Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 135: Triệu Lộ ngăn cản


2 năm

trướctiếp

Triệu Lộ đã hiểu ra rằng muốn lôi kéo Tiêu Trần là chuyện không có thể được. Nếu đã như thế hắn ta cũng bỏ ngay ý định này, ngược lại hắn ta lại đổi ý đòi Tiêu Trần thả Vương Khánh Phong ra.

Tiêu Trần nghe Triệu Lộ nói như vậy thì dừng bước, sau đó hắn quay đầu lại và lạnh lùng nói.

“Vương Khánh Phong phạm phải một chút sai lầm nhỏ, cho nên ta đã giúp hắn ta ghi nhớ thật lâu về chuyện này. Yên tâm, ta sẽ không lấy mạng của hắn ta, khi nào hắn có thể ghi nhớ thật kĩ thì khi đó ta sẽ để hắn trở về Ngục Viêm Phong.”

Vương Khánh Phong lợi dụng thời điểm Tiêu Trần không có mặt dám quấy rầy Tần Thủy Nhu, cho nên hắn nhất định không thể bỏ qua cho Vương Khánh Phong.

Còn về phía Ngục Viêm Phong, Tiêu Trần tất nhiên không sợ. Nơi này chính là Cửu Tiêu cung, có một vài quy củ vẫn cần phải tuân thủ, Ngục Viêm phong không dám trắng trợn hành sự, cũng không dám đem sự việc tâu đến chỗ Cửu Tiêu chúa tể, bởi vì lý lẽ đang nghiêng về phía Tiêu Trần. Một khi để Cửu Tiêu chúa tể biết được thì kết cục của Vương Khánh Phong chắc chắn sẽ còn thê thảm hơn bây giờ rất nhiều.

Tiêu Trần nói xong cũng không đợi Triệu Lộ trả lời mà đi thẳng ra ngoài, hắn chỉ nghe thấy Triệu Lộ ở sau lưng khó nén được tức giận nói: "Được! Được lắm, Tiêu Trần! Đây chính là sự lựa chọn của ngươi, đừng có mà hối hận."

Có thể thấy rất rõ ràng rằng Triệu Lộ đã bị thái độ này của Tiêu Trần hoàn toàn chọc giận.

Tiêu Trần không chấp nhận lời mới chào của Ngục Viêm phong thì thôi đi, đã vậy ngay cả chuyện của Vương Khánh Phong, Tiêu Trần cũng không cho hắn ta chút mặt mũi nào. Dựa vào tính cách của Triệu Lộ, đương nhiên hắn ta sẽ đùng đùng nổi giận rồi.

Khiến cho một cường giả Đạo Vương Cảnh phát cáu, nếu chuyện này xảy ra ở bên ngoài thì Tiêu Trần chắc chắn sẽ đau đầu lắm đây. Nhưng đây đang là Cửu Tiêu cung, có một vài quy củ, cho dù là Triệu Lộ thì cũng phải nhất nhất tuân theo, huống hồ Tiêu Trần còn là một kiêu vương rất được Cửu Tiêu chúa tể coi trọng. Cho nên Triệu Lộ dù có tức giận đến mấy cũng không dám cả gan động thủ với hắn, cùng lắm chỉ là giở chút thủ đoạn âm thầm ngáng chân hắn mà thôi.

Triệu Lộ bị quy củ ràng buộc nên sự uy hiếp cũng không tạo ra được ảnh hưởng quá nhiều, đương nhiên đây cũng không phải là kế sách lâu dài. Ra khỏi Vô Trần cư, Tiêu Trần khẽ thở dài một hơi.

“Ái chà! Vẫn phải dựa vào thực lực thôi. Triệu Lộ có tu vi Đạo Vương Cảnh, các vị sư tôn của mình căn bản không có cách nào chính diện chống lại được. Cho dù hiện giờ có thể dựa vào quy củ của Cửu Tiêu cung tạm thời ổn định tình thế, nhưng từ đầu đến cuối bọn hắn đều yếu thế hơn.”

Nguyên nhân căn bản của tất cả mọi việc lần này hiển nhiên là do thực lực của bản thân chưa đủ. Ngục Viêm phong chỉ cần phái một trưởng lão chủ tọa đã có thể chèn ép mấy người Thương Huyền đến nghẹt thở.

Hắn cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, thế nhưng lại không nghĩ ra được kế sách gì. Con đường tu luyện không có lối tắt, chỉ có thể dấn thân từng bước một đi lên mà thôi.

Tiêu Trần không muốn suy nghĩ những việc này nữa bởi vì có suy nghĩ nhiều cũng vô dụng.

Nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn bây giờ là trong vòng hai năm làm tu vi tăng lên tới Thiên Nhân Cảnh, còn những chuyện khác tạm thời không có cách nào cân nhắc nhiều như vậy.

Tiêu Trần đi thẳng vào Thiên Kiếm Đường. Có lẽ trưởng lão phụ trách trông coi Thiên Kiếm Đường đã nhận được mệnh lệnh của Thương Huyền từ trước nên không hề ngăn cản hắn. Tuy trưởng lão Thương Huyền phái ra không làm khó dễ Tiêu Trần, thế nhưng vị trưởng lão bên phe cánh của Triệu Lộ lại không dễ nói chuyện như vậy.

Bởi vì Triệu Lộ cũng đivào đây cho nên hiện tại các đại đường khẩu của Thiên Kiếm phong đều có người của hắn ta cài vào trong.

Tiêu Trần bị một trưởng lão bên phe của Triệu Lộ chặn lại cho nên sắc mặt của hắn dần trở nên lạnh lẽo.

"Ta có mệnh lệnh của sư phụ có thể tùy ý ra vào ở Thiên Kiếm Đường. Sao vậy? Ngươi muốn ngăn cản ta sao?”

“Ta không biết ngươi đang nói cái gì, ta chỉ biết Triệu trưởng lão còn chưa hạ mệnh lệnh thì ta không thể để ngươi tiến vào Thiên Kiếm Đường.” Nghe Tiêu Trần nói thế, tên này trưởng lão lạnh nhạt trả lời.

Hắn ta chỉ nghe theo mệnh lệnh của Triệu Lộ, nên Tiêu Trần không có cách nào tiến vào Thiên Kiếm Các.

Cùng lúc đó, Triệu Lộ cũng nhận được tin tức Tiêu Trần đi tới Thiên Kiếm Đường. Trên mặt Triệu Lộ hiện ra một nụ cười mỉa mai, sau đó hắn ta ngay lập tức hạ lệnh cho các trưởng lão bên phe của mình, không có mệnh lệnh của hắn ta thì không cho phép Tiêu Trần bước vào Thiên Kiếm Đường.

Tiêu Trần không phải đã tuyên bố hai năm sau tranh lấy vị trí đệ tử đệ nhất hay sao.

Được! Ta sẽ chặt đứt tài nguyên tu luyện của ngươi. Không có tài nguyên tu luyện chống đỡ, để ta xem ngươi lấy cái gì mà tu luyện!

Cùng lúc đó, tin tức về mệnh lệnh cấm Tiêu Trần tiến vào Thiên Kiếm Đường cũng đã truyền đến tai Thương Huyền làm hắn ta vô cùng tức giận. Hắn ta không nghĩ tới Triệu Lộ lại có thể quá đáng đến như vậy.

Thương Huyền nổi giận đùng đùng đi đến chỗ Triệu Lộ ở. Vừa bước vào cửa, Thương Huyền đã lạnh giọng quát lớn: “Triệu Lộ! Ngươi làm vậy là có ý gì?”

“A! Phong chủ đại nhân làm sao vậy, ta cũng hề làm gì cả.” Thấy Thương Huyền đang vô cùng tức giận, Triệu Lộ cười khẩy một tiếng và nói.

“Không làm cái gì sao? Tiêu Trần ra vào Thiên Kiếm Đường là mệnh lệnh của ta, tại sao ngươi lại sai người của mình đi ngăn cản hắn hả?” Thương Huyền nói.

“À! Thì ra là việc này, vậy là Phong chủ đại nhân có điều không biết rồi. Tiêu Trần này chỉ là một đệ tử, dựa theo quy củ, hắn nếu muốn đi vào Thiên Kiếm Đường thì cần phải có đủ điểm cống hiến, nhưng thật đáng tiếc là hắn lại không có. Ta làm như vậy chắc hẳn là không sai chứ hả?” Triệu Lộ nói.

Triệu Lộ cố ý giả vờ hồ đồ, thế nhưng Thương Huyền biết rõ hắn ta đang mưu tính cái gì.

Đơn giản thứ hắn ta muốn đó chính là chặt đứt tài nguyên tu luyện của Tiêu Trần, hôm nay là Thiên Kiếm Đường, ngày mai có lẽ chính là Võ Kỹ Đường.

Không có tài nguyên tu luyện thì dù thiên phú của Tiêu Trần có cao đến đâu cũng không có khả năng trong vòng hai năm đột phá được Thiên Nhân Cảnh.

Thương Huyền lạnh lùng nhìn Triệu Lộ, hắn ta cũng không muốn nhiều lời với Triệu Lộ nên chỉ dứt khoát lạnh lùng quát lên.

“Triệu Lộ, những chuyện khác ta đều có thể nhường nhịn, thế nhưng nếu ngươi dám xuống tay với Tiêu Trần thì đừng có trách ta. Ta hỏi ngươi lần cuối cùng, rốt cuộc ngươi có để hắn vào Thiên Kiếm Đường hay không?” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Chuyện này Thương Huyền chắc chắn sẽ không thể nhượng bộ. Nếu Triệu Lộ không chịu lui bước, vậy thì cho dù phải làm đến mức ầm ĩ đến chỗ Cửu Tiêu chúa tể thì Thương Huyền cũng không sợ.

Triệu Lộ thấy sắc mặt Thương Huyền đã lộ vẻ điên cuồng thì cảm thấy có chút đành chịu. Hắn ta là do Phong chủ Ngục Viêm phong cưỡng ép sắp xếp tiến vào Thiên Kiếm phong, chỉ là Phong chủ Thiên Kiếm phong bây giờ vẫn là ba người Thương Huyền, cho nên ở Thiên Kiếm phong Thiên Huyền nói gì thì đó chính là mệnh lệnh.

Mà nay hắn ta làm ra những chuyện như vậy, nói trắng ra chính là cả gan phạm thượng. Nếu là trước kia, ba người Thương Huyền có thể nhường nhịn một chút vì dù sao tu vi của hắn ta cũng cao hơn ba người bọn hắn. Tuy nhiên sự việc lần này hiển nhiên đã chạm đến giới hạn của Thương Huyền rồi.

Mà một khi Thương Huyền trực tiếp đem việc này tâu đến chỗ Cửu Tiêu chúa tể thì tất nhiên Triệu Lộ sẽ khó ăn khó nói. Dù sao đi nữa trên danh nghĩa hắn ta cũng chỉ là một trưởng lão chủ tọa, còn Thương Huyền lại là Phong chủ Thiên Kiếm phong. Công khai cãi lại mệnh lệnh của Phong chủ chắc chắn phải gánh chịu trừng phạt.

Triệu Lộ im lặng trong giây lát rồi mới mở miệng nói: "Được! Ta có thể đồng ý với ngươi không gây cản trở với Tiêu Trần nữa. Nhưng mà các ngươi chỉ có thể lấy tài nguyên tu luyện của phái các ngươi cung cấp cho Tiêu Trần. Còn về những tài nguyên bên phía chúng ta thì Tiêu Trần không được phép động đến, đây chính là điểm mấu chốt. Nếu như ngươi không đồng ý thì cứ việc làm ầm lên đi, cho dù có kiện đến chỗ Cửu Tiêu chúa tể ta cũng vẫn sẽ nói như vậy."

Thiên Kiếm phong hiện tại chia làm hai phe lớn, vì vậy tài nguyên tu luyện đương nhiên cũng đã bị chia làm hai phần, hai phe phái này mỗi bên giữ một phần.

Triệu Lộ có thể không cản trở Tiêu Trần nữa, nhưng mà Thương Huyền cũng chỉ có thể vận dụng tài nguyên tu luyện của phe mình cung cấp cho Tiêu Trần.

Thương Huyền nghe xong những lời này hận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ là bây giờ hắn ta cũng không còn cách nào khác nữa. Thế lực của hắn ta không bằng Triệu Lộ, có thể vì Tiêu Trần tranh thủ được một nửa tài nguyên tu luyện đã là quý lắm rồi.

“Triệu Lộ, ngươi còn cả Ngục Viêm phong sau lưng ngươi nữa, nhất định sẽ phải hối hận.” Thương Huyền lạnh lùng nhìn về phía Triệu Lộ và lạnh lùng nói.

Dứt lời, Thương Huyền xoay người rời đi, chỉ có thể tranh thủ được một nửa tài nguyên tu luyện cho Tiêu Trần làm trong lòng hắn ta cực kỳ phẫn nộ rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp