Sau Khi Xuyên Thư Ta Phu Quân Không Phải Người

Chương 71


2 năm

trướctiếp

Chang: Sau vài ngày vắng bóng thì mình đã ngoi lên lại rồi đây =))) Chúng ta tiếp tục quy tắc cũ nha, mỗi ngày một chương!!! <3 iu mn

. . .

Vân Niệm Niệm đã tưởng tượng ra rất nhiều phản ứng của Lâu Thanh Trú sau khi trùng phùng, nhưng Thiên quân lại không đi đường thường, hắn ngơ ngác, thâm tình nhìn Vân Niệm Niệm hồi lâu, sau đó đem nàng đè lên giường, chôn ở trên người nàng ngủ thiếp đi.

Vân Niệm Niệm: ". . . Ài?"

Vừa rồi lúc Lâu Thanh Trú xích mặt lại gần, nàng đã nghĩ Lâu Thanh Trú muốn hôn nàng, ai mà ngờ được người này vậy mà lại đè ép nàng rồi ngủ mất.

Hắn là thật sự ngủ rồi, tiếng hít thở đều đều, làm người ta an tâm.

Vân Niệm Niệm nhẹ nhàng ôm hắn, vuốt ve mái tóc dài của hắn, thấp giọng nói: " n, ngủ đi, ta chọn chàng, cứ an tâm ngủ đi thôi, ta sẽ không rời đi."

Nàng nhắm mắt lại, mỏi mệt như thủy triều đánh tới, không lâu sau, nàng cũng tiến vào giấc ngủ say.

Linh hồn nàng tựa như đang bồng bềnh trong mộng, có người nào đó đang nhẹ giọng khóc thút thít, giống như đang tham gia tang lễ, khung cảnh xung quanh rất huyên náo, rất nhiều người có mặt tại đó, tiếng khóc nghe có chút kiềm chế, tinh tế dày đặc chờ đợi một lúc lâu, nàng lại cảm thấy nhẹ nhàng.

Có một ít dây leo quấn lấy cổ chân nàng rốt cục buông ra, dần dần, cơ thể nàng như bay bổng lên trên, phiêu tán giữa mây mù, một mảnh áo tím lay động.

Vân Niệm Niệm sợ mảnh tử sắc kia biến mất, vươn tay, kích động gọi hắn: "Đừng đi!"

Dưới chân vừa trượt, Vân Niệm Niệm ngao một tiếng, từ trên giường ngồi bật dậy, xoay mặt liền thấy Lâu Thanh Trú nằm nghiêng bên người nàng, tay chống ở thái dương, mỉm cười nhìn nàng.

Một tay hắn còn vòng quanh tóc của nàng, xoa nhẹ đuôi tóc nàng, ý cười từ khóe mắt tràn ra, tiên khí bồng bềnh đẹp đến khiến người ta thần hồn điên đảo.

Vân Niệm Niệm ngu ngơ một lát, ngồi thẳng, chậm rãi vươn tay, sờ lên khóe môi của hắn.

"Chàng thật dễ nhìn." Vân Niệm Niệm ăn ngay nói thật.

Hai cánh tay nàng đều sờ soạng khắp nơi, bưng lấy mặt Lâu Thanh Trú, xích lại gần nhìn, chân thành nói: "Tiên thân. . . Chính là tiên a!"

Lâu Thanh Trú. . . Không đúng, Huyền Lâu tựa như bạch ngọc được điêu khắc tinh tế, từ bên trong bạch ngọc tỏa ra tiên khí mờ mịt, phong hoa sáng rực, tuyệt thế vô song. Ngay cả mái tóc đen dài khác người kia có tiên khí thêm vào cũng tỏa ra trạch quang mê người, nhìn lâu sẽ còn bị dụ hoặc.

Vân Niệm Niệm thèm nhịn không được.

Thân thể này, nếm một ngụm, sợ là dư vị vô tận.

"Những thứ khác liền không nói. . ." Vân Niệm Niệm không dám nhìn vào ánh mắt của hắn, thâm tình bên trong ánh mắt kia vô cùng trí mạng, nàng sợ bản thân chịu không nổi, thông minh rũ mắt xuống, ngón tay nắm lấy sợi tóc đen rủ xuống của hắn, chậc chậc nói, "Ngay cả cọng tóc đều đẹp như thế. . ."

Huyền Lâu cũng rũ mắt xuống, chậm rãi nói: "Tóc là tơ tình, có tác dụng để cuốn lấy tâm của tiên lữ. . . Trong thế giới của tiên nhân, phàm là muốn ngộ đạo trong chốn hồng trần, đều cẩn thận nuôi tóc, thậm chí còn có người đem hai thành tu vi đặt trên tóc, không ai có thể ngăn cản tơ tình quấn lấy. . . Nàng cũng giống vậy."

Hắn cúi đầu, hôn đầu ngón tay Vân Niệm Niệm, lại ngước mắt nhìn về phía nàng.

"Thật tốt." Hắn nói, "Trong lúc nàng ngủ, ta đã mất mấy lần để chứng minh nàng là Niệm Niệm, không phải giấc mộng của ta, cũng không phải tâm ma của ta, cũng không phải thiên đạo đang trêu đùa ta, Niệm Niệm, nàng đã tr�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp