang cầu xin hắn trả lời dùm cô bé ấy câu hỏi khó này.

Bước chân của anh ta dậm vào các ngọn cỏ xanh bay phấp phới trong gió, tóc anh cũng đung đưa theo. Hắn nhìn vào đám cây khổng lồ trước mặt rồi nhìn sang Vylina, cô gái ấy có vẻ thích thú trước sự lúng túng của Lily.

-Khu rừng cấm cho di chuyển vào, nhưng đâu có cấm sinh sống ?

Nakila cười khinh, một phần là cậu khinh sự thông minh của Lily phần kia là cậu khinh sự hiểu biết của Vylina. Đúng vậy, rừng Jura không cho con người tiến vào nhưng lại cho phép những người từng sống ở đây sống tiếp, đó là sự ưu ái của Mikari dành cho lũ con người mà cô cho là mọi rợ này.

Vylina nhìn Nakila, cô như muốn nhìn sâu trong thâm tâm anh ta, song cô chịu thua. Nakila quá thông minh so với trí tưởng tượng của cô, nếu cô cho anh ta một bài toán mà cô có lời giải trong một phút, thì anh ta có thể có lời giải trong vòng chưa một giây, có khi chỉ mới nhìn đề anh ta đã nắm chắc được sự chắc chắn làm được bài toán đó.

Sau câu trả lời của Nakila, họ tiếp tục cuộc hành trình của mình. 

Bọn họ băng qua hàng tá cây xanh nhưng cũng gặp cũng không ít quái vật, bọn họ chọn lẫn trốn còn hơn đánh nhau với chúng, vì đó là cách duy nhất để tránh những trận xung đột mạnh giống như hồi ở trên cánh đèo kia, để nhanh đến thế giới con người họ phải chạy trốn khỏi lũ quá đó, dường như chúng cũng không chú ý tới họ. Đi qua dãy đồng bằng hoa, cỏ chúng kết hợp lại với nhau tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp sau, chân trời xanh biết đã tô lên cho chúng một màu sắc tươi đẹp. 

Họ đi qua một con suối rồi nghỉ ở đó, Vylina bước tới con suối nhìn xuống mặt sông.

"Hửm? tóc mình ?"

Cô ôm lấy màu tóc trắng của mình, cô nhìn nó với vẻ hoảng sợ, tay cô rung rung ánh mắt cô rưng rưng những giọt nước mắt. Cảm xúc của y đã tăng lên đến tột cùng, mái tóc của cô màu trắng giống như Nakila, cô nhìn nó với vẻ khiếp sợ vô cùng, Vylina như muốn vỡ òa với tóc của mình.

"Tại sao...Mọi chuyện lại xảy ra như thế này..."

Cô thì thầm, cuộc nghỉ ngơi cũng đã kết thúc. Nakila đứng dậy anh ta nhìn vào dáng vẻ của Vylina, anh ấy chẳng quan tâm gì đến cảm xúc của cô rồi lạnh lùng bước qua cái song theo từng cục đá ngay sông.

Lily cô bé vội vã chạy theo, anh ta không hề ra lệnh mà chỉ hành động để những người trong đội biết. Lúc nào cũng vậy, thời gian nghỉ của họ kéo dài chưa đến mười lăm phút đã phải bắt đầu đi tiếp, đôi chân của Vylina như muốn rã rời rồi cũng dần dần quen với cách làm việc này của anh ta hơn. Nghỉ ít đi nhiều, chỉ có Lily và Nakila là không bị ảnh hưởng gì đến cách đi này, Lily thì cô bé đã được dạy những khóa học để trở nên mạnh hơn còn Nakila thì lại tự thực hiện.

Muốn mạnh hơn thì đừng lãng phí một giây, muốn trưởng thành hơn thì phải mạnh hơn, mạnh đến mức ai cũng phải ngước đầu lên nhìn bạn.

Hộc hộc.

Vylina bắt đầu thở dốc, bước đi của cô dần dần chậm hơn, thể lực của cô rất yếu dù gì thì cô cũng là một người vừa được tỉnh dậy, cơ thể của cô rất yếu do ảnh hưởng từ cơn bão. Hoặc cô là một người không luyện tập nhiều nên giờ bước đi lẫn thể lực của cô lại thấp hơn "Hai con quái vật" kia.

Họ tiếng sâu vào khu rừng hơn, đây là cánh rừng cuối cùng để họ có thể ra biển, thật không thể tin được là họ có thể làm điều này trong vòng một ngày duy nhất. Những con rắn chúng ẩn mình trong những cây cỏ ngắn tiếng dần dần lại chỗ bọn họ, nhưng chúng không đạt được ý nguyện đã bị Lily dậm chết. Cánh rừng này ngày càng nguy hiểm hơn những cánh rừng kia vì nó khá lớn và còn là lãnh thổ của những loài quái vật đi theo đàn nữa.

Tuy các loài đó cấp bậc không cao, cao nhất cũng chỉ là một con Orge bậc A còn thấp nhất là con slime bậc F, nhưng chúng lại tụ họp thành một nhóm đi theo đàn điều đó làm chúng trở nên nguy hiểm hơn. Trong thời kỳ 1000 năm cấm cho con người di chuyển, chúng đã sinh nở lên hàng vạn con rồi một mình độc chiếm cả cánh rừng.

Bọn họ tiếng vào ngày càng sâu, đến trung tâm của cánh rừng làm cho Vylina với Lily trở nên đề phòng hơn, còn Nakila lại khá thoải mái, anh ta chỉ biết nhắm vào đích lần này anh ta sẵn sàng giết lũ quái kia nếu chúng dám cản đường anh.

Hoặc không ?

Grừuuu

Tiếng kêu dũng mãnh của một loài quái vật, nó như là tiếng của một con sư tử nhưng lại lai hổ. Tiếng kêu quyền lực ấy đã vang khắp khu vực, điều đó làm cho nhóm họ chú ý, bọn họ trốn vào bụi cây của cánh rừng nhìn vào nơi xuất phát tiếng kêu.

Một loài quái vật với bờm tóc rậm rạp nhưng lại tràn đầy khí chất dũng mãnh như của sư tử, thân của nó cường tráng chiều cao lên đến tận hai mét năm, từng khối của nó thể hiện lên sự quyền lực của con quái vật đó. Ngay đuôi nó còn có một con rắn, như là cái đầu thứ hai của con quái vật nó loay hoay di chuyển qua lại tìm địch đằng sau. Trên người nó còn có một đôi cánh giống như cánh rồng, sải của đôi cánh nó dài đến tận bốn mét. Con quái vật vừa tràn đầy uy nghiêm của vị vua sư tử, vừa mưu manh như loài rắn. Cơ thể quyền lực của nó như muốn đánh bại bất kỳ kẻ nào trong khu rừng này vậy. Nhưng hiện tại nó đang cực kỳ mệt mỏi với đối thủ của mình vì những vết thương trên người nó là bằng chứng rõ nhất.

Không sai vào đâu hết, đó là loài quái vật mạnh mẽ cấp SS: Chimera.

Nhưng con này lại bị đột biến khi đầu dê của nó đã biến mất chỉ còn lại hai đầu sư tử và rắn, điều đó làm gia tăng sức mạnh của loài quái vật này lên khi đầu dê của nó lại là đầu của sự hèn nhát.

Con quái vật to lớn trước mặt ba người bị một vết thương ngay mắt, nó đang chống chịu khỏi một bầy quái vật khác. Lần này loài quái vật mà nó chống chọi có cơ thể đô con lên tới hai mét, chúng có một bầy đàn lên tới hàng nghìn con, cơ thể chúng ục ịt của những khối mỡ,  nhưng điều đó cũng không làm giảm đi sức mạnh của chúng, chúng được trang bị lên mình bộ đồ sắt bị gỉ cũ kỹ, hàm của chúng có các cái răng sắt nhọn để lộ ra khỏi miệng của chúng. Chúng đang xếp theo địa hình để chiến đấu với loài Chimera hung hãng, lãnh đạo của đoàn quái vật mập mạp này là một con quái vật khác có cùng cơ thể với chúng nhưng lại có các khối cơ lộ rõ ra trái với sự ục ịt, hàm răng dưới của nó mọc dài ra khỏi miệng làm cho người chủ này trở nên quyền lực hơn trong đám quái vật.

Phải rồi đây là đám Orc, đám heo này là chủ nhân của cánh rừng này khi chúng đã có trí thông minh cho riêng mình, một loài quái vật cấp D. Còn chủ nhân của chúng là Orc King có cấp bậc A.

Chúng cầm cho mình những vũ khí nguy hiểm đủ để đe dọa loài Chimera này.

Nhưng đó là chưa hết khi nguyên nhân của cuộc chiến này đang ở đằng sau con quái Chimera. Đó chính là một cô gái, cô ấy đang nắm cho mình sợi dây chuyền phép thuật, bộ dạng không thể nào thảm hại hơn khi xìn bùn lẫn các vết thương đang trộn lẫn nhau khiến cô gái trở nên cực kỳ thảm hại. 

Bộ váy hồng nhưng đã bị rách nát của cô ấy giống như cô ta làm một công chúa ngay vương quốc nào đó vậy. Gương mặt của các cô gái mười sáu, đôi mắt xanh của biển, mái tóc xoăn màu vàng, cô tiểu thư này đây đang cố gắng thoát khỏi đám quái heo ghê tợn kia.

Cô ta thở dốc, cơ thể bị tàn tạ đến mức đáng thương. Điều đó là cho Vylina cảm thấy rung sợ, cô chuyển mắt nhìn sang Nakila với vẻ như kêu anh ta cầu cứu cô ấy.

Nhưng...

Anh ta lại bình thản, bước tới một cục đá cuội gần đó rồi ngồi xuống. Y liếc mắt nhìn cô tới Lily với sự khinh thường đến cực độ, hắn dựa vào cái cây gần đó thở dài.

-Này. Nakila, làm ơn anh hãy cứu cô ấy đi !

Vylina cầu xin Nakila, nhưng hắn ta không quan tâm hắn chuyển mắt nhìn sang Lily. Cô bé đã lấy ra vũ khí của mình, nhưng nhìn Nakila đang chần chừ điều gì đó.

Cô bé không sợ lũ quái đó nhưng lại sợ mệnh lệnh của chủ nhân mình, nên nhớ Nakila từng xém giết Lily chỉ với một chiêu.

Hắn nhìn lại Vylina, ánh mắt của hắn thể hiện lên sự sát lạnh, lạnh lùng của mình.

-Không.

Lời nói của anh ta như đã đánh sâu vào trong tâm của Vylina, cảm xúc của cô là tấm kính thì lời nói lẫn sự lạnh lùng đó là một bàn chân đạp vỡ tấm kính ấy. Cô gục xuống, cô cắn chặt môi của mình đến mức chảy máu dù gì với cô và Nakila đều là người lạ, họ chỉ vô tình gặp nhau cô chỉ đi theo anh ta để tìm cách bước ra khỏi khu rừng quái quỷ này.

Bản thân cô hiện tại quái yếu, yếu đến mức cô đã xém chết trong đêm hôm qua. Vylina nuốt nước bọt, cô vừa tức giận vừa cảm thấy tội nghiệp cho cô gái đang đơn thân độc mã chiến đấu ở kia, dù cô biết, cô biết cô gái đó sẽ chết dù cho có vùng vẫy đến thế nào. Chỉ khi Nakila hành động thì cô gái đó mới may mắn sống được, giờ cậu ta không đánh Lily lại đang chần chừ cậu ta, giờ chỉ có cô, chỉ có cô mới có thể cứu được cô gái đó.

Nakila nhìn sự gục ngã của Vylina. 

-Nếu muốn, hãy sử dụng sức mạnh của cô đi.

Vylina bừng tỉnh, sự hối hận của cô dường như đã được giải thoát. Cô ngước mặt lên nhìn Nakila, với đôi mắt như đang thấu hiểu điều gì đó.

-Sức mạnh ?

-Phải, sức mạnh.

Cô ngày càng khó hiểu hơn, cô nhìn lại lũ quái vật đó chúng đã bắt đầu đấu với nhau. Con Chimera lao lại dùng phép thuật ngăn cản lũ Orc đó đụng vào cô gái.

Nhưng cô vẫn không làm được gì, tay cô không có vũ khí, cô chỉ có nấm đấm này nhưng đó là những thứ vô dụng với các loài quái vật kia. Nakila thở dài tiếp.

-Sức mạnh của cô hình thành từ đâu ? Và cô sử dụng nó để làm gì ?

Anh ta hỏi cô, Vylina nhìn lại Nakila. Đôi mắt của cô sáng lên, nhưng vẫn không có câu trả lời cho câu hỏi đó.

-Từ trái tim quả cảm, hay từ những điều tàn ác, sự báo thù hay từ những điều phi lý như muốn bảo vệ thế giới chẳng hạn ?

Nakila cúi người xuống, mặt đôi mặt nói với Vylina. Cô nuốt nước bọt, miệng cô run run.

-Thế thì sức mạnh anh xuất phát từ đâu ? Và anh dùng nó để làm gì ?

Cô không có câu trả lời, cô hỏi lại Nakila. Hắn ta cười lạnh, mặt hắn tối lại làm tăng lên sự tàn bạo của hắn trên đôi mắt vàng kia hơn.

-Mọi thứ.

Hắn trả lời một cách ngắn gọn, nhưng từ đó suy nghĩ của cô về Nakila đã khác hẳn. Trận chiến kế bên ngày một nảy lửa hơn, nó như thể hiện tâm trạng của Vylina ngay lúc này vậy. Lily cô bé mở to mắt nhìn Nakila, hắn là một tên sẽ từ bỏ tất cả để có sức mạnh. 

Đúng vậy, vì hắn là Nô Lệ Của Sức Mạnh.

-Thức tỉnh đi.

Nakila nói, trong người Vylina như một ngọn lửa khổng lồ bùng cháy muốn nổ tung cơ thể cô vậy. Tóc của cô bay lên, sức mạnh ư ? Cô đã có được nó, đó không phải là thứ xa xỉ hay một thứ gì.

Sức mạnh vốn đã tồn tại từ rất lâu, đó không phải một từ riêng biệt mà là một cụm từ. Trí thông minh là sức mạnh, sự dũng cảm cũng là sức mạnh, hay những kẻ lưu manh đó cũng chính là sức mạnh của chúng. Nó được tồn tại từ thời cổ đại nhất của vũ trụ, từ khi sinh ra chúng ta đã có sức mạnh cho riêng mình rồi. Tuy nó không đủ để làm chấn động thế giới, nhưng cũng đủ để làm cho ta thực hiện được ý muốn của bản thân.

Phải đó là sức mạnh, sức mạnh của chúng ta, sức mạnh của Vylina dần dần được kết tinh lại. Mắt cô trở nên vàng hơn, ánh hoàng kim tỏa sáng khắp người cô. không khí xung quanh trở nên ngạt thở, sức mạnh cô lớn đến mức đã làm cho những lũ quái vật kia chú ý đến. Từ tay cô xuất hiện một cây thương sáng.

Một màu vàng đến sáng chói. Cũng nhờ đó quá khứ của Vylina trở lại.

"Này Vylina, em dùng thương tốt thật đó. Giỏi hơn anh rồi"

"Hì hì, em làm sao mà giỏi hơn anh Ken được"

Nước mắt cô rơi ra nhưng cũng nhanh chóng khô đi, đó là những đoạn quá khứ buồn trong lòng cô. Mà mọi thứ cũng chỉ vừa bắt đầu. Nakila nhìn cô mỉm cười lạnh, anh ta vẩy tay ra lệnh cho Lily có thể chiến đấu.

-ra đi [Lance of Light].

Sức mạnh của cô đã được kích hoạt. Ánh sáng có hình dáng giống cây thương biến thành một cây thương thật sự, hình dáng của nó màu đen với mũi thương màu vàng tượng trưng cho ánh sáng với bóng tối. Điều đó làm cho cây thương trở nên đẹp đẽ hơn, trên vai, tay lẫn chân của cô có các ánh sáng kết tinh lại thành một bộ giáp nhẹ một phần để tăng sức mạnh của cô, một phần để tăng sức mạnh của tốc độ của cô.

Mắt Vylina sáng lên bước ra khỏi bụi cỏ đứng giữa trận chiến dưới sự bất ngờ của Orc King, Chimera và cô bé ngồi dựa gỗ kia. Cô trở nên lạnh lùng hơn, cây đặt cây thương xuống, ưởng ngực lên hít một hơi thật sâu.

-Ta sẽ kết thúc trận chiến này.

....

_____

Vâng "Anh Hùng" đã trở lại.

Đáng ra cái này là 2 chap nhưng tôi thích viết 1 lượt =)))

+Sự thật: Nutum có đến 2 mặt trăng, 2 mặt trời nằm đối diện nhau và Nutum chỉ xoay một chỗ  không cố định. 

+Có 5 nguyên tố thuộc dạng [Năng Lượng]: Lửa, ánh sáng, bóng tối, gió và sấm sét. 2 nguyên tố ánh sáng và bóng tối không thể dùng chung, nhưng chúng có thể cường hóa cho ba nguyên tố kia trở nên mạnh hơn. 2 nguyên tố mạnh ngang nhau nên cường hóa năng lực của các nguyên tố kia cũng trở nên mạnh hơn.

+Ánh sáng bóng tối đối lập nhau nhưng cách sử dụng lại giống nhau, vì chúng đều thuộc dạng Năng lượng.

____



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp