[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

CHƯƠNG 153 + 154


2 năm

trướctiếp


EDITOR: Park Hoonwoo

BETA: Ellen

-o0o-

CHƯƠNG 153: CHẠY NGAY ĐI TRƯỚC KHI MỌI CHUYỆN DầN TỒI TỆ HƠN

Harry vừa vào văn phòng độc dược đã chạy ngay đến phòng thí nghiệm, có thể là do nổ vạc, nên cánh cửa không chịu mở ra, Harry cau mày, nhấc chân tặng cho nó một cú.

Trong phòng thí nghiệm, độc dược tung tóe khắp nơi, Harry nhìn thấy vạt áo choàng đằng sau bàn điều chế, bèn nhấc chân đạp lên thi thể của mấy lọ độc dược trên đấy, vội vã vòng ra sau bàn, sau đó Harry ngu người, trên mặt là biểu cảm sợ hãi.

Sau khi ngu người tại chỗ hồi lâu, Harry bị âm thanh mảnh vụn tài liệu độc dược rớt xuống đất đánh thức, cứng ngắc dùng bùa lơ lửng trôi nổi Snape ra khỏi phòng thí nghiệm.

Kiểm tra sơ qua thương tích cửa Snape một chút, trừ trầy ra ra thì ót sưng một cục, Harry dám cá sau khi Snape tỉnh lại sẽ bị chấn động não.

Thấy rằng tình huống của Snape rất có thể là do bị bán thành phẩm bắn trúng, nên Harry hoàn toàn không dám cho Snape uống độc dược, chỉ có thể ngồi một bên chờ Snape tỉnh lại.

Sớm biết Snape gặp phải loại chuyện này, thì có đánh chết y cũng chả thèm đến chỗ này làm méo gì! Không thấy bọn Draco đâu, tức là, bọn họ đã đến Bệnh Thất, người duy nhất nhìn thấy cái thứ sẽ trở thành quá khứ đen tối này của Snape chỉ có mình y, y bây giờ cực kì lo lắng Snape sẽ giở chiêu giết người diệt khẩu sau khi tỉnh lại. Mặc dù y rất muốn chạy bà cho rồi, đáng tiếc là cái ý tưởng này lại xuất hiện sau khi y hoảng hồn và kéo Snape ra khỏi căn phòng.

"Chậc!" Snape vừa tỉnh dậy đã thấy đầu mình quay quay, hơn nữa ót còn đau nhức khủng khiếp. Sửa sang lại đầu óc hỗn loạn của mình một chút, hồi nãy hắn...nổ vạc?! Chết tiệt! Đây chắc chắn là lần đầu tiên hắn làm nổ vạc kể từ khi tốt nghiệp! Công thức kia không nói rằng sau khi bỏ nó vào sẽ làm độc dược nổ, hắn cơ bản còn chưa phản ứng kịp nữa!

Snape che ót ngồi dậy, phát hiện mình không có đang ở trong phòng thí nghiệm, vừa quay đầu đã nhìn thấy Potter như muốn ngủ đến nơi ngồi đó "Potter?" Là Potter kéo hắn ra ngoài? Nói cách khác thằng oắt này thấy hắn nổ vạc! Snape dưới tình huống hôn mê không hề phát hiện giọng nói mình hơi sai sai.

"Dạ? Oh! Giáo sư thầy tỉnh rồi, con vốn muốn đến xem Moni sao rồi, nhưng gõ cửa không thấy ai mở cửa, Medusa nói có lẽ thầy ngất xỉu, cho nên con mới vào." Khi vừa chớp thấy Snape tỉnh dậy kia, Harry quyết định giả vờ ngủ vì chờ quá lâu, y thề rằng đây là màn đóng kịch tốt nhất của y từ trước đến giờ đó! "Giáo sư nếu thầy tỉnh rồi thì con đi trước, con cần đến Bệnh Thất xem Moni thế nào rồi, thuận tiện mang cho bọn họ ít đồ ăn."

"Ừ!" Snape đau đầu quá thể, cho nên chỉ thuận miệng ừ một cái, cúi đầu nhìn thấy áo choàng đã bẩn, phải đi tắm.

Harry mặt mang biểu cảm lo lắng cho bạn bè chứ thật ra trong lòng đang gào thét không thôi khi nhìn Snape mém vấp té vì áo chùng quá dài, sau đó đau đầu xoa xoa trán, nhắm hai mắt mở cửa đi vào phòng ngủ theo thói quen nhưng lại không nắm đến chốt cửa, nên giương mắt nhìn một chút, đẩy cửa vào.

Chạy! Chạy! Chạy nhanh! Trong đầu Harry giờ toàn là từ này, ngay giây phút Snape đóng cửa lại, Harry đã xoay người xông thẳng về phía cửa phòng làm việc phóng thẳng một lèo đến bãi cỏ, đến nơi Harry mới mặt mày sợ hãi thở phào một hơi "Không được không được không được!" Chờ đến khi Snape phản ứng lại thể nào cũng end game, y phải xin nghỉ, ít nhất là một tháng!!!

Quay đầu chạy thẳng đến phòng hiệu trưởng, nói thẳng một mớ quà vặt của tiệm Công Tước Mật trong một hơi, thú đá chưa kịp xoay người xong Harry đã vội vã vọt lên thang lầu.

Vỗ vào bàn làm việc của Dumbledore, Harry không thèm thở hét lớn "Hiệu trưởng! Con muốn xin nghỉ!"

Dumbledore một tay bưng trà, bàn tay đang muốn lấy bánh ngừng lại, trừng mắt nhìn hành động của Harry, hình như cụ vẫn chưa phản ứng kịp "Oh...Harry?" Cắn miếng bánh, Dumbledore cuối cùng cũng tỉnh "Sao con đột nhiên muốn xin nghỉ?"

"Không giải thích kịp, nói chung là cho con nghỉ trước đi!" Snape bây giờ chắc chắn đã phản ứng lại rồi, để cho Snape túm được, y chắc chắn sẽ bị lột da rút gân!

"Ừm, dù sao con cũng phải cho ta một lý do chứ." Dumbledore vui vẻ nhìn gương mặt viết rõ là đang chuẩn bị chạy trốn của Harry.

"....Hiệu trưởng, con có cách khiến ngài Aberforth đồng ý chuyện của thầy với ngài Grindelwald!" Harry thở một hơi thật dài, mặc niệm trong lòng "Mày không được đánh cụ, không được đánh cụ, không được bạo lực học đường...."

"Con muốn xin nghỉ bao lâu?" Dumbledore dứt khoát hỏi, tuy hóng chuyện rất vui, nhưng vấn đề của mình quan trọng hơn.

"Một tháng!"

"Không thể! Nhiều nhất là hai tuần."

"Đồng ý!" Harry xoay người phóng về phía lò sưởi.

"Chuyện của Aberforth..." Dumbledore vừa mở quyền hạn của lò sưởi vừa hỏi.

"Chờ con quay lại rồi tính!" Harry nắm bột Floo vứt vào bên trong, ngọn lửa màu đỏ trong lò sưởi ngay tức khắc biến thành màu xanh "Hẻm Xéo!"

Dumbledore nhìn Harry biến mất trong lò sưởi, không phải nhìn bình thường mà là trợn tròn mắt nhìn, nhấp một miếng trà. Còn chưa chờ cụ cầm miếng bánh thứ hai lên, đã nhìn thấy Snape đội mũ trùm đầu, trên tay là một cuộn da dê xuất hiện "Potter đâu!"

"Oh! Severus, sao thầy lại đội nón trong trường thế này?" Còn chưa để Dumbledore nói thêm câu nào, Snape đã rút đũa chỉ thẳng vào mặt cụ Dumbledore "Oh...Harry đến hẻm Xéo." Chỉ nói xin nghỉ chứ có nói phải giữ bí mật đâu, không thể trách cụ nha.

Snape siết chặt cuộn da dê, xoay người đi về phía lò sưởi, cầm bột Floo vứt vào, mà không phải một nhúm mà là nửa hộp còn lại "Hẻm xéo!"

Dumbledore cắn miếng bánh một cái "Wow...rốt cuộc Harry đã làm gì?"

Trên thực tế y chả mần răng rứa, chẳng qua là nhìn thấy thứ lịch sử đen tối tuyệt đối không ai được biết, Snape biến thành mười hai tuổi gì, còn tai sư tử đuôi sư tử gì, y hoàn toàn không có nhu cầu biết!!!!

Harry không chui ra ngoài bằng đường quán Cái Vạc Lủng, mà là chui vào trong hẻm Xéo, chân trước vừa mới bước vào, chân sau đã thấy Snape ra khỏi lò sưởi, Harry trợn to mắt rồi quẹo vào một cửa hàng nào đó.

Snape quay đầu nhìn một chút, kéo thấp mũ trùm đầu rời đi, Potter có thể đã trở về nhà cũ Black, chờ đến khi hắn túm được nhãi đó, một Obliviate là nhanh gọn lẹ nhất!

Harry đau đớn khóc trong lòng, chắc chắn Snape đã đi rồi mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

"Nếu cậu đã vào đây rồi, vậy mua vài thứ đi." Nụ cười chủ tiệm dành cho Harry cứ như nụ cười khi người ta nhìn thấy một núi galleons vàng vậy.

"Ừ..." Harry suy nghĩ một chút "Chỗ này của ngài có vật phẩm luyện kim nào phòng ngừa bùa truy tìm với vật phẩm luyện kim truy tìm không?" Bây giờ Snape vẫn chưa load kịp, chờ đến khi hắn load kịp rồi, trong tháp Gryffindor còn tận một đống hành lí chờ hắn ếm bùa tìm kiếm!

"Đương nhiên là có!" Chủ tiệm cười híp mắt cầm ra vài cái hộp hoa lệ, đồ bên trong cũng hoa lệ không kém "Mời cậu nhìn qua, tất cả đều là hàng cao cấp."

Harry liếc một cái thôi cũng biết ba cái này toàn đồ được cái mã, chỉ cần lời nguyền hơi cao cấp một chú đã trở thành vô dụng "Đừng có lấy thứ này ra cho tôi nhìn, galleons không dễ kiếm thế đâu!"

"Wow, wow, wow, được rồi, xem ra tôi gặp được một vị khách biết nhìn hàng." Chủ tiệm còn cười tươi hơn nữa "Hiển nhiên có hàng thật, nhưng mà giá thì..."

"Thấp nhất là ba trăm galleons!" Thấp hơn chắc chắc không phải hàng của yêu tinh làm ra.

"Wow, vậy thì quá tốt!" Chủ tiệm cho Harry chờ một lát, xoay người vào trong phòng, nhanh chóng cầm ra vài cái hộp "Những thứ này cái nào cũng phù hợp yêu cầu của quý khách."

Harry mở ra nhìn, đều là đồ cao cấp "Cái này đi." Là một chiếc vòng mộc mạc, tuy hơi nữ tính, nhưng cái này không hề có bất kỳ thứ đá quý hay gì gì đó đính lên, chắc chắn không bắt mắt.

"Ánh mắt của quý khách thật tốt." Chủ tiệm cất mấy cái hộp, lại lấy ra một cái mặt nạ "Đây là mặt nạ có hiệu quả như thuốc đa dịch, nhưng trước khi biến thành ai đó thì cần có máu của đối phương, đồ dùng một lần, suy khi sử dụng chỉ cần không gặp nước hay không gỡ xuống, thì không giới hạn thời gian sử dụng, quý khách có muốn không."

"Lấy hết." Thật may vì có thói quen mang thật nhiều galleons trên người, Harry hô lớn, mà chủ tiệm lại rất thích loại khách hàng này "Một vật phẩm luyện kim chặn theo dõi và một tá mặt nạ dịch dung, tổng cộng một ngàn tám trăm bốn mươi hai galleons, tặng quý khách một túi không gian kiểu dáng muggle."

Chủ tiệm cầm một chiếc túi đeo chéo dành cho nam ra, bỏ mặt nạ vào "Nếu như có cần gì thì hoan nghênh quý khách ghé lại."

Harry đeo vòng, ra khỏi cửa giải quyết mấy tên rảnh quá không có gì làm nên đi tìm ngược, sau đó vội vàng tìm xó xỉnh nào đấy độn thổ.

CHƯƠNG 154: CHUYỆN CHỒNG CHUYỆN

Sự thật chứng minh, một ngàn mấy galleons của Harry tiêu rất đúng chỗ, Snape vừa mới đến được trước cửa nhà cũ Black đã load được, nếu Potter xin nghỉ Hogwarts để bỏ chạy, như thế y chắc chắn không có khả năng chạy về đây chờ hắn đến tóm.

Xoay người trở về Hogwarts, bây giờ là buổi chiều, trong tháp Gryffindor là nhóm học sinh sáng sớm đi Hogsmeade mệt mỏi đang nghỉ ngơi. Một đám ngồi trên sofa trong phòng sinh hoạt chung nói chuyện phiếm, đột nhiên cửa phòng sinh hoạt chung mở ra, một làn gió lạnh thổi qua, làm cho cả đám run lẩy bẩy, nhìn về phía cửa, không có ai đi vào, mà đám thần kinh thô Gryffindor cũng không quan tâm lắm.

Snape tự ếm cho mình bùa ngó lơ và bùa ẩn thân từ trước khi bước vào đây, hắn chỉa đũa phép vào cửa phòng ký túc xá của Harry, trong đây không có ai, Snape quan sát một chút, rất nhanh đã phát hiện được giường của y nằm ở đâu.

Môi giới tốt nhất của bùa theo dấu là những vật phẩm thường sử dụng, như là quần áo lót, nhưng Snape hoàn toàn không có nhu cầu lật rương hành lý của Harry, lấy học sinh mà nói, thứ quan trọng nhất là bút lông chim, bài kiểm ra hay sổ ghi chép, cho nên Snape tìm được dưới gối Harry một cuốn sổ ghi chép, được đặt ở chỗ này, rất có thể là nhật kí.

Không gấp gáp sử dụng bùa theo dõi, mà là cầm nó trở về văn phòng của mình.

Bước vào phòng làm việc, Snape cầm lọ độc dược trong túi áo ra uống một ngụm, có trời mới biết hắn muốn bạo động ma lực luôn ngay cái khoảnh khắc nhìn thấy hình tượng của mình trong gương!

Sau khi kiểm tra qua mới phát hiện thân thể chỉ tạm thời ở trong tình trạng mười hai tuổi mà thôi, còn cái lỗ tai tự nhiên lòi ra trên đầu và cái đuôi không thèm nghe lời cứ đong đưa sau lưng, chắc chắn là do có máu griffin nên mới thành ra như thế.

Vấn đề tuổi tác có thể xài độc dược tăng tuổi, mặc dù tác dụng giảm đi hai phần ba, nhưng chế tạo cái này vô cùng đơn giản đối với hắn. Nhưng hắn hoàn toàn không tìm được hướng giải quyết cái thứ đồ chơi fuwa fuwa đáng chết toi trên đầu!!

Mạnh bạo mở ném cuốn sổ lên bàn, còn chưa kịp rút đũa phép, đã thấy quyển sổ đột nhiên mở ra, trên tờ giấy là một dòng chữ cáu kỉnh "Potter! Mày muốn chết hay gì! Bố đang ngủ!"

"..." Snape im lặng nhìn chữ viết, cái thứ kí tự mang đậm phong cách quý tộc này quen thuộc cực kì, nhưng bút tích của chủ nhân không nên dùng giọng quen thuộc như vậy mà nói chuyện với Potter.

"Potter! Mày câm rồi hả!" Nhật Ký trong sổ nổi điên, anh chưa ngủ được một tiếng nữa! Trước đó cái Cúp Vàng kia rảnh quá lôi cả bọn đi chơi mạt chược, nếu như không phải Vương Miện đau đầu không chơi nữa, có Merlin mới biết anh phải bồi tên ngu xuẩn kia bao lâu nữa? "Có chuyện gì đi tìm Vương Miện không phải nhanh hơn sao! Bố không có trách nhiệm phải đi thông báo cho anh ta dùm mày!"

"..." Rất tốt, lại đến một....có nên gọi là người không, Snape ngồi sau bàn làm việc, hắn nhớ cái thứ này là gì rồi, hắn đã từng thấy trong ký ức của Potter, Trường Sinh Linh Giá của Chúa Tể Hắc Ám, cái vương miện đó cũng thế "Wow, không biết mi có thể cho ta biết cái vương miện đó nằm đâu được chứ?"

"!!!!" Trên quyển sổ đột nhiên xuất hiện một hàng dài dấu chấm than, sau đó bịch một phát, đóng bà nó lại. Merlin! Sao lại là Snape?!

"Vị này...tạm thời gọi là ngài đi, hoặc là ngài nói cho tôi biết cái vương miện kia ở đâu, hoặc là tôi cho ngài nếm thử lửa địa ngục, ngài chọn cái nào?" Snape dùng đũa phép gõ bìa ngoài, nhật kí run một chút, sau đó mở ra, trên đó có một hàng chữ nhỏ "Potter trước nay đều mang vương miện theo bên cạnh."

"Ngài chắc chắn?" Đầu nhọn của đũa phép của Snape hung hăng đâm lên mặt giấy.

"DĨ NHIÊN!!" Sau khi Nhật Ký viết xong mấy lời này, lại đóng lại. Potter, anh chỉ có thể giúp đến đây, dưới điều kiện không thể hấp thụ sinh mệnh người khác, chỉ có thể nói xạo chút chút thế thôi.

Snape cười nhạt, sau đó vứt một bùa theo dõi, sau đó...hoàn toàn vô dụng, Snape nhất thời quên mất bùa chú phổ thông không có tác dụng với Trường Sinh Linh Giá "Chậc!"

Tức giận ném cuốn sổ vào ngăn kéo, Snape lần nữa lặng lẽ vào tháp Gryffindor. Trong ngăn kéo, Nhật Ký điên cuồng hò hét Vương Miện "Trốn nhanh lên!"

"Sao thế!?" Vương Miện sợ hết hồn.

"Không biết! Nhưng tôi bị Snape phát hiện rồi!" Nhật Ký hét chói tai.

Vương Miện vội vã chui khỏi vương miện Ravenclaw, lôi bản thể khỏi vali hành lý rồi nhét vào gối, may mắn vương miện Ravenclaw tương đối bằng phẳng, hoàn toàn nhìn không ra dấu vết.

Nghe tiếng mở cửa, Vương Miện vội vàng chui trở về, Snape quét một vòng giường ngủ của Harry, cuối cùng phát hiện ngoại trừ quần áo, cũng chỉ có chăn nệm gối các kiểu là được Harry xài nhiều nhất.

Vương Miện trong không gian hoảng hồn nhìn Snape cầm gối đi, nhưng hên là hắn không kéo vương miện ra ngoài, chẳng qua cầm về phòng làm việc, quăng cho nó một bùa theo dõi, may vương miện nằm chính giữa, nếu không Snape sẽ phát hiện chỉ là một cái gối thôi cũng có thể kháng được bùa theo dõi của hắn.

"Vương Miện, anh trốn kĩ chưa?" Nhật ký trong ngăn kéo, hoàn toàn không nhìn thấy bên ngoài.

"..." Vương Miện hoàn toàn không muốn nói gì, ném một cái gối vào mặt cậu ta.

Snape đi theo hướng lời nguyền biểu thị, còn Vương Miện bị bao bởi một đống sợi, hắt xì một cái. Chết tiệt! Anh ghét lông vịt!

Harry tùy tiện lấy ít máu của một người qua đường, biến áo choàng phù thủy của mình thành áo sơ mi rồi tìm một khách sạn, đặt phòng hai tuần, hy vọng hai tuần sau Snape có thể tha cho mình.

Nhưng mà điều này không thể nào, Snape đứng trước một nghĩa địa muggle, lời nguyền theo dõi chỉ là ở đây, nhưng Potter tuyệt đối sẽ không chôn mình vào trong nghĩa địa.

Snape uống một bình độc dược tăng tuổi, bóp nát cái chai ngay tại chỗ, tức giận quay về Hogwarts, hắn không tin Potter hết hai tuần này cũng không trở về! Chờ đến khi nhãi con đó trở về, hắn còn không giải quyết hết mớ nợ nần này!

Trải qua một buổi chiều bôn ba, Snape ngay cả bữa tối cũng không ăn mà vùi mình nghiên cứu vấn đề của mình, còn Harry ngồi trên giường trong khách sạn hắt xì, y cứ cảm thấy có một cảm giác rợn tóc gáy từ đầu đến chân là thế nào.

Trải qua hai tuần trong nơm nớp lo sợ, vì để bảo toàn tính mạng, Harry ngay cả cửa cũng không rời khỏi, bữa nào cũng là gọi phục vụ bưng lên tận phòng, thật may rằng y vác theo mình không ít tiền.

Cảm thấy Snape đã tỉnh táo lại rồi, Harry thu dọn đồ đạc xong lặng lẽ về Hogwarts, lúc này mọi người đều đang ở Hogsmeade, Hogwarts không bóng người, Harry vừa mới đứng trước cửa, một thần chú đã bay thẳng vào mình, hoàn toàn không để ý hình tượng lăn một vòng, nhưng Draco bằng một cách thần kì nào đó xuất hiện sau lưng y đè y xuống.

"Khụ, Harry, mặc dù Ravenclaw không quá để ý cúp nhà, nhưng mà cứ trừ điểm vô lý như vậy thật sự không ai chịu nổi cả." Ron lúng túng chụp tay trái Harry, bây giờ nhà cao điểm nhất là Hufflepuff đó.

"Chủ nhiệm hai tuần này đã cấm túc hết toàn bộ Slytherin, hơn nữa còn trừ tận ba điểm." Mặt Draco toàn là biểu cảm "tất cả là do mày" ấn cổ Harry xuống.

"Harry, tớ quả thật không chịu nỗi tiết độc dược nào cũng bị trừ một mớ điểm rồi bị bắt ở lại dọn phòng!" Moni bi phẫn bấu tay phải của Harry, Hermione sắp ăn tươi nuốt sống cậu rồi.

Cho nên mấy cậu vứt bỏ tớ!!! Harry trừng mắt nhìn ba người.

"Potter, bây giờ chúng ta có thể thanh toán nợ nần rồi!" Snape nghiến răng nghiến lợi đi ra, hắn vẫn đang đội trùm đầu.

Harry hoảng sợ bị ba người "anh em tốt" đưa đến văn phòng độc dược, sau đó nhìn bọn họ đóng cửa phòng.

HẾT CHƯƠNG 153+154

Hoon: Hậu quả của việc coi Iruma – kun giá đáo, giờ hình tượng của Snape trong đầu tui toàn là Kalego – sensei đó. Bonus thêm sừng và đuôi là quá chuẩn luôn. Còn Harry thì tự động biến thành Iruma – kun. Má ơi, tui đã quá sa đọa rồi. Không biết có ai coi bộ này với tui không ta. Tấm hình bên dưới là một tấm tui nghĩ là rất hợp hoàn cảnh bây giờ đó.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp