Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 84: Danh chấn lục địa


2 năm

trướctiếp

Giờ phút này, Thiên Thần lục địa được bao phủ bởi ánh sáng lóa mắt tỏa ra từ bốn người Tiêu Trần, Tứ Đại Kiêu Vương, đây là Vương giả trong đông đảo thiên kiêu của bốn vực. Cho dù đang trong thời đại thiên kiêu xuất hiện lớp lớp nhưng bốn người Tiêu Trần vẫn có thể xưng vương.

Hơn nữa, cùng với ảo ảnh của bốn người xuất hiện, một tiếng nói già nua cũng vang lên rõ ràng trên mỗi một góc của Thiên Thần lục địa.

“Tây Hải vực, Cố Lỗi đứng hàng thứ tư trong Tứ Đại Kiêu Vương, ban tên Lôi Hoàng. Bắc Nhạc vực, Tô Mộc đứng hàng thứ ba trong Tứ Đại Kiêu Vương, ban tên Viêm Tôn. Nam Phong vực, Hoang Cổ xếp hạng thứ hai trong Tứ Đại Kiêu Vương, ban tên Man Vương. Đông Dương vực, Tiêu Trần, đứng đầu trong Tứ Đại Kiêu Vương, ban tên Yêu Kiếm, còn điện Thiên Kiêu lập tức bắt đầu tu sửa pho tượng của Tiêu Trần ngay trong hôm nay, dùng để cung cấp cho người dân cúng bái...”

Nghe giọng nói này, tất cả võ giả ở trên Thiên Thần lục địa đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ, chủ nhân của giọng nói này chắc chắn là một trong thất đại Chúa tể.

“Chúa tể ban tên...”

Không nghĩ tới bốn người Tiêu Trần lại được Chúa tể ban tên, phải biết rằng, tuy trước đó các nhóm thiên kiêu đều có danh hiệu của mình, nhưng nói trắng ra là không được tán thành. Mà nay bọn họ lại được Chúa tể ban tên, có nghĩa là danh hiệu của bốn người Tiêu Trần được thất đại Chúa tể tán thành. Từ nay về sau, trên Thiên Thần lục địa sẽ không còn người nào dám dùng danh hiệu của bốn người Tiêu Trần.

Nói cách khác, từ nay về sau, Yêu Kiếm chỉ đại biểu một người, đó chính là Tiêu Trần.

Mà ngoại trừ ban tên, thất đại Chúa tể còn muốn tu sửa pho tượng của Tiêu Trần ở điện Thiên Kiêu, chuyện này càng khiến người phàm tục hâm mộ tới cực hạn.

Điện Thiên Kiêu là nơi nào, là nơi toàn bộ Thiên Thần lục địa cung phụng thiên kiêu của các thời kỳ, được thế lực của của vô số bá chủ trên Thiên Thần cùng nhau kiến tạo nên, đến nay đã có lịch sử khoảng mấy trăm nghìn năm.

Hễ là người có thể có một vị trí nhỏ trong đó, vậy chắc chắn đều là những nhân vật danh chấn Thiên Thần lục địa. Thời gian mấy trăm nghìn năm, thiên kiêu trong điện cũng chỉ có ba trăm hai mươi pho tượng, mà trong những pho tượng đó có gần một nửa người đều trở thành Chúa tể của Thiên Thần lục địa. Như vậy có thể thấy được điện Thiên Kiêu có ngưỡng cửa cao như thế nào.

Bây giờ thất đại Chúa tể của Thiên Thần lục địa đều có pho tượng của chính mình ở trong điện Thiên Kiêu, vậy mà Tiêu Trần cũng có thể có vị trí trong điện Thiên Kiêu. Trong nhất thời, ánh mắt mọi người đều tập trung tới trên người Tiêu Trần, bao gồm cả ba người Hoang Cổ.

Đứng đầu Tứ Đại Kiêu Vương, pho tượng của bản thân chiếm giữ một vị trí trong điện Thiên Kiêu, đây là vinh quang bực nào chứ? Nhưng mà tất cả những thứ này còn chưa xong, ngay lúc giọng nói phát ra, bốn tòa Kiêu Vương Phong trên không, hóa thân từ thần niệm của thất đại Chúa tể chậm rãi xuất hiện. Ánh mắt của họ nhìn về phía Tiêu Trần, một người trong đó tiện tay phất một cái, một thanh kiếm màu đỏ đậm từ trên trời giáng xuống, cắm thẳng vào trong đất trước mặt Tiêu Trần.

“Kiếm này tên Xích Phong, được lão phu đúc ra lúc ta còn trẻ, phẩm cấp đạt tới Địa Cấp Đỉnh Giai, bây giờ ngươi miễn cưỡng có thể sử dụng được, nên tặng cho ngươi…”

Xích Phong kiếm, nghe Chúa tể này nói, người phàm tục rất mau đã đoán được thân phận của vị Chúa tể này, kinh ngạc mở miệng nói:

“Vạn Binh Chúa Tể, vậy mà lại là Địa Cấp Bảo Binh do đích thân Vạn Binh Chúa Tể chế tạo, này…”

Không nghĩ tới Vạn Binh Chúa Tể sẽ tự mình ban thưởng cho Tiêu Trần một thanh bảo kiếm, mà Xích Phong kiếm này tuyệt đối là bảo kiếm nổi danh lừng lẫy trên Thiên Thần lục địa, được dự đoán là bảo kiếm mạnh nhất.

Không biết nên hình dung tâm trạng của mọi người lúc này như thế nào. Đầu tiên là Chúa tể ban tên, rồi sau đó được tiến vào chiếm giữ một vị trí trong điện Thiên Kiêu, bây giờ lại đến Vạn Binh Chúa Tể tặng thanh kiếm cấp Địa Binh mạnh nhất, Xích Phong kiếm.

Thanh Vân kiếm đã bị vỡ vụn ở thời điểm chống lại Cửu Tiêu Thần Lôi, mà Vạn Binh Chúa Tể lại ban Xích Phong cho mình. Tiêu Trần cũng không biết, thật ra đây là do Cửu Tiêu Chúa tể làm.

Lúc trước đi tìm Vạn Binh Chúa Tể, không biết Cửu Tiêu Chúa tể đã nói cái gì với ông ta, cuối cùng Vạn Binh Chúa Tể mới đồng ý tặng Xích Phong cho Tiêu Trần.

Nhìn Xích Phong kiếm trước mặt, trong mắt Tiêu Trần hiện lên sự kích động. Một thanh bảo kiếm không thể nghi ngờ là lực hấp dẫn chí mạng đối với kiếm tu, mà Xích Phong kiếm, cho dù từ phương diện nào thì Thanh Vân kiếm cũng không có khả năng so sánh với nó được, đây mới là một thanh bảo kiếm chân chính.

Ban Xích Phong kiếm cho Tiêu Trần xong, Vạn Binh Chúa Tể lại mở miệng nói:

“Cuộc chiến của Tứ Vực Thiên Kiêu đến đây là kết thúc, trong vòng ba ngày, các ngươi đều sẽ nhận được ban thưởng đến từ Trung Thổ thần vực…”

Cuộc chiến của Tứ Vực Thiên Kiêu kết thúc, vào giây phút rời đi, ánh mắt của tất cả thiên kiêu đều nhìn về phía Tiêu Trần. Ngay sau đó, mọi người đều bị truyền tống ra khỏi Bách Linh mộ địa, quay trở về địa vực của từng người.

Từ Bách Linh mộ địa trở về Đông Dương vực, khi bốn người Tiêu Trần, Mộc Thanh, Triệu Vô Vân, Lâm Tinh bước ra, rõ ràng là ba người Mộc Thanh đã bị làm lơ, ánh mắt mọi người ở đây đều khóa lại trên người Tiêu Trần.

Không có cách nào, so sánh với Tiêu Trần, biểu hiện của ba người Mộc Thanh bình thường không có gì lạ. Mộc Thanh và Triệu Vô Vân chỉ chiếm được ngọn núi ở bên ngoài, còn Lâm Tinh, tuy rằng thành công chiếm một ngọn núi ở vị trí trung gian, nhưng so sánh với Tiêu Trần, biểu hiện của hắn vẫn không đủ để mọi người phải chú ý.

Rất nhiều người đều muốn xông lên, may mà có người của Đông Kiếm Các ngăn cản, vẻ mặt vui mừng đi đến trước mặt Tiêu Trần. Dù là Thương Huyền cũng có hơi kích động nói:

“Trần Nhi, làm tốt lắm...”

Đánh bại tất cả thiên kiêu của bốn vực, trở thành người đứng đầu trong Tứ Đại Kiêu Vương, biểu hiện của Tiêu Trần thật là không chê vào đâu được. Hơn nữa, cùng với biểu hiện kinh diễm của Tiêu Trần thì Đông Kiếm Các cũng được vang danh. Cũng có thể khoa trương nói rằng ba chữ Đông Kiếm Các này đã được truyền khắp toàn bộ Thiên Thần lục địa.

Đứng trước lời khen của Thương Huyền, Tiêu Trần chỉ hơi mỉm cười. Sau đó, ánh mắt hắn không tự giác nhìn về phía Huyết Ma Điện, trước đó ở không nhìn thấy Trần Lăng ở Thiên Kiêu Thập Bát Phong, Tiêu Trần cảm thấy khá lo lắng, nhưng hiển nhiên bây giờ cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể về Đông Kiếm Các trước rồi mới phái người đi Huyết Ma Điện tìm hiểu tin tức của Trần Lăng sau.

Đi theo đoàn người của Đông Kiếm Các, dưới cái nhìn chăm chú của số đông võ giả Đông Dương vực, Tiêu Trần rời khỏi mộ địa, một đường trở về Đông Kiếm Các. Đợi đến khi đoàn người Tiêu Trần đến Đông Kiếm Các, tất cả đệ tử, trưởng lão của Đông Kiếm Các đều tự phát đi đến trước sơn môn nghênh đón.

Tiêu Trần, chân long của Đông Kiếm Các bọn họ, bây giờ đã là người đứng đầu của Tứ Đại Kiêu Vương, đứng hàng đầu trong Tứ Vực Thiên Kiêu, dùng thực lực của mình nghiền ép tất cả tuyệt thế thiên kiêu của Tứ Đại Địa Vực.

Nhảy xuống từ trên lưng của chim ưng Thanh Vũ Ưng, nhìn thấy Tiêu Trần, tất cả đệ tử đều cung kính hành lễ kêu:

“Tham kiến Tiêu sư huynh…”

Ngay cả đệ tử hạch tâm cũng tôn xưng Tiêu Trần một tiếng sư huynh, cường giả vi tôn. Tuy rằng bây giờ Tiêu Trần còn chưa phải đệ tử hạch tâm, nhưng tin tưởng không bao lâu, Tiêu Trần chắc chắn sẽ đuổi kịp bọn họ. Cho nên một tiếng sư huynh này mọi người đều gọi tâm phục khẩu phục.

Màn đêm buông xuống, toàn bộ tông môn Đông Kiếm Các chúc mừng, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử hạch tâm cùng với tất cả trưởng lão đều tụ tập tới ngoài quảng trường bên ngoài điện của Đông Kiếm Các Chủ, uống rượu nghe ca múa hết mình.

Trải qua cuộc chiến của Tứ Vực Thiên Kiêu này, bởi vì biểu hiện lóa mắt của Tiêu Trần mà Đông Kiếm Các đã có xu hướng trở thành thế lực đứng đầu Đông Dương vực. Chỉ vì Tiêu Trần đã đè ép tất cả thiên kiêu của Tứ Đại Địa Vực cho nên người phàm tục đều cảm thấy Đông Kiếm Các có thể trở thành thế lực mạnh nhất Đông Dương vực, áp chế bốn thế lực lớn khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp