Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 133: Sớm đã động thủ


2 năm

trướctiếp

Sau khi trải qua một đêm cuồng nhiệt cùng Tần Thủy Nhu, mấy ngày kế tiếp, Tiêu Trần chỉ ru rú trong nhà để vừa hưởng thụ sự dịu dàng của Tần Thủy Nhu, vừa bắt tay vào tu luyện bộ Cửu Thiên Kiếm Chỉ mà Trần Lăng đã truyền lại cho hắn.

Đây quả thật là một bộ võ kỹ nghịch thiên, tuy rằng không biết phẩm cấp của cả bộ Cửu Thiên Kiếm Chỉ này là gì, nhưng Tiêu Trần có thể khẳng định chắc nịch rằng chắc chắn nó phải vượt xa Thiên cấp.

Dù đang bắt đầu tu luyện Cửu Thiên Kiếm Chỉ, Tiêu Trần chưa bao giờ lơ là các bài tu luyện kiếm pháp sơ cấp. Cho đến nay, Tiêu Trần đã nằm lòng toàn bộ sáu mươi tám bộ kiếm pháp võ kỹ sơ cấp, nền tảng kiếm đạo của hắn vững chắc đến độ không ai có thể tưởng tượng được. Nhưng dù sao, một người có thể hiểu rõ nhiều bộ võ kỹ kiếm pháp sơ cấp như thế thì thật là điều đáng quý. Nhưng như vậy vẫn còn cách mục tiêu của Tiêu Trần rất xa, hiểu rõ các kiếm pháp sơ cấp là điều vô cùng quan trọng và Tiêu Trần nhận thức rất rõ rằng chỉ với sáu mươi tám bộ võ kỹ sơ cấp hắn đã nằm lòng thì còn lâu mới đủ.

Những ngày bình yên và đầy hạnh phúc ấy dần trôi qua, việc tu luyện chiếm phần lớn thời gian của Tiêu Trần, trong khi đó tình hình hiện giờ của Thiên Kiếm phong thực sự không ổn. Trong chín phong của Cửu Tiêu cung, Thiên Kiếm phong tựa như lầu gác lơ lửng trên không trung và có thể bị lật đổ bất cứ lúc nào. Nếu không muốn tình cảnh ấy xảy ra, cách duy nhất chính là dựa vào thực lực của chính mình.

Nói rõ hơn một chút, vấn đề hiện tại của Thiên Kiếm phong chính là không đủ thực lực. Nếu có đủ thực ực, việc Ngục Viêm phong muốn huỷ diệt Thiên Kiếm phong sẽ không còn là chuyện dễ dàng như thế nữa rồi.

Đương nhiên, sức mạnh của một mình Tiêu Trần cũng không đủ để có thể bảo vệ được Thiên Kiếm phong, vì dù cho thiên phú có cao siêu đến thế nào, Tiêu Trần vẫn còn quá trẻ và phải cần rất nhiều thời gian thì hắn mới có thể trưởng thành và phát triển hoàn toàn. Thế nên hiện tại Thiên Kiếm phong đang rất cấp bách cần một cường giả có đủ sức mạnh trấn giữ và bảo vệ họ trong hoàn cảnh hiện tại, có thể người đó không bằng các Phong chủ của tám phong còn lại nhưng ít nhất cũng phải đạt đến cường giả siêu cấp Đạo Tôn Cảnh.

Có điều một cường giả siêu cấp Đạo Tôn Cảnh như thế sao có thể lui đến một nơi như Thiên Kiếm phong? Với tình hình ngay lúc này, Thiên Kiếm phong dường như chẳng còn cách nào tốt hơn nữa, đành đặt niềm hy vọng duy nhất của họ vào Cửu Tiêu chúa tể.

Có điều dù có Cửu Tiêu chúa tể đầy uy quyền và dũng mãnh, nhưng nếu Ngục Viêm phong ngầm giở những thủ đoạn bỉ ổi và hiểm độc thì cũng khó có thể chống lại được.

Tiêu Trần hiểu rất rõ tình cảnh hiện tại của Thiên Kiếm phong. Một đêm nọ, Thương Huyền gọi Tiêu Trần vào chỗ hắn ta đang ở và thông báo cho Tiêu Trần thêm một tin xấu khác.

Thương Huyền trở về Thiên Kiếm phong cũng đã được gần mười ngày, đêm đó là đêm hiếm hoi hắn ta xuất quan và việc đầu tiên là gọi Tiêu Trần đến. Hai sư đồ họ ngồi đối mặt với nhau, mở đầu cuộc trò chuyện hắn ta hỏi đôi chút về tình hình của Tiêu Trần. Sau đó, Thương Huyền mở miệng hỏi tiếp.

“Trần Nhi, con nghĩ thế nào về tình hình hiện giờ của Thiên Kiếm phong?”

Hắn ta chủ động hỏi như vậy là vì muốn biết Tiêu Trần cảm thấy thế nào đối với những khó khăn mà hiện giờ Thiên Kiếm phong đang phải đối mặt. Nghe sư phụ hỏi vậy, Tiêu Trần cau mày rồi đáp: “Sư phụ, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Cảm giác cực nhạy bén của Tiêu Trần cho thấy dường như tình hình hiện tại của Thiên Kiếm phong e là không còn lạc quan như bản thân hắn từng nghĩ. Nghe Tiêu Trần hỏi lại, Thương Huyền cũng không che giấu thêm nữa, hắn ta gật đầu và trả lời lại với vẻ mặt đang ngày càng nghiêm trọng hơn.

“Ta đã biết chuyện về tên Vương Khánh Phong kia và lời hắn ta nói không hề sai, Phong chủ tân nhiệm của Ngục Viêm phong vẫn không muốn buông tha cho Thiên Kiếm phong chủng ta, hơn nữa bọn hắn đã sớm động thủ rồi…”

Sau khi sự việc của năm đó bại lộ, Phong chủ lúc ấy của Ngục Viêm phong đã biến mất một cách bí ẩn, nhưng một phong không thể nào không có chủ trong một ngày, thế nên không lâu sau đó có một vị trưởng lão của Ngục Viêm phong đã đứng lên và tiếp quản vị trí Phong chủ Ngục Viêm Phong. Tuy nhiên vị Phong chủ tân nhiệm này hiển nhiên vẫn không có ý định buông tha cho Thiên Kiếm phong, hoặc trong chuyện này vẫn còn những bí mật và những uẩn khúc mà người ngoài không biết.

Điều duy nhất Thương Huyền có thể khẳng định chính là Phong chủ tân nhiệm của Ngục Viêm phong đã bắt đầu ra tay với Thiên Kiếm phong. Sau đó, dưới sự giải thích của Thương Huyền, Tiêu Trần cũng đã hiểu cặn kẽ tình thế hiện giờ của Thiên Kiếm phong, từ đó cho thấy tình hình thực tế nguy hiểm hơn Tiêu Trần đang nghĩ rất nhiều.

Trước tiên, ngoài mặt Phong chủ Ngục Viêm phong quả thật không có bất cứ biểu hiện gì là muốn đối phó với Thiên Kiếm phong. Nhưng vào hai tháng trước, Ngục Viêm phong đã liên thủ với Bách Ảnh Phong cử hơn một nghìn đệ tử đi về hướng Thiên Kiếm phong và ngụy tạo mục đích bằng một ý tốt gọi là muốn giúp nâng cao thực lực tổng thể cho Thiên Kiếm phong, mà trên thực tế là hiện tại hơn một nghìn đệ tử của hai phong này đã đến Thiên Kiếm phong rồi.

Nhưng đừng nên cho rằng đây là điều có lợi với Thiên Kiếm phong, bởi khi hơn một nghìn đệ tử vừa bước vào Thiên Kiếm phong, ngay lúc ấy Ngục Viêm phong đưa một vị trưởng lão với tu vi Đạo Vương Cảnh làm chủ tọa đến Thiên Kiếm phong. Ngoài ông ta ra, trong đoàn bọn hắn còn cử rất nhiều các vị trưởng lão với tu vi Đạo Hóa Cảnh và Đạo Môn Cảnh đến để cùng hành sự.

Những người này rầm rộ gia nhập vào Thiên Kiếm phong với một mục đích vô cùng rõ ràng, Ngục Viêm phong muốn nuốt trọn Thiên Kiếm phong, những người do bọn hắn gửi đến sẽ mau chóng khống chế và chiếm lấy Thiên Kiếm phong ngay từ bên trong.

Từ mục đích ban đầu là hủy diệt, nay bọn hắn đã chuyển sang ý định thôn tính và dù biết hành vi của bọn hắn đang ngày một xấu xa và tàn độc, nhưng Thiên Kiếm phong lại không có cách nào để chống lại.

Hiện giờ toàn bộ Thiên Kiếm phong đã bị chia làm hai phe phái, một phe là Thiên Kiếm phong chính thống do ba người Thương Huyền cầm đầu, phe còn lại là các đệ tử của hai phong do vị trưởng lão chủ tọa đến từ Ngục Viêm phong kia cầm đầu.

Hai phe phái tranh giành cấu xé lẫn nhau, đương nhiên nếu xét về thực lực thì ba người Thương Huyền yếu hơn rất nhiều, cũng may nơi này là Cửu Tiêu cung nên người của Ngục Viêm phong cũng không dám hành sự quá trắng trợn.

Nhưng dù vậy, dã tâm của Ngục Viêm phong cũng đã bại lộ hoàn toàn rồi. Thậm chí Phong chủ Ngục Viêm phong đã liên hệ với mấy phong khác và đề nghị tổ chức cuộc quyết đấu tranh giành vị trí đệ tử đứng đầu tại Thiên Kiếm phong với âm mưu là muốn hoàn toàn nắm quyền kiểm soát Thiên Kiếm phong. ( truyện trên app T𝕪T )

Một khi vị trí đệ tử đứng đầu của Thiên Kiếm phong rơi vào tay của phe Ngục Viêm phong thì Thiên Kiếm phong chắc chắn cũng sẽ thuộc về bọn hắn. Kể từ đó, Thương Huyền cùng những ai nằm trong phe Thiên Kiếm phong chính thống chắc chắn sẽ phải chịu chèn ép, khi đấy Thiên Kiếm phong chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa chứ thực chất đã hoàn toàn thuộc về Ngục Viêm Phong.

Nghe Thương Huyền nói xong, ánh mắt của Tiêu Trần trở nên lạnh lùng, hắn không nghĩ Ngục Viêm phong lại nham hiểm và độc ác đến thế, không chỉ không chừa lại con đường sống mà còn muốn dồn ép Thiên Kiếm phong đến chỗ chết.

Nếu muốn tham gia trận quyết đấu đệ tử đệ nhất thì ít nhất tu vi cũng phải đạt đến Thiên Nhân Cảnh. Nhưng một khi bắt đầu bắt đầu, không một ai trong phe phái có đủ điều kiện để chiến đấu cả, cho dù Tần Hằng là người có tu vi cao nhất cũng chỉ mới đạt đến Địa Minh Cảnh đại viên mãn thì lấy cái gì để tranh vị trí đứng đầu đây?

Đây gọi là chưa đánh đã thua rồi. Thấy sắc mặt Tiêu Trần hơi khó chịu, Thương Huyền khẽ thở dài thườn thượt rồi nói.

“Hôm nay chúa tể đại nhân triệu tập Phong chủ chín phong lại để bàn về chuyện này, quyết định cuối cùng là lại cho Thiên Kiếm phong thêm thời gian là hai năm. Hai năm sau quyết đấu đệ tử đệ nhất của Thiên Kiếm phong chính thức bắt đầu, đây là khoảng thời gian mà Cửu Tiêu chúa tể đã ban cho Thiên Kiếm phong chủng ta.”

Hôm nay Thương Huyền xuất quan chính là vì lệnh triệu tập của Cửu Tiêu chúa tể, chuyện về cuộc quyết đấu đệ tử đệ nhất của Thiên Kiếm phong cũng đã được giải quyết. Cửu Tiêu chúa tể sau một hồi bàn bạc và cân nhắc đã quyết định sẽ cho Thiên Kiếm phong hai năm, tới hai năm sau, liệu Thiên Kiếm phong có thắng được cuộc quyết đấu đệ tử đệ nhất thì tùy thuộc vào bọn hắn. Đây là điều mà Cửu Tiêu chúa tể đã nói với Thương Huyền.

Thời gian là hai năm, nghe Thương Huyền nói vậy, ánh mắt của Tiêu Trần mau chóng thay đổi, sự lạnh lùng băng giá ban nãy đã được thay thế bởi sự kiên định và quyết đoán. Hiện tại tu vi của hắn đang ở Huyền Nguyên Cảnh tiểu viên mãn, hai năm sau liệu có thể đột phá đến Thiên Nhân Cảnh không nhỉ? Thời gian quá ngắn, nhưng hiện giờ đã không còn đường lui, chỉ đành cược cái mạng này mà thôi.

Thấy sắc mặt của Tiêu Trần đã thay đổi, Thương Huyền vui mừng rồi gật đầu, nói: “Trần Nhi, hôm nay vi sư kể cho ngươi nghe những việc này là vì ta hy vọng hai năm nữa ngươi sẽ giành được vị trí đệ tử đệ nhất, ngươi nhất định không thể để âm mưu của Ngục Viêm phong trở thành hiện thực.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp