Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 59: Bách Linh mở, sóng gió nổi lên


2 năm

trướctiếp

Cuối cùng cũng đã đột phá, trên mặt Tiêu Trần là nụ cười vui mừng. Tiếp theo vẫn còn lại mấy ngày, cuối cùng là quãng thời gian nhảy vọt, chỉ cần đột phá được Bước Thanh Ảnh và Kiếm Pháp Kim Sát đến Hóa Cảnh thì lần bế quan này của hắn cũng xem như tốt đẹp.

Khoảng thời gian cuối cùng, vào lúc Tiêu Trần bước vào giai đoạn chạy nước rút, ngoại môn Đông Kiếm Các cũng bắt đầu cuộc thi tranh giành vị trí đến Bách Linh mộ địa.

Cuộc thi triển khai cách thức đấu lôi đài, tổng cộng gồm mười lôi đài. Chọn trước mười đệ tử tinh anh từ ngoại môn làm đài chủ, bất kỳ một đệ tử ngoại môn nào khác đều có cơ hội được khiêu chiến một lần. Chỉ cần chiến thắng là đệ tử ngoại môn này có thể trở thành đài chủ mới. Thời gian kéo dài năm ngày, sau năm ngày, mười người còn ở lại trên lôi đài chính là những đệ tử tinh anh đi cùng Tiêu Trần đến Bách Linh mộ địa.

Là một Tiềm Long, Tiêu Trần tất nhiên không cần phải tham gia. Nói trắng ra là mười đệ tử tinh anh lần này cùng Tiêu Trần tiến vào Bách Linh mộ địa, về mặt nào đó chính là đi tìm kiếm cơ duyên thuộc về mình. Về mặt khác là để trợ giúp Tiêu Trần, dù sao ở bên trong Bách Linh mộ địa, sự cạnh tranh giữa Ngũ Đại Tiềm Long vô cùng kịch liệt.

Cũng bởi vì Ngũ Đại Tiềm Long xuất thế nên chuyến đi đến Bách Linh mộ địa lần này đã có chút thay đổi. Không thể không kết luận chắc nịch rằng, lần này Bách Linh mộ đại chính là sân khấu của Ngũ Đại Tiềm Long, còn những người khác cũng chỉ có thể nhặt nhạnh được một ít chỗ tốt khác.

Thoáng cái năm ngày đã trôi qua, mười đệ tử tinh anh cuối cùng cũng xuất hiện. Không ngoài dự liệu, vài đệ tử ngoại môn tinh anh có uy tín lâu năm như Vương Hổ, Triệu Khoát và Trình Hải đều giành được vị trí.

Số người được xác định, sau đó Thương Huyền tuyên bố ba ngay sau khởi hành tiến về Bách Linh mộ địa.

Vào ba ngày cuối cùng, cách ngày xuất phát một ngày, Tiêu Trần cũng đã xuất quan. Sau gần nửa năm bế quan, sự tiến bộ của Tiêu Trần chắc chắn là vô cùng to lớn.

Tu vi vững vàng đạt đến ranh giới Hoàng Cực Cảnh Đại Viên Mãn, kiếm khí cũng đã đột phá đến cảnh giới Tiểu Viên Mãn, đồng thời hai Võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm là Bước Thanh Ảnh và Kiếm Pháp Kim Sát cũng đã tu luyện đến Hóa Cảnh.

Thực lực tổng hợp vô cùng to lớn. Mặc dù bây giờ Tiêu Trần vẫn là tu vi Hoàng Cực Cảnh như trước, nhưng nếu gặp phải võ giả nhập môn Huyền Nguyên Cảnh như Độc Giao công tử gì đó, không phải nói quá, nhiều nhất ba kiếm, Tiêu Trần có thể chắc chắn đánh thắng.

Tiêu Trần chậm rãi bước ra từ trong Táng Kiếm Sơn Cốc, sau khi thi lễ với hai trưởng lão chính thì cất bước đi về Vô Trần cư. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Tu luyện khắc khổ gần nửa năm trời, cả đêm này, Tiêu Trần thanh thản ngủ một giấc ngon lành. Đợi đến sáng sớm ngày hôm sau, Tiêu Trần mới cáo biệt hai người Thanh Dao, Thanh Lạc, đi đến quảng trường ngoại môn.

Hôm nay là ngày xuất phát tiến về Bách Linh mộ địa, trên quảng trường ngoại môn, tất cả đệ tử ngoại môn đều đã tề tựu đông đủ. Khi họ nhìn thấy Tiêu Trần đến đều lần lượt hành lễ:

“Tham kiến Tiêu sư huynh…”

Tất cả mọi người đều chủ động nhường cho Tiêu Trần một con đường đi thẳng về phía đài cao của quảng trường. Tiêu Trần cao cao tại thượng nhìn mười người nhóm Vương Hổ trước mặt. Mười người này chính là những người sẽ đi cùng Tiêu Trần tiến vào Bách Linh mộ địa lần này.

Ánh mắt Tiêu Trần đảo qua mười người theo thứ tự đang đứng. Đối diện với ánh nhìn chăm chú của Tiêu Trần, Vương Hổ vô thức cúi đầu.

Vốn dĩ Vương Hổ vẫn còn ôm hận với Tiêu Trần, chẳng qua bây giờ hắn ta đã hoàn toàn không còn ý nghĩ này nữa. Tiêu Trần chính là Tiềm Long, còn hắn ta chẳng qua chỉ là một đệ tử tinh anh ngoại môn có chút thiên phú nổi bật mà thôi. Sự ghen ghét trước đó của hắn ta cũng đã biến mất sạch sẽ từ lâu.

Con người chính là như thế, khi ngươi chỉ mạnh hơn hắn một chút, hắn sẽ ghen ghét ngươi, thậm chí hận thù ngươi. Nhưng sau khi ngươi vượt qua hắn thật xa, đạt tới một mức độ mà hắn chỉ có thể ngưỡng vọng, khi đó hắn sẽ không còn ghen ghét ngươi nữa.

Tiêu Trần không tiếp tục để mắt đến mười người Vương Hổ nữa mà quay đi, chờ đợi nhóm người Thương Huyền đến.

Cũng không phải chờ đợi quá lâu, rất nhanh sau đó Thương Huyền và một nhóm trưởng lão ngoại môn xuất hiện. Thương Huyền vừa hòa ái khẽ gật đầu Tiêu Trần, sau đó nhìn về phía mười người Vương Hổ, nói:

“Bách Linh mộ địa chính là đại tạo hóa thuộc về các ngươi, tiến vào đó rồi, phải nắm lấy bất cứ cơ hội nào. Có điều, ta phải nhắc nhở trước các ngươi, cạnh tranh lần này ở Bách Linh mộ địa vì Ngũ Đại Tiềm Long xuất thế nên xảy ra thay đổi.”

“Những lần trước Bách Linh mộ địa mở ra, tất cả mọi người đều có thể cạnh tranh nắm bắt cơ duyên thuộc về mình. Nhưng còn lần này thì khác, Ngũ Đại Tiềm Long, bất kỳ người nào trong số họ đều có năng lực có thể giết chết các ngươi trong tích tắc. Nên lần này tiến vào Bách Linh mộ địa, các ngươi nhất định phải nghe theo sự chỉ huy của Tiêu Trần. Các ngươi phải hiểu rằng không bao giờ được xem Ngũ Đại Tiềm Long như võ giả Hoàng Cực Cảnh bình thường khác. Khi đối mặt với bọn họ, các ngươi không hề có sức lực để đánh trả, đừng để cơ duyên không có được mà trái lại phải mất mạng, đây rõ là cái có được không bù nổi cái mất đi…”

Ngũ Đại Tiềm Long xuất thế, phá vỡ hoàn toàn thế cục của thế hệ trẻ Đông Dương vực. Cũng chính vì điều đó, cuộc cạnh tranh ở Bách Linh mộ địa lần này đã khác xa so với trước đây.

Thử nghĩ mà xem, vốn đang là một đám cừu non cạnh tranh với nhau, nhưng đột nhiên trong bầy cừu này lại xuất hiện thêm năm con rồng mạnh mẽ, kết quả sẽ là gì? Rất đơn giản, tất cả cừu non đều bị đồ sát một cách tùy tiện, cuối cùng chỉ còn lại năm con rồng mạnh đến điên cuồng này tranh đấu với nhau.

Tình huống hiện giờ cũng chính là như thế. Những đệ tử ngoại môn bình thường trước mặt Ngũ Đại Tiềm Long chính là những chú cừu non. Vốn dĩ bất kỳ ai cũng có thể giành lấy cơ duyên, nhưng giờ bởi vì sự tồn tại của Ngũ Đại Tiềm Long nên cơ hội trở thành không. Trước mặt Ngũ Đại Tiềm Long, đệ tử ngoại môn chính là gà đất chó sành, hoàn toàn không đỡ nổi một chiêu.

Những lời này của Thương Huyền rất khó nghe, nhưng lại là sự thật, không ai phản bác những lời này. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, Bách Linh mộ địa lần này đã khác so với trước.

Sau khi dặn dò đám đệ tử một phen, Thương Huyên lại đưa một tấm bản đồ làm bằng da cho Tiêu Trần, nhỏ giọng nói:

“Đây là bản đồ Bách Linh mộ địa, nhưng chỉ vẽ ở khu vực bên ngoài. Còn về khu vực trung tâm, bởi vì trước nay chưa từng có người tiến vào được cho nên không có bất kỳ thông tin nào. Ở khu vực bên ngoài cứ dựa vào bản đồ để hành động, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì quá lớn. Nhưng một khi đã tiến vào khu vực trung tâm, lúc đó chỉ có thể dựa vào chính bản thân ngươi thôi.”

Bách Linh mộ địa đã mở ra rất nhiều lần, dưới sự cố gắng của nhiều thế hệ ngũ đại cự đầu mới có thể nắm giữ cơ bản địa hình ở khu vực rìa ngoài Bách Linh mộ địa. Đương nhiên, thứ này chỉ giới hạn ở khu vực bên ngoài mộ địa, nếu đã tiến vào khu vực trung tâm, thế thì chỉ có thể tự mình tìm tòi.

Tiêu Trần cẩn thận cất giữ địa đồ, ngay sau đó Thương Huyền ra lệnh, đám người lần lượt bước lên Thanh Vũ Ưng. Tiếng chim ưng vang lên, đoàn người bay lên không trung, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời.

Ngoài Thương Huyền là người dẫn đội, đồng hành trong đoàn còn có hai vị trưởng lão chính khác cùng mười trưởng lão bình thường, còn lại là mười một đệ tử nhóm Tiêu Trần.

Nhìn theo bóng Thanh Vũ Ưng bay đi, trong đông đảo đệ tử ngoại môn trên quảng trường tràn đầy sự chờ mong. Tất cả bọn họ đều biết Ngũ Đại Tiềm Long đều đang trong giai đoạn sắp đột phá Hoàng Cực Cảnh. Vào lần này, ai sẽ là người chiến thắng sau cùng?

Hiện giờ vẫn chưa thể nào đoán được, nhưng có thể chắc chắn rằng đây tuyệt đối là một trận long tranh hổ đấu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp