[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

CHƯƠNG 204: GIỚI THIỆU ĐỐI TƯỢNG


2 năm

trướctiếp

EDITOR: Park Hoonwoo

BETA: Ellen

-o0o-

Người vừa lại đây là một phu nhân xinh đẹp, khác với các phu nhân trang phục lộng lẫy quý phái, vị phu nhân này tuy cũng mặc lễ phục, nhưng chiếc váy tiên cá màu đỏ tía xẻ tà cao cộng với phần eo được thắt lại với cổ áo thấp khiến bà thêm quyến rũ, người có gan mặc loại quần áo này một phải tự tin với mặt mình, không cũng phải tự tin với cơ thể, cộng thêm làn da chocolate của vị phu nhân đây càng khiến bà gợi cảm hơn "Đừng trưng biểu cảm này, gia chủ Black, tôi chỉ đến xem đứa nhỏ đáng yêu này thôi." Phu nhân xinh đẹp nhếch đôi môi đỏ gợi cảm, một ánh mắt thôi cũng đủ khiến mấy gia chủ xung quanh nuốt nước miếng, sau đó run nhẹ quay đầu đi "Cậu Potter quả nhiên yên tĩnh chững chạc hơn Blaise nhà tôi, Blaise nhà tôi không có ưu tú như cậu Potter đây đâu."

"Phu nhân Zabini, tôi nhớ rõ bạn nữ của trò Zabini ở trường đã trải dài khắp bốn nhà." Sirius nhìn Blaise Zabini đang nói chuyện với vài vị tiểu thư mặt đỏ bừng bừng trong khu vực dành riêng cho trẻ vị thành niên.

"Chậc, đừng cổ hủ thế chứ." Phu nhân Zabini mở quạt che nửa khuôn mặt, chừa lại đôi mắt khẽ híp mới hàng lông mi dài, kẻ mắt dài nhọn như câu trái tim người đối diện "Tôi tin rằng Blaise nhà tôi chỉ là không thấy được cậu Potter đây ưu tú thế nào."

"Ồ, không có cửa đâu!" Sirius trưng bộ mặt khinh thường, mà phu nhân Zabini cũng không tức giận, chỉ thở dài đáng tiếc "Haizz, ai biểu Blaise nhà tôi không biết cố gắng chứ, không quấy rầy nữa, hoan nghênh cậu Potter đến nhà tôi chơi."

Phu nhân Zabini lắc eo rời đi, đi theo bà còn có ánh mắt mê đắm của vài tiên sinh khác, Sirius khinh thường hừ lạnh "Một đám ngu xuẩn không não."

"Sirius, bà ấy..." Harry nghẹn họng nhìn phu nhân Zabini đi xa, ý tứ vừa rồi, hình như bà ấy muốn ghép đôi y với Zabini thì phải?

"Không cần phản ứng lại, nhóc Blaise Zabini kia phong lưu không khác gì mỗi thế hệ Malfoy, con ngàn vạn lần đừng nhìn trúng loại người này." Sirius nghiêm túc nói.

Nhìn người thứ ba đi đến, Harry cảm thấy hơi sai sai. Giữa một nhóm đàn ông đeo cài áo ở cổ áo hoặc thêu ám văn ở cổ tay, thì các ăn mặc của người quý ông này phải nói là khá quy cũ, ngoại trừ kẹp cà vạt và nhẫn gia chủ ra, trên người vị gia chủ này không có bất kỳ trang sức phức tạp nào khác, ngay cả gậy cầm tay cũng chỉ đính một viên đá quý màu đỏ trên đầu "Chảo buổi tối, ngài Black, chào buổi tối, cậu Potter."

"Chào buổi tối." Harry đần người, mơ mơ màng màng lễ phép chào hỏi.

"Chậc, chào buổi tối, Parkinson." Ngữ khí của Sirius không giống chào lắm, hung tợn đến mức hận không thể nhào lên cạp một cái thì giống hơn.

Theo lý mà nói, quý ngài quy củ thế này phải tức giận, nhưng ông ngay cả mày cũng không nhíu "Lâu rồi không gặp, tính ngài Black vẫn thẳng như vậy."

"Chậc!" Sirius không kiên nhẫn cụng nhẹ ly với cái ly Parkinson đưa qua, mà Parkinson cũng không thèm để ý thái độ của Sirius, treo nụ cười giả đặc trưng của quý tộc lên môi "Haizz, phu nhân Zabini vẫn xinh đẹp như thế, cậu Zabini cũng di truyền hoàn hảo diện mạo của mẹ mình, chỉ tiếc tấm gương của phu nhân Zabini lại không tốt chút nào."

Đây là nói hai mẹ con Zabini phong lưu như nhau. Harry yên lặng cắn nĩa, Sirius hừ lạnh "Parkinson, tôi không thích con gái của ông, được nuông chiều từ nhỏ, chỉ có nhóc Zabini mới giải quyết được."

"Ngài Black cứ đùa, con nít cãi nhau ầm ĩ, do cậu Zabini có phong độ thân sĩ mà thôi." Parkinson vẫn bình tĩnh như cũ "Nghe nói ngài Potter có quan hệ rất tốt với tiểu thư Granger ở Gryffindor?"

"...Tôi với Hermione là bạn." Y không có nhu cầu đoạt vợ bạn, hơn nữa tính cách của Hermione ngày càng nữ vương.

"Tôi rất thích Hermione, để khi nào mời con bé đến nhà chơi, con có chuyện gì trong trường cũng là con bé viết thư gửi chú." Biểu cảm của Sirius lộ liễu đến mức ai cũng biết là đang giả vờ.

Parkinson nhướng nhướng mày, cười cười rời đi, Harry nhìn Sirius không kiên nhẫn uống sạch số rượu còn lại trong ly "Chú Sirius, sao bọn họ..."

"Harryry, ta nói rồi, quý tộc ngàn năm không chỉ có kiêu ngạo dùng cằm nhìn người khác." Sirius buông ly "Ngay khi con bước chân vào đây thì mấy tên trứng thúi kia đã bắt đầu theo dõi con rồi."

"..." Ngẫm lại mấy câu gia chủ Crabbe nói khi nãy, Harry nhíu mày, y cảm thấy mình vẫn biểu hiện bình thường mà?

"Nhẫn." Sirius bực bội cởi cúc áo đầu tiên ra "Nhẫn gia chủ của quý tộc không có cái nào không có chức năng đặc biệt, huống chi mấy người này, nếu Snape kế thừa gia tộc Prince, đeo nhẫn gia chủ lên, ta chắc chắn cái đầu tiên con không giấu được chính là huyết thống của mình, quan hệ của mấy quý tộc này ngàn năm trước rất tốt." Cho nên, nhẫn gia chủ của Black cũng có thể nhìn ra huyết thống của mấy dòng họ khác, nhưng công năng này của cái nhẫn đó hắn không xài được.

Đột nhiên nhớ đến cái gì, Sirius nghiêm túc nhìn Harry "Harry, nhớ kỹ, mặt mấy tên khốn nạn kia vì gia tộc có thể dày hơn cả cái tường thành, cho nên, cẩn thận đồ bọn họ đưa!"

"A..." Harry vẫn còn đang sốc trong chuyện chỉ tham gia có một cái yến hội mà gốc gác bị xốc ra hết của mình.

Snape mới vào từ cửa hông đã nhìn thấy Sirius đang nghiêm túc nói gì đó với Harry, mà Harry chỉ dạ cho có lệ. Hắn cầm ly rượu lui vào một góc không người, nhìn Harry dần dần khôi phục khỏi trạng thái không tập trung, hắn chào Lucius Malfoy một cái, sau đó xoay người ra phòng cho khách.

Bên này, Sirius không thể không tiếp tục đi cãi nhau với mấy người kia, Harry lại tiếp tục ăn đồ ngọt bên bàn dài một mình, sau đó mấy quý tộc chung quanh đột nhiên nhìn về một phía, bàn tán sôi nổi. Ngẩng đầu khỏi dĩa, người đang đi vào từ cửa chính là Ron, Ron vẫn mặc đồ như vậy, chỉ là biểu cảm rất không vui.

Nhìn ron ngó lơ mấy quý tộc kia rồi đi về phía mình, Harry buông dĩa, cho rằng có việc gấp gì đó, không nghĩ đến Ron đi lại đây cầm một dĩa bánh lên, không quan tâm hình tượng cạp một phát, sau đó cứng người gian nan nuốt xuống, mặt càng tệ hơn.

"Có chuyện gì xảy ra?" Harry vẫn duy trì biểu cảm nghiêm túc.

"Không có việc gì!" Ron vứt cái dĩa xuống, cầm miếng kh8an giấy lau lau miệng sau đó đập bàn một cái "Đám quý tộc vô sỉ kia!"

"...." Mắt thấy biểu cảm của mấy quý tộc chung quanh bắt đầu không tốt, Harry kéo ron sang một bên "Không phải cậu về trước sao?"

"Ha hả...." Ron nghiến răng nghiến lợi trừng sang một bên, Harry nhìn theo, đến khi nhìn thấy người đến là mấy tên quen thuộc kia, khoé miệng y đột nhiên giật nhẹ, có một phỏng đoán kì lạ...

"Mấy tên chết toi kia chặn trước cửa nhà tớ, tớ còn chưa vào được đã bị ép mang về đây! Đám khốn nạn thích cười giả tạo đó! Cái gì mà "Cậu Fred Weasley và cậu George Weasley đang thảo luận chuyện tiệm giỡn với bọn tôi, hy vọng ngài không quấy rầy" má nó chứ Melrin!" Ron thấp giọng rít gào.

"..." Harry đột nhiên hiểu thủ đoạn của mấy tên không biết xấu hổ kia trong miệng của Sirius là cái gì.

"Yên tâm, Ron, bọn họ sẽ không thương tổn George và Fred đâu, bọn họ chỉ muốn giới thiệu đối tượng cho cậu mà thôi."

"....hả?"

HẾT CHƯƠNG 204 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp