Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài

Chương 244: Cô ở lại


2 năm

trướctiếp

“Tôi là sinh viên vừa học vừa làm, tối qua vừa khéo tôi đến khu biệt thự này giao đồ ăn. Nhìn người đàn ông điển trai trước mặt, Hàn Noãn Nhi cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo đang tản mát từ trên người anh, anh ấy nhất định là bạn của người đàn ông bị thương nhỉ? Cô suy đoán như vậy... “Sau đó thì sao? Có phải cô nhìn thấy gì không? Cô cứ việc nói hết, có cậu chủ ở đây, không có ai dám làm gì cô!” Kase tưởng là cô gái này sợ chọc đến nhân vật lớn nào, lập tức lên tiếng làm yên lòng cô: “Cô chỉ cần nói cho chúng tôi những gì cô thấy và nghe được nguyên bản không sót một chữ nào, cô sẽ không gặp phải chuyện gì đâu, ngược lại, chúng tôi còn cảm tạ cô”

Hàn Noãn Nhi có chút sợ hãi hỏi thăm: “Các anh là người xấu sao?"

Câu hỏi này của cô khiến Kase có chút không kiềm được ý cười, đến cả Lục Thừa Tiêu cũng cảm thấy cô gái nhỏ này quả đúng là quá sức ngây thơ. . Tiên Hiệp Hay

Bọn họ đích xác không phải là người xấu, nhưng cũng tuyệt không phải là người tốt đẹp gì, bao gồm cả người đàn ông bị thương đang nằm hôn mê bất tỉnh kia! “Chúng tôi là bạn của Yên” “Yên? Chính là anh trai bị thương kia đúng không?” Hiện giờ Hàn Noãn Nhi như có mười vạn câu hỏi vì sao, “Các anh sẽ không làm hại anh ấy chứ?” “Nếu chúng tôi muốn làm hại cậu ấy, đã ra tay từ tối qua rồi, sao có thể cho người cứu cậu ấy, cô nói đúng không?” Kase thực sự cảm thấy cô gái này quá đơn thuần, cô lại có thể gặp phải loại chuyện này, xem ra cô và Yên có duyên đấy!

Hàn Noãn Nhi gật nhẹ đầu, “Anh nói cũng phải... suy cho cùng đã phải tốn nhiều sức lực mới giữ được tính mạng cho anh ấy!” Cô lại suy nghĩ một lát, sau đó quyết định kể hết sự thật những gì mình thấy được tối qua, “Thực ra tối qua lúc tôi giao xong đồ ăn thì có thể tan làm rồi, căn biệt thự tôi giao đồ đến đang mở party, vì thế rất náo nhiệt, có điều mấy căn biệt thự khác đã đi ngủ từ sớm. Tôi giao xong đồ liền tính rời đi, tôi là chuẩn bị về lại nhà hàng quẹt thẻ tan làm, nhưng không ngờ… chính vào lúc tôi đi ngang qua căn biệt thự này, đèn của căn biệt thự vẫn sáng, còn có một cô gái rất xinh đẹp từ bên trong đi ra. “Cô nói là, có một người phụ nữ từng đến đây?” Lục Thừa Tiêu lập tức xác nhận với cô. “Đúng thế, mặc dù tôi cách xa một đoạn, nhưng tôi chắc chắn không nhìn lầm! Đúng là có một người phụ nữ từng đến đây, hơn nữa cô ta ăn mặc rất xinh đẹp, tôi thấy cô ta không đóng cửa, vốn dĩ muốn chạy xe máy điện theo nhắc nhở cô ta, nhưng cô ta đã lái xe thể thao rời đi mất rồi, tôi cưỡi con lừa nhỏ này cũng không đuổi kịp được... VÌ thế tôi nghĩ xem thử trong biệt thự còn có người khác hay không, thông thường người có tiền nên có người giúp việc mới đúng, nhưng ở đây rất kỳ lạ, tôi gọi nửa ngày vẫn không có ai trả lời tôi, tôi liền nghĩ dứt khoát đóng hộ cửa cho chủ của căn nhà này, nhưng... chính vào lúc tôi chuẩn bị rời đi... tôi nhìn thấy vết máu ở trên nền gạch... “Vết máu?” “Vâng!” Hàn Noãn Nhi nghiêm túc gật đầu, “Tôi liền đi theo vết máu tìm thấy phòng ngủ chính, lúc đó cửa đang khép hờ, tôi đẩy cửa ra, liền nhìn thấy anh ấy ngã trên sàn nhà..” “Lúc đó trong biệt thự chỉ còn một mình cậu ấy à?” Kase truy hỏi lần nữa, “Ngoại trừ người phụ nữ kia, còn có cậu ấy, không còn người khác đúng không?”

Hàn Noãn Nhi suy nghĩ, liền sau đó lên tiếng: “Thực ra tôi cũng không rõ lắm, điểm tập trung của tôi đều ở trên người anh trai bị thương, có điều chắc là không còn người khác”

Kase gật nhẹ đầu, “Nói tiếp đi” “Vâng.” Cô gật đầu, hồi tưởng lại tất cả mọi chuyện tối qua, cất lời nói: “Tôi không biết anh ấy là ai, muốn xử lý đơn giản giúp anh ấy, nhưng lại phát hiện thương thế của anh ấy rất nghiêm trọng, bất kể tôi gọi thế nào, anh ấy... anh ấy đều không đáp lại, thấy anh ấy vẫn còn hô hấp, còn có dấu hiệu của sự sống, tôi liền lục lọi trên người anh, hy vọng có thể tìm thấy điện thoại, mới bắt đầu tôi nghĩ người có tiền chắc đều có bác sỹ riêng mới đúng, nhưng tôi tìm kiếm mấy lượt đều không thấy, tôi liền tùy tiện gọi cuộc điện thoại, bởi vì tôi thấy số của anh được đánh dấu đặc biệt, tôi nghĩ... đối với anh ấy, anh chắc là người rất quan trọng, chắc hẳn là người nhà của anh ấy! Tôi liền gọi điện thoại, việc tiếp theo... các anh cũng biết cả rồi.

Hàn Noãn Nhi nhìn lên đồng hồ treo tường bên cạnh, “Tôi... tôi có thể rời nơi này không? Bây giờ tôi vẫn đang mặc đồ làm, còn có vết máu bên trên, thời gian hẵng còn sớm, tôi còn có thể đến cửa hàng thay bộ đồ này ra, lát nữa tôi còn có tiết học, muộn thêm thì không kịp đầu!” “Cô ở lại. Cánh môi gợi cảm của Lục Thừa Tiêu nhả ra ba chữ không cho phép chống lại này, liền sau đó căn dặn

Kase ở một bên, “Kase, giao lại cho cậu. “Hả? Á?” Hàn Noãn Nhi vẫn trong cơn chấn động. “Vâng, cậu chủ, anh yên tâm.”

Lục Thừa Tiêu quả thực không yên tâm về cậu ấy, soải bước nhanh về phía phòng ngủ chính.

Kase đánh giá một vòng cô gái nhỏ này trước, “Cô được hai mươi tuổi chưa?”

Hàn Noãn Nhi dáng vẻ nghiêm túc gật nhẹ đầu, “Được! Tôi hai mốt rồi! Tôi đang học năm thứ hai!” Kase cảm thấy cô gái nhỏ này đúng là đáng yêu, “Người khác hỏi cô, cô cứ khai hết nhanh thế à? Cô không sợ chúng tôi là người xấu sao?” Kase thấy cô gái này đơn thuần quá mực. “Tôi nghĩ... chắc không có nhiều người xấu đến thế để tôi gặp phải chứ? Huống hồ các anh đã cứu anh trai kia, tôi nghĩ các anh là người tốt mới đúng” “Có lẽ thế đi.” Kase bất đắc dĩ khẽ nhún vai, không cần nói các anh hiển nhiên sẽ đối tốt với người bên phía mình rôi! “Đúng rồi, vừa nãy anh ấy... anh ấy bảo tôi ở lại? Nhưng tôi còn phải đi học, tôi còn phải làm thêm.. tôi..” “Đợi tôi hai phút” “Hả?” Hàn Noãn Nhi khó hiểu nhìn Kase.

Kase bèn rút điện thoại ra, quả thực chỉ dùng thời gian hai phút, sau đó anh đặt điện thoại vào lại trong túi áo, lên tiếng lần nữa: “Hiện giờ cô vừa học vừa làm không phải vì học phí và sinh hoạt phí sao? Hơn nữa cô là trẻ mồ côi, bây giờ cô đang gặp nguy hiểm, chúng tôi không thể thờ ơ không quản, suy cho cùng cô đã cứu Yên, cô là ân nhân cứu mạng của cậu ấy.” “Yên? Anh trai bị thương tên là Yên à?” “Ừ, cậu ấy tên là Tề Mạch Yên.

Hàn Noãn Nhi bỗng nhiên bừng tỉnh khẽ gật đầu, “Nhưng tại sao anh lại biết được nhiều chuyện liên quan đến tôi thế? Còn có... anh nói tôi gặp nguy hiểm, là vì cớ gì?” Cô rốt cuộc đã chọc phải nhân vật nào? Lần đầu tiên cô cảm thấy cứu người cũng sẽ gặp phải nhiều chuyện đến thế ư? “Hy vọng cô có thể ở lại đây, học phí và sinh hoạt phí của cô chúng tôi đều sẽ giải quyết ổn thỏa cho cô, còn về phía bên trường học và nhà hàng làm thêm, cô không cần lo lắng, chúng tôi sẽ xử lý giúp cô, tóm lại cô không thể rời khỏi đây, cô ở lại chăm sóc Yên đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp