Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 67: Thu hoạch huyền linh, chiến đấu ác liệt với oán quỷ


2 năm

trướctiếp

Suốt cả chặng đường đi vào khu vực trung tâm của Bách Linh mộ địa, trên đường Tiêu Trần cũng không gặp được thiên kiêu nào khác cả. Nghĩ tới cũng phải bốn đỉnh Bách Linh mộ địa liên kết lại với nhau diện tích rộng lớn biết bao nhiêu. Muốn gặp được mười tám tên thiên kiêu ở trong đó cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Cũng chỉ có thể tìm đủ huyền linh trong đám đông cuối cùng chạm mặt nhau trong Bách Linh mộ địa thì mới có thể bùng nổ đại chiến chân chính.

Trong giai đoạn đầu này sẽ không có ai chủ động đi tìm đối phương đâu, bởi vì mục tiêu của tất cả mọi người đều là vượt qua được Huyền Nguyên Cảnh.

Chạy suốt đoạn đường cuối cùng thì Tiêu Trần cũng may mắn gặp được huyền linh đầu tiên, hình người tản ra thứ ánh sáng trắng nhạt nhòa, có điều nó vô cùng hư ảo, đây chính là huyền linh.

Chúng dần dần trôi nổi giữa không trung, trông nó giống như bị gió thổi đi vậy. Lần đầu tiên nhìn thấy huyền linh, trong đôi mắt của Tiêu Trần ánh lên sự hưng phấn. Sau đó Tiêu Trần cũng không hề do dự, hắn khẽ cử động cơ thể rồi nhanh chóng bổ nhào về phía huyền linh.

Dường như cảm nhận được sự nguy hiểm đang ập về phía mình. Huyền linh vốn dĩ đang di chuyển với tốc độ chậm chạp thì đột nhiên tăng tốc, nó lùi về phía sau nhanh như tia chớp tránh để khỏi sự công kích của Tiêu Trần.

Tốc độ cực nhanh, hiển nhiên muốn bắt được huyền linh cũng không phải là một chuyện đơn giản. Trước tiên tốc độ của ngươi cũng phải đuổi kịp tốc độ của nó đã nếu không thì sẽ không thể nào bắt được nó đâu.

Bách Linh mộ địa, trên cơ bản đều là ba tên đệ tử tinh anh liên thủ lại với nhau thì mới có thể thành công bắt được một huyền linh. Thế nhưng hiện tại bên cạnh Tiêu Trần lại không có ai giúp đỡ cả thế nên hắn chỉ có thể tự dựa vào sức của mình mà thôi.

Triển khai Bước Thanh Ảnh, cơ thể biến thành một luồng ánh kiếm đuổi theo hướng huyền linh đang tẩu thoát. Đuổi theo huyền linh suốt cả quãng đường dài hơn một nghìn mét thì lúc này Tiêu Trần mới có thể đuổi kịp được bước chân của huyền linh.

Tiêu Trần không hề do dự mà đưa tay ra bắt lấy, linh lực trong cơ thể Tiêu Trần dâng trào hắn nắm chặt lấy cổ của huyền linh. Sau đó nhờ vào linh lực của cơ thể trong một thời gian ngắn ngủi Tiêu Trần đã luyện hóa huyền linh thành huyền linh đan rồi.

Huyền linh vốn chẳng có tính công kích gì cả, thế nên chỉ cần ngươi đuổi kịp tốc độ của nó, trong tình huống bình thường thì đều có thể tóm được nó. Chỉ là muốn đuổi kịp tốc độ của huyền linh nói thì dễ đấy. Cấp độ Hoàng Cực Cảnh e là cũng chỉ có yêu nghiệt hàng đầu như Tiêu Trần thì mới có thể bì kịp tốc độ với huyền linh mà thôi.

Thành công bắt được huyền linh đầu tiên, Tiêu Trần cẩn thận cất huyền linh đan đi. Cùng lúc đó phía trước Tiêu Trần vọng tới tiếng kêu rên thảm thiết, hắn chỉ thấy một oán quỷ toàn thân tỏa ra hắc khí đang nhanh chóng tấn công về phía bên này.

Những oán quỷ này cũng không phải là sản phẩm ở trong Bách Linh mộ địa mà là bị các chúa tể thả vào bên trong. Mục đích cũng chỉ vì muốn tạo thêm độ khó khăn cho đám người Tiêu Trần mà thôi. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Khác hẳn với huyền linh, oán quỷ vốn dĩ đã có tính công kích rất mạnh. Tuy chúng không có thần trí nhưng bản năng giết chóc của chúng lại khiến cho thực lực của oán quỷ thật sự rất đáng gờm. Chỉ cần ngươi không tiêu diệt nó hoàn toàn vậy thì oán quỷ sẽ đi theo ngươi không chịu lùi bước.

Oán quỷ này có thể sánh được với Hoàng Cực Cảnh Đại Viên Mãn. Tiêu Trần dứt khoát rút Thanh Vân kiếm ra khỏi vỏ rồi triển khai Kiếm pháp Viêm Hỏa. Hắn chém ra một kiếm, viêm hỏa kiếm khí màu đỏ đánh mạnh về phía oán quỷ. Một kiếm này của Tiêu Trần chính là thẳng tay ra đòn giết chết kẻ địch.

Oán quỷ này cũng không có gì uy hiếp tới Tiêu Trần cả thế nhưng nếu gặp được một đám oán quỷ như thế thì cũng có đôi chút phiền phức. Tiêu Trần âm thầm đưa ra quyết định trong lòng, mình vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn không thể để cho cả đám oán quỷ này bao vây lấy mình được nếu không thì khó mà thoát thân.

Đánh chết được một oán quỷ thì lại có thêm được một viên huyền linh đan nữa. Tiêu Trần tiếp tục bắt huyền linh. Cũng vào ngay lúc này những người khác cũng bắt đầu tiến vào khu vực trung tâm. Mặt khác cũng có không ít người đã có được huyền linh đan đầu tiên rồi.

Nhất định phải giành giật từng giây một để đột phá Huyền Nguyên Cảnh, thế nên không có một ai có một chút thả lỏng nào cả. Mọi người từ bốn phương tám hướng tiến vào trong khu vực trung tâm, mọi người đều cùng nhau đi về phía đó.

Có thể tưởng tượng được, sau khi đám thiên kiêu đi ngang qua khu vực trung tâm để đi tới vị trí trung tâm của Bách Linh mộ địa để gặt nhau ngay trước mặt mọi người. Sau đó cuộc tỷ thí giai đoạn đầu này chắc là cũng kết thúc rồi. Tiếp theo sẽ bước vào giai đoạn đối đầu trực diện.

Người từ bốn phương tám hướng đồng thời đi về phía vị trí trung tâm của Bách Linh mộ địa. Dọc theo đường đi vừa chém giết oán quỷ vừ thu hoạch huyền linh. Đây là giai đoạn đầu tiên, mà giai đoạn thứ hai chính là mọi người gặp gỡ nhau ở vị trí trung tâm rồi đại chiến. Đến lúc đó nếu như ai không thể đột phá được Huyền Nguyên Cảnh vậy thì kết quả khó mà tưởng tượng được, tuyệt đối là khó lường.

Suốt cả chặng đường săn lùng huyền linh, đồng thời chém giết oán quỷ chặn đường, ròng rã suốt ba ngày trời Tiêu Trần vẫn không thể đi qua được khu vực trung tâm. Thậm chí hắn còn chưa đi được một phần năm lộ trình nữa.

Không thể không nói sau khi bốn đỉnh Bách Linh mộ địa liên kết lại với nhau thì diện tích quả thật trở nên rất rộng lớn. Cộng thêm cả việc còn phải lùng bắt huyền linh nữa thế nên tốc độ của Tiêu Trần cũng không thể nào nhanh được. Ngẫm nghĩ nếu như muốn đi qua được khu vực trung tâm thì ít nhất cũng phải mấy mấy tháng trời.

Hơn nữa, càng lúc càng đi vào sâu bên trong Tiêu Trần mới phát hiện ra số lượng của oán quỷ càng lúc càng nhiều. Cho đến hôm nay tất cả oán quỷ mà Tiêu Trần đã gặp được đã bắt đầu kết bè kết phái lại với nhau rồi, gần như Tiêu Trần không còn gặp được oán quỷ lạc đàn nữa.

Xem ra nếu muốn đánh một trận với những thiên kiêu khác thì nhất định phải trải qua thử thách của oán quỷ. Theo như sự phát triển của tình huống này thì cuối cùng hắn nhất định sẽ gặp phải sự tấn công bất ngờ của đám oán quỷ này thôi. Mà một khi không thể đánh bại được đám oán quỷ này vậy thì Tiêu Trần sẽ không thể nào qua được khu vực trung tâm chứ đừng nói đến chuyện gặp được các thiên kiêu khác.

Thời gian từng ngày trôi qua, sau nửa tháng đám thiên kiêu đã đi được một nửa chặng đường rồi. Có điều càng ngày đi vào càng sâu, tốc độ di chuyển của mọi người càng lúc càng chậm lại. Đến bây giờ tất cả mọi người đều là ban ngày thì chạy còn ban đêm sẽ đi tìm một chỗ an toàn nào đó để nghỉ ngơi.

Cũng chẳng còn cách nào khác, đã đến đây rồi thì số lượng oán quỷ đã ngày càng nhiều hơn. Mỗi lần gặp phải oán quỷ thì ít nhất cũng phải có mười con trở lên. Cộng thêm việc chiến đấu với oán quỷ ở trong bóng tối tuyệt đối là một lựa chọn không hề sáng suốt. Thế nên khi đêm xuống mọi người chỉ có thể chọn cách nghỉ ngơi mà thôi.

Tốc độ càng lúc càng chậm chạp hơn, nhưng mà nửa tháng trôi qua thu hoạch của đám thiên kiêu cũng không phải là nhỏ. Hầu như người nào cũng nắm được trong tay mười viên huyền linh đan.

Tiêu Trần ngồi trên cành cây của một cây đại thụ, hắn đã có được năm mươi tám viên huyền linh đan trong tay rồi nhưng mà như thế vẫn chưa đủ. Theo như kế hoạch của Tiêu Trần, muốn tự mình đột phá Huyền Nguyên Cảnh thì ít nhất cũng phải có trên một trăm viên huyền linh đan mới được.

Võ thể huyền linh bình thường vốn không thể nào lọt được vào pháp nhãn của Tiêu Trần. Mục đích của Tiêu Trần chính là võ thể huyền linh hoàn hảo. Như vậy thì huyền linh đan cần phải có lại càng nhiều hơn nữa. Đồng thời trong tình hình huyền linh đan đủ thì liệu rằng có thể biến thành võ thể huyền linh hoàn hảo được hay không, việc này còn cần phải xem thiên phú của bản thân nữa.

Nhắm mắt ngồi khoanh chân, Tiêu Trần bắt đầu tu luyện. Cũng không biết đã qua bao lâu, trong bóng tối Tiêu Trần nhạy bén cảm nhận được có tiếng đánh nhau vọng tới, hơn nữa còn cách chỗ của hắn không xa nữa.

Tiêu Trần chậm rãi mở hai mắt ra, hắn đưa mắt nhìn về phía phát ra tiếng đánh nhau, hắn tự lẩm bẩm trong miệng:

“Gặp phải oán quỷ sao? Không biết là ai nữa?”

Đoán được chắc hẳn là có người đã gặp được oán quỷ rồi. Buổi tối gặp phải oán quỷ không phải là một chuyện tốt đẹp gì cả. Ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng Tiêu Trần vẫn quyết định đi lên trước xem tình hình thế nào. Nếu như là Trần Lăng gặp được oán quỷ vậy thì Tiêu Trần ắt sẽ ra tay cứu giúp, còn nếu như là người khác thì hãy quên nó đi.

TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp