Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 102: Hai tên điên


2 năm

trướctiếp

Không có cách nào để tiếp nhận sức mạnh huyết mạch của Tiểu Thanh, Tiêu Trần chỉ kiên trì được một trăm hai mươi nhịp thở thì đã rơi vào hôn mê. Lúc đó, nếu tên chấp sự Huyết ma điện có mặt ở đây e là hắn ta cũng tức đến ói máu. Không cần nhiều, chỉ cần hắn ta giữ được nhiều nhất là ba nhịp thở nữa thôi, Tiêu Trần sẽ không còn sức chiến đấu. Đáng tiếc hắn ta nhát gan, bỏ chạy mất rồi.

Cõng theo Tiêu Trần bỏ chạy, vòng vây truy sát gặp phải dọc đường đều do Trần Lăng và Tiểu Thanh giải quyết. Tuy nhiên, càng đến gần trung tâm, số người vây bắt càng ít.

Chỉ cần thêm hai canh giờ nữa là có thể tiến vào trung tâm của Vạn Thú sơn mạch. Chỉ cần chạy đến đó thì dù là cường giả Chính Đạo Cảnh cũng không dám khinh thường mà đi vào. Vì bên trong đó rất nhiều Thú vương biến hình

Trong khi Trần Lăng gấp rút bỏ chạy thì tất cả các đại thế lực đang tiến vào Vạn Thú sơn mạch cũng đã biết tin bọn họ muốn trốn vào tận sâu bên trong của Vạn Thú sơn mạch

Những nhân vật sừng sỏ của Vạn Tiên Lầu, Huyết Ma Điện, Nhạc Sơn Phủ, và Phái Hỏa Vân đồng loạt phát ra mệnh lệnh cho tất cả mọi người nhanh chóng trấn giữ Vạn Thú sơn mạch, ngăn chặn Trần Lăng ở ngoài, tuyệt đối không để hắn ta tiến vào sâu bên trong.

Có thể nói hành tung của hắn ta xem như đã bị lộ. Tuy nhiên đã đến đoạn đường cuối cùng, Trần Lăng cũng không còn thời gian lẩn trốn nữa. Hiện tại chỉ cần hít một hơi xông vào trung tâm, xem như có thể thở phào nhẹ nhõm một chút. Vào đến trung tâm toàn những yêu thú sức mạnh vô biên thì chỉ có thể đi được bước nào hay bước nấy.

Suốt đoạn đường xông lên, do lệnh của đám cự đầu, khoảng thời gian sau đó Trần Lăng gặp phải vô số lần vây hãm.

"Phía tây có một vách núi, đuổi ép bọn chúng chạy về phía tây đi ..." Được một cường giả Thiên Nhân Cảnh chỉ đạo, người của các đại thế lực thống nhất làm theo, đồng loại đuổi đánh Trần Lăng chạy về phía tây. Vì phía đó có một vách núi ngăn cách địa vực trung tâm và địa vực bên ngoài. Chỉ cần đuổi bọn họ đến đó, Trần Lăng sẽ không còn đường chạy trốn.

Có cường giả Thiên Nhân Cảnh chỉ huy, người từ tất cả các thế lực cũng không liều chết với Trần Lăng nữa, chỉ một lòng đuổi ép Trần Lăng chạy đến vách núi phía tây.

Không cần thiết bắt sống Trần Lăng, dù sao đến lúc đó cũng có các cường giả đến trước. Chuyện đó bọn họ không cần phải bận tâm.

Trần Lăng trước giờ chưa từng đến Vạn Thú sơn mạch nên hoàn toàn không biết ý đồ của đám người này. Hắn ta cứ tiếp tục chạy một mạch về phía tây. Mãi đến khi đứng trên vách núi phía tây, Trần Lăng mới hiểu ra mục đích của đám người này.

Vách núi dựng đứng, sâu không thấy đáy trông như một hào sâu chia cắt địa vực bên ngoài và địa vực trung tâm. Muốn từ đây mà đi thì chỉ có thể băng qua vực sâu này. Bọn họ hiện tại chỉ có tu vi Huyền Nguyên Cảnh, căn bản là không thể vượt qua vách núi này.

Cùng đường tuyệt lộ, Trần Lăng đứng bên vách núi đưa mắt nhìn đám đệ tử của các thế lực đang không ngừng bủa vây. Đến giờ vẫn có cường giả nào của Vấn Đạo Cảnh hiện thân, còn Trần Lăng thì đã bị ép vào đường cùng, nên mọi người cũng không nóng lòng. Dù sao trong mắt tất cả những người ở đây, hắn ta đã không trốn được nữa rồi.

"Trần Lăng, buông tay chịu trói đi, ngươi đã không còn đường lui nữa..."

"Trần Lăng, hãy theo ta về Nhạc Sơn Phủ. Ta có thể cam đoan Nhạc Sơn Phủ ta tuyệt đối không làm hại ngươi."

"Cái rắm. Trần Lăng là đệ tử của Huyết Ma Điện ta, theo lý phải theo ta trở về Huyết Ma Điện."

Đám đông lần lượt lên tiếng, tranh luận về vấn đề Trần Lăng phải đi đâu. Nên biết lý do Trần Lăng bị vây bắt rầm rộ như vậy hoàn toàn là vì di truyền Thượng Cổ trên cơ thể Trần Lăng. Nhìn thấy thành công đã ở trước mắt, tất nhiên bọn họ sẽ không để Trần Lăng rơi vào tay các thế lực khác.

Trong lúc mọi người vẫn còn tranh cãi không ngừng thì Trần Lăng cõng Tiêu Trần trên vai đã lùi về phía vách núi. Chỉ cần lùi thêm một bước nữa, hắn ta sẽ rơi ra khỏi vách núi, thịt nát xương tan.

Ánh mắt hắn ta lạnh lùng nhìn những người có mặt, Trần Lăng nhanh chóng nghĩ cách thoát thân. Thật sự đã không còn đường lui, nếu đợi đến lúc cường giả Thiên Nhân Cảnh, Vấn Đạo Cảnh của các đại thế lực đến thì thật sự là hết cách.

Nghĩ không ra cách nào chạy thoát, đúng lúc này Tiêu Trần đang hôn mê chậm rãi mở mắt ra, yếu ớt nói với Trần Lăng:

"Nhảy đi, nhảy xuống thì vẫn còn một con đường sống. Nếu để họ bắt được chỉ có đường chết. Cho dù ngươi kể hết sự thật cho bọn họ biết, bọn họ cũng sẽ không tha cho ngươi… "

Vừa mới tỉnh lại, còn chưa đủ sức gượng dậy, mắt cũng mở không lên, nhưng Tiêu Trần đã nghe rõ ràng cuộc đối thoại giữa mọi người cũng hiểu được tình huống bây giờ là thế nào. Vì vậy Tiêu Trần vừa mở miệng đã bảo Trần Lăng nhảy xuống vách núi.

Chỉ còn một con đường để đi thôi, dù sao thì đường nào cũng chết, chi bằng nhảy xuống đây, biết đâu sẽ có kỳ tích xuất hiện?

Phải biết rằng nếu bọn họ bị người của các đại thế lực bắt được thì Trần Lăng chắc chắn không còn đường sống. Cho dù Trần Lăng có nói với họ mình là Thượng Cổ Đại Năng chuyển thế thì đám người của các đại thế lực cũng không tha cho Trần Lăng. Dù sao cũng đã đắc tội rồi, họ tất nhiên sẽ không để Trần Lăng có cơ hội báo thù. Đổi lại là ai thì cũng sẽ làm như vậy.

Nghe được mấy lời của Tiêu Trần, Trần Lăng thở hắt hơi ra nói:

"Người anh em, thực ra ngươi hà tất phải… "

"Dừng dừng dừng, Ngưng đi. Ngươi cảm thấy bây giờ nếu ta muốn đi thì họ có đồng ý không? Đừng phí lời nữa, cùng nhau nhảy đi." Biết được Trần Lăng định nói gì nên hắn ta vừa mở miệng Tiêu Trần đã lập tức ngắt lời.

Đã không thể thoát thân nữa rồi. Lúc này dù Tiêu Trần muốn đi, bọn người của các đại thế lực e là cũng không cho phép. Tuy rằng ngoài mặt thì nói không dám giết hắn, nhưng ở đây là Vạn Thú sơn mạch. Đến lúc đó chỉ cần nói hắn đã làm mồi cho Yêu thú thì Cửu Tiêu Cung liệu có thể nói gì được nữa?

Hơn nữa, cho dù có thể đi, Tiêu Trần cũng không thể bỏ mặc Trần Lăng mà bỏ đi một mình. Nếu muốn làm vậy thì ngay từ đầu Tiêu Trần đã không đến đây. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Nghe được câu này của Tiêu Trần, Trần Lăng chỉ biết gượng cười, nhưng ngay sau đó ánh mắt trở nên kiên quyết. Hắn ta chậm rãi nói với Tiêu Trần:

"Liều thôi. Con bà nó. Ta không tin hai huynh đệ chúng ta lại yểu mệnh bạc phước như vậy.”

Vừa dứt lời, Trần Lăng ngã người ra sau, mang theo Tiêu Trần và Tiểu Thanh cùng nhảy xuống vách núi. Vốn dĩ còn đang tranh cãi về quyền sở hữu Trần Lăng, đám người của các đại thế lực trông thấy cảnh này đều chết lặng.

Họ vốn cho rằng Trần Lăng đã không còn đường lui, nhưng ai ngờ Trần Lăng lại lựa chọn nhảy khỏi vách núi. Nên biết vách núi này ít nhất cũng cao vạn trượng, sâu không thấy đáy.

Họ lao đến bên mép vách núi vươn đầu nhìn xuống, nhưng lúc này đã không còn thấy bóng dáng của mấy người Tiêu Trần đâu nữa.

"Chết tiệt, chết tiệt, hai tên điên này…." Không ít kẻ phẫn nộ mà mắng chửi.

Chính vào lúc mọi người đang tức giận mắng chửi thì cường giả Thiên Nhân Cảnh, Vấn Đạo Cảnh của các đại thế lực lũ lượt kéo đến. Vừa nghe Trần Lăng và Tiêu Trần chọn cách nhảy xuống vách núi, bọn họ cũng tái xanh mặt mũi. Cường giả Vấn Đạo Cảnh còn đích thân leo xuống vách núi tìm kiếm tung tích của cả hai. Đáng tiếc, vách núi này vô cùng kỳ lạ, dù là cường giả Vấn Đạo Cảnh cũng không cách nào xuống đến đáy vách.

Tìm kiếm rất lâu cuối cùng vẫn không tìm được Trần Lăng, cả đám cường giả Vấn Đạo Cảnh nộ khí xung thiên. Đúng lúc này, một luồng khí tức khủng khiếp ập đến. Thân ảnh của Thương Huyền xuất hiện trên bầu trời. Vừa hiện thân hắn ta đã lạnh lùng hò hét tất cả mọi người có mặt:

"Đồ đệ Tiêu Trần của ta đâu?"

TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp